Cuồng Sỉ chỉ còn lại một cánh tay, duỗi một ngón tay ra, chỉ điên cuồng khắp nơi, chỉ nghe thấy những tiếng nổ sập vang lên xung quanh, trong phạm vi của vụ nổ, hình như có một lồng giam vô hình đang vây nhốt Cuồng Sỉ lại.
Sắc mặt của đám người Kiếm Thanh Quân đột nhiên thay đổi, bọn họ đột nhiên phát hiện ra, linh khí trong trời đất này đã hoàn toàn biến mất! Anh linh phía sau bọn họ cũng dần dần nhạt đi, tất cả những chuyện này hoàn toàn không do bọn họ kiểm soát.
Phía bên Trương Thác cũng như vậy, nhật nguyệt phía sau anh và kiếm thần màu đen, cả anh linh của Triệu Chính Khải, và anh linh của Kiếm Bảo Đinh, tất cả đều biến mất.
Trời đất vốn dĩ giống như sắp bị hủy diệt vì trận đại chiến, lúc này dưới đám mây đen trên bầu trời này đã hoàn toàn yên ắng hẳn.
Toàn bộ mọi chuyện phát sinh đều đại diện cho sự kỳ lạ.
Cuồng Sỉ ngửa đầu lên trời hét lên điên cuồng: “Các người thực sự muốn đuổi cùng giết tận sao? Tôi chưa từng đắc tội với ông!”
“Từ khi nào, giết người cũng cần có lý do thế?”
Trong không trung, mây đen ùn ùn kéo tới, tại chỗ cuồn cuộn mãnh liệt nhất trong tầng mây đó, một thanh cự kiếm màu đen phá mở mây mù, từ trời giáng xuống. Thanh cự kiếm này hai bên thô to, nối liền trời và đất. Cự kiếm từ trời giáng xuống mặt đất. Thân kiếm đó giống như một bức tường dày, từ mặt đất đến chỗ mây đen cuồn cuộn, đều không thể nhìn thấy chuôi kiếm. Cự kiếm to lớn này mang đến một loại cảm giác trời đất này không thể chứa nổi.
Vào giây phút thanh cự kiếm xuất hiện đó, rất nhiều tôn chủ có mặt ở đó, đều cảm thấy khó thở, bọn họ nhìn vào thanh cự kiếm phá mây mà tới đó một cách ngạc nhiên. Lúc này, cảm giác mà thanh cự kiếm này mang đến cho bọn họ, giống y như với người từ hai mươi năm trước ấy, khiến cho sự tồn tại cấp bậc tôn chủ như bọn họ cảm thấy tuyệt vọng. Lế nào, người đó thật sự đã trở lại rồi sao?
Nghĩ đến người đó, cơ thể của những tôn chủ này lại bắt đầu sinh ra cơn run nhè nhẹ.
Cuồng S¡ nhìn thanh cự kiếm đó, lên tiếng nói: “Tôi tu hành cả trăm năm, thời gian trăm năm đó không dễ dàng, ông thật sự muốn giết tôi sao?”
Có thể nhìn ra được khi Cuồng sỉ nói chuyện, đã có hơi ý tứ cầu xin ở bên trong.
“Cậu tu hành không dễ, thì có liên quan gì đến tôi?” Trong bầu trời, giọng nói vừa rồi đó lại vang lên.
Lại một thanh cự kiếm nữa phá mở mây mù, từ trời giáng xuống, cắm thẳng vào mặt đất.
Áp lực mà hai thanh cự kiếm mang đến cho người ta, vô cùng lớn, những tôn chủ còn đang lơ lửng trên bầu trời đó đều cảm giác được áp lực giống như núi, bọn họ thậm chí đã không thể tiếp tục ở trên bầu trời này nữa, mà chọn hạ xuống đất.
Cuồng Sỉ nhìn hai thanh cự kiếm màu đen nối liền trời đất, trên gương mặt lộ ra vẻ bất lực, mở miệng nói: “Nếu không phải có tôi, thì các người cũng không có cách nào rời khỏi nơi đó nhanh như vậy đâu.”
“Nếu không phải vì sợ tạo ra ảnh hưởng đối với nên văn minh này, thì nơi đó thực sự có thể nhốt được tôi sao? Trong trời đất, nhà giam có thể nhốt tôi chỉ có một. Nhưng đáng tiếc, nhà giam lưu truyền từ thời thượng cổ cho đến nay, cũng chỉ có một cái đó”
Bóng người màu đen từ trời giáng xuống, ông ta để mái tóc dài. Khi người tóc dài đó đáp xuống từ trên bầu trời, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, ngay cả một sợi tóc cũng không hề nhúc nhích, phía sau ông ta còn có hai mươi bảy người nữa đi theo.
Sự xuất hiện của những người này đều khiến cường giả cấp cập tôn chủ đó thay đổi sắc mặt. Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn ra được vẻ ngạc nhiên trong mắt đối phương.
Bọn họ vốn cho rằng, chủ nhân của thanh cự kiếm này là người hai mươi năm trước đó, nhưng hiện tại xem ra, rõ ràng không phải vậy! Lại một sự tồn tại vô cùng mạnh mẽ xuất hiện rồi! Sự xuất hiện của người này chắc chắn sẽ thay đổi vận mệnh của toàn bộ thế giới này.