“Tôi biết” Lâm Ngữ Lam mở miệng: “Rất nhiều người đều cảm thấy Nhất Lâm có thể đứng ở tầm cao như ngày hôm nay chính là vì may mắn, là vì mảnh đất với giá trên trời ngày trước đó, nhưng trên thực tế, không phải Nhất Lâm tôi, thì sẽ chẳng có xí nghiệp nào có thể mua được mảnh đất đó với cái giá ấy hết, tất cả mọi chuyện đều là vì Lâm Ngữ Lam tôi cưới được một người chồng tốt”
“Cậu Trương…” Ánh mắt của thư ký Lý nhìn về Trương Thác.
Lâm Ngữ Lam mỉm cười: “Đây là may mắn của Lâm Ngữ Lam tôi, chứ không phải may mắn của Nhất Lâm, bây giờ có ông xã của tôi ở đây rồi, sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì đâu”
Lúc này, cô đã hoàn toàn buông bỏ kiên trì trước đây của mình, cô và Trương Thác đã bước vào trong trạng thái tốt nhất, cũng là trạng thái mà một đôi vợ chồng nên có nhất.
“Đi thôi, để tôi xem xem, Đổng Thư Tuyền này có thể nghĩ ra được cao chiêu gì.”
Lâm Ngữ Lam sải bước đi về phía phòng họp.
Trong phòng họp Nhất Lâm, Đổng Thư Tuyền dẫn người ngồi kín cả phòng họp, bên trong không chỉ có những cấp cao Nhất Lâm đã bị Lâm Ngữ Lam đuổi việc vào ngày hôm qua, mà còn có cả người phụ trách của các xí nghiệp lớn nhỏ. Hôm nay, những người này tập trung ở đây chính là để gây áp lực cho Lâm Ngữ Lam.
Đổng Thư Tuyền nhìn đội ngũ khổng lồ phía sau mình, trên gương mặt tràn đầy vẻ tự tin, bà ta không tin ở trước mặt nhiều người như vậy, Lâm Ngữ Lam còn có thể không đi vào khuôn khổ, bởi vì một khi những người này từ bỏ hợp tác với Nhất Lâm, sẽ khiến Nhất Lâm rơi vào hỗn loạn trong khoảng thời gian cực dài, sự tổn thất như vậy chắc chắn sẽ khiến Lâm Ngữ Lam khó có thể chấp nhận được.
Đông Hòa này cũng không chỉ có mỗi một xí nghiệp lớn là Nhất Lâm, một khi Nhất Lâm rơi vào nguy hiểm, thì những xí nghiệp khác cũng sẽ không ngồi không ở nơi đó, đây đều là một đám sói nhìn thấy thịt thì sẽ bổ nhào tới, sẽ tìm cơ hội để ăn ngấu nghiến Nhất Lâm từng chút một.
Mọi người trong phòng họp đều đang đợi Lâm Ngữ Lam tới, bọn họ đã nghĩ xong, lát nữa sẽ đối phó với cô như thế nào.
Sau khi bên ngoài phòng họp có tiếng bước chân vang lên, tiếng ồn ào bên trong phòng họp lập tức nhỏ lại, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung về phía cửa lớn của phòng họp.
Trong nháy mắt cửa lớn của phòng họp bị đẩy ra, ánh mắt của bọn họ lập tức khóa chặt vào người bước vào.
Lâm Ngữ Lam đi ở phía trước nhất, ngẩng cao đầu ưỡn ngực, một loại khí thế mạnh mẽ tản ra từ trên người cô. Hai người Trương Thác và thư ký Lý đi theo phía sau cô.
Sau khi Lâm Ngữ Lam tiến vào trong phòng họp, đôi mắt nhìn thẳng, hoàn toàn không liếc mắt nhìn những người tập trung trong phòng họp đó lấy một cái, mà là đi thẳng tới vị trí thuộc về tổng giám đốc Nhất Lâm rồi ngồi xuống, sau đó mở miệng: “Cuộc họp của Nhất Lâm tôi từ khi nào lại biến thành ai cũng có thể tham gia được thế? Không phải người của Nhất Lâm tôi, mà cũng có thể tùy tiện tiến vào phòng họp của Nhất Lâm tôi sao? Thư ký Lý, gọi bảo vệ, lên đây đuổi người”
Những người phụ trách xí nghiệp nhỏ đó, vốn trong miệng đều kêu gào lần này phải cho Nhất Lâm biết tay, nhưng kết quả sau khi thấy khí thế của Lâm Ngữ Lam tản ra ngoài, ai nấy trong bọn họ cũng lập tức trở nên im lặng không ho he gì.
“Lâm Ngữ Lam” Đổng Thư Tuyền lên tiếng, trong giọng nói của bà ta cũng không có bao nhiêu vẻ kính trọng, tuy cũng bị khí thế của cô ảnh hưởng đến, nhưng chỗ dựa sau lưng bà ta vẫn mang đến cho bà ta đủ tự tin!
“Lâm Ngữ Lam, cô bớt ở đây dọa người đi, hôm nay chúng tôi tới, chính là để nói chuyện liên quan đến con đường hợp tác của Nhất Lâm với cô, lẽ nào Nhất Lâm cô ký hợp đồng rồi, bây giờ muốn không thấy chúng tôi thì không thấy chúng tôi sao? Nếu là như vậy, Lâm Ngữ Lam cô khó tránh hỏi hơi khinh người quá đáng rồi đấy. Chuyện này mà truyền ra ngoài, chỉ sợ sau này cũng không còn người nào dám hợp tác với Nhất Lâm cô nữa đâu!”
“Hở? Hóa ra là bàn hợp tác à, Đổng Thư Tuyền bà không nói, tôi còn tưởng mấy người các bà hôm nay tới đây gây sự cơ đấy, nói đi, chuyện liên quan đến hợp tác, bàn như thế nào?”
Lâm Ngữ Lam dựa người lên lưng ghế, dáng vẻ chẳng quan tâm đến gì hết.