Chương 2810
Trong phòng họp ở Nhất Lâm, các thành viên cấp cao của Nhất Lâm đang tụ lại một chỗ, mà vị trí tổng giám đốc Nhất Lâm thì lại để trống, chỉ có thư ký Lý đứng ở nơi đó. Sau khi Lâm Ngữ Lam rời đi, Trương Thác đã từng tới Nhất Lâm một lần, giao lại công việc phát triển sau này của Nhất Lâm cho thư ký Lý. Lúc mới đầu, thư lý Lý làm việc cũng không khó khăn gì, nhưng cùng với thời gian trôi qua, lòng người trong công ty đã sinh ra sự thay đổi, thư ký Lý ở công ty gần như đã không còn quyền lên tiếng gì nữa, hoàn toàn không có người nào đi nghe lời cô ta.
Giống như trong cuộc họp cấp cao hiện tại này, thư ký Lý rõ ràng là người đại diện cho Lâm Ngữ Lam, nhưng ngay cả cơ hội nói chuyện cô ta cũng chẳng có.
“Được rồi, liên quan đến hạng mục hợp tác của Nhất Lâm lần này, tôi cảm thấy như vậy cũng được, dùng một chút lợi nhuận, để đổi lấy một tình hữu nghị lâu dài, mọi người cảm thấy như thế nào?” Một cấp cao, quăng ra một chủ đề như vậy.
Sau khi chủ đề này được ném ra, các cấp cao đang ngồi đó, gần như không có một người nào phản đối. Trong khoảng thời gian Lâm Ngữ Lam rời đi này, nội bộ Nhất Lâm đã hình thành một vài quy tắc ngầm, ví dụ như câu nói hiện tại này, bỏ ra một phần lợi nhuận, phần lợi nhuận này sẽ đi đến nơi nào?
Chẳng qua chính là vào trong túi của những cấp cao này. Mà đổi lấy tình hữu nghị lâu dài, là chỉ đổi tình hữu nghị với ai? Đó là hợp tác lâu dài với những cấp cao như bọn họ, khi mỗi một người đều kiếm được tiền, thì mọi người đều hiểu trong lòng mà không cần phải nói ra.
Vâ phần Nhất Lâm sẽ như thế nào, lúc này những thành viên cấp cao đó cũng sẽ không đi cân nhắc vấn đề này.
Thư ký Lý nhìn hạng mục hợp tác được đưa ra lần này của bọn họ, hít một hơi thật sâu, lên tiếng đáp: “Các vị, tôi nhắc nhở mọi người một chút, công ty hợp tác hạng mục này với chúng ta, chẳng qua là một công ty nhỏ mà thôi, hợp tác với Nhất Lâm chúng ta, đối với bọn họ mà nó có lợi ích vô cùng lớn. Chúng ta hoàn toàn không cần thiết phải lôi cái gọi là lợi nhuận ra, về phần tình hữu nghị lâu dài, Nhất Lâm chúng ta cũng không cần thiết phải duy trì tình hữu nghị với loại hình công ty kiểu này. Bởi vì loại hình thức kinh doanh này hoàn toàn không có sự tồn tại của tình hữu nghị. Nói cách khác, quy mô của bọn họ cũng không đủ để hợp tác lâu dài với Nhất Lâm chúng ta”
“Thư ký Lý, tôi muốn mời cô trước khi nói chuyện thì nên làm rõ một chuyện” Cấp cao vừa mới ném chủ đề đó ra lên tiếng: “Cô chẳng qua chỉ là một thư ký mà thôi, hạng mục công ty nên quyết định thế nào, cũng không đến phiên cô chõ mồm vào, tuyệt đối đừng nhầm lẫn thân phận của mình, coi mình thành tổng giám đốc của Nhất Lâm trong tiềm thức nhé.”
“Đúng đó, chỉ sợ có vài người trong lòng không tự biết rõ!”
Các cấp cao ở Nhất Lâm đứng ở cùng một chiến tuyến, cùng nhau chống lại thư ký Lý.
Thư ký Lý nhìn dáng vẻ của những người này, trong lòng vô cùng tức giận, lên tiếng đáp: “Tuy tôi chỉ là một thư ký, nhưng theo tổng giám đốc Lâm nhiều năm như vậy, chuyện gì mà công ty cần phải làm, và chuyện gì công ty không cần làm, tôi vẫn nhìn thấy rất rõ ràng. Hành động hiện giờ của các ông hoàn toàn là làm tổn thất lợi nhuận cho công ty!”
“Cô nói láo!” Cấp cao nói chuyện đầu tiên đó trực tiếp quát mắng: “Họ Lý kia, lời mà tôi vừa nói với cô, cô không nghe lọt tai hay sao? Cô chẳng qua chỉ là một thư ký mà thôi, phải hiểu rõ thân phận của mình một chút. Đây là hội nghị cấp cao, có thể cho cô ở bên cạnh nghe đã là phá lệ rồi, theo lý mà nói thì hiện giờ cô nên cút ra ngoài đi”
Sắc mặt của thư ký Lý khó coi: “Lúc trước, khi cậu Trương rời đi, đã hoàn toàn giao quyền quyết định công ty cho tôi, bây giờ, tôi không cho phép tiếp tục tiến hành phương án này”
“Con mẹ nó, đã nể mặt mà còn không c ần sao?” Lại một cấp cao nữa lên tiếng chửi, giờ chuyện mà bọn họ đang làm, là khiến tất cả mọi người đều kiếm được tiền, nhưng nếu phương án này không thể tiến hành, vậy mọi người cũng khỏi cần nghĩ đến việc có thể kiếm tiền được nữa. “Thư ký Lý, quyền quyết định phương án được giao cho cô, không phải để cô ở đây cáo mượn oai hùm. Tình hình của công ty hiện giờ rõ rành rành ngay trước mắt, Nhất Lâm đã bước đến quy mô như hiện tại, cho dù là Lâm Ngữ Lam cũng không có khả năng một mình có thể để ý đến hết toàn bộ mọi chuyện. Hiện giờ trong †ay của mỗi một người trong chúng tôi đều nắm giữ con đường lợi nhuận độc quyền. Những con đường lợi nhuận này nên hoạt động như thế nào, thì chỉ có bản thân chúng tôi biết rõ. Cho dù hôm nay Lâm Ngữ Lam có đứng ở đây, thì cô ta cũng phải nghe ý kiến của chúng tôi, huống chỉ là một thư ký nho nhỏ như cô?”