“Tổng giám đốc Lâm, loại cách làm này của cô không thích hợp.”
“Chúng ta hợp tác làm ăn, rất coi trọng nhân phẩm, tổng giám đốc Lâm, nếu cô không muốn chúng tôi dừng hợp tác cũng được thôi, mời đám người chị Đổng về làm lại là được, chúng tôi vẫn thích hợp tác với bạn bè cũ hơn”
Mỗi một câu một chữ của những người này, bọn họ cho rằng Lâm Ngữ Lam nghe thấy những lời này chắc chắn sẽ kinh hoàng, nhưng hiện giờ trên gương mặt của cô lại hoàn toàn không nhìn ra một chút vẻ hoang mang nào.
Đôi mày đang nhíu chặt của cô giãn ra, cô mỉm cười, lên tiếng đáp: “Các vị, nếu các người đã không muốn hợp tác với Nhất Lâm tôi, vậy Lâm Ngữ Lam tôi cũng không cưỡng ép các người. Thư ký Lý, xem một chút đi, bây giờ hoàn toàn dừng hợp tác với toàn bộ xí nghiệp có mặt ở đây. Từ nay về sau, cũng đừng tiếp tục qua lại nữa. Tôi nói qua lại, không phải là chỉ xí nghiệp của bọn họ, mà chỉ cần là công ty có liên hệ với bọn họ cũng đừng qua lại nữa, hiểu chưa?”
Thư ký Lý đã sớm nhận được sự căn dặn của cô, bây giờ nghe được lời này, chỉ gật đầu mà không nói thêm gì cả.
Mà những lời này của cô, lại khiến những người phụ trách xí nghiệp có mặt ở đó đều sững sờ.
Chẳng ai có thể ngờ được, cách làm của Lâm Ngữ Lam lại dứt khoát như vậy, cô ấy như vậy, hoàn toàn không có một chút ý tứ gì bị uy hiếp.
Điểm này khiến những người phụ trách xí nghiệp đang tràn đầy tự tin này, trái tim lập tức nguội lạnh hơn phân nửa, nếu dừng hẳn hợp tác với Nhất Lâm, trước đừng nói về phương diện lợi nhuận chịu tổn thất lớn đến đâu, chỉ riêng việc bị Nhất Lâm cho vào danh sách đen, sau này sẽ khó mà tiến được nửa bước ở biển kinh doanh này, chẳng có xí nghiệp nào muốn hợp tác với người bị Nhất Lâm liệt vào danh sách đen hết.
Vẻ mặt của Đổng Thư Tuyền hơi dại ra, bà ta quả thực không ngờ Lâm Ngữ Lam sẽ nói ra những lời như vậy, bản thân bà ta còn cho rằng cô sẽ đưa ra một loại uy hiếp ở mức độ nào đó để cứu vấn tình hình, nhưng hiện giờ xem ra, Lâm Thùy.
Hân không hề có một chút suy nghĩ muốn cứu vấn tình thế nào.
Nhưng điều khiến cho bà ta không hiểu, là Lâm Ngữ Lam lấy đâu ra dũng khí để dám ngừng hợp tác với toàn bộ xí nghiệp. Tuy đây đều là xí nghiệp nhỏ, nhưng cộng những xí nghiệp loại hình nhỏ này lại, cũng đủ để trở thành ngòi nổ kéo.
Nhất Lâm sụp đổ. Một khi chuyện hợp tác với những xí nghiệp loại nhỏ này xảy ra vấn đề, các xí nghiệp lớn còn lại, chắc chắn sẽ nhìn chằm chằm vào Nhất Lâm, cùng nhau phát lực, cho dù là loại quái vật lớn như Nhất Lâm, cũng có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
“Được rồi, các vị còn có chuyện gì cần nói nữa không?”
Người phụ trách của những xí nghiệp loại hình nhỏ đó đều mang vẻ mặt mơ hồ, nhìn về phía Đổng Thư Tuyền.
Đổng Thư Tuyền hít một hơi thật sâu: “Được thôi, Lâm Ngữ Lam, cô cũng tàn nhãn lắm, nếu cô đã chọn như vậy, vậy cũng đừng trách tôi. Vốn tôi còn định giao lại chuyện hợp tác với nhà họ An cho Nhất Lâm cô. Nhưng bây giờ xem ra, Nhất Lâm cô hoàn toàn không xứng để hợp tác với nhà họ An! Ồ, đúng rồi, chúng ta vẫn còn một bản hợp đồng với nhà họ An nữa, cậu An đang định tới nói chuyện với cô đấy”
Sau khi Đổng Thư Tuyền dứt lời, An Quốc Trường đẩy cửa phòng họp rồi bước vào. Ngay khi anh ta bước vào, lập tức khiến những người phụ trách xí nghiệp loại hình nhỏ đó có người để dựa vào, cũng khiến sự tự tin của Đổng Thư Tuyền tăng thêm vài phần.
Sau khi An Quốc Trường tiến vào cửa, ánh mắt nhìn về phía Trương Thác một cách dữ tợn, sau đó lên tiếng nói: “Lâm Ngữ Lam, chuyện Nhất Lâm cô vi phạm hợp đồng với nhà họ An tôi, cô định xử lý như thế nào đây?”