Con Rể Quyền Quý

Chương 2883



Chương 2885

Ở tầng cao nhất của Độc Lâu có quầy hàng, nhưng cũng không nhiều, bảy mươi phần trăm khu vực ở đây đều là khu nghỉ ngơi và trà bánh chuẩn bị cho khách khứa lên đây, chỉ cần tiêu tiền ở tầng cao nhất, tất cả trà bánh món ngon đều miễn phí, thậm chí Độc Lâu còn cung cấp đưa đón phục vụ đặc biệt, bởi vì chỗ bán đồ vật ở tầng cao nhất này thật sự quá đắt.

Cổ Cơ dẫn Trương Thác đi tới trước một cửa hàng lớn nhất, cửa hàng này được trang trí xa hoa, bên trong trang nhã, tất cả kệ hàng đều được làm từ gỗ cứng, Trương Thác nhìn màu sắc gỗ cứng này, khác hẳn đa số cây cối trong khu Lục Lâm, là một loại rất hiếm thấy, chủ nhân của nó chắc chắn không hề thiếu tiền.

Trương Thác quét mắt nhìn tên cửa hàng, cửa hàng này tên là “Tàng”.

Một chữ vô cùng đơn giản, lại lộ ra vẻ to lớn hùng vĩ.

“Chú ơi, có khách đến” Cổ Cơ đi vào trong cửa hàng.

Vài giây sau, một lão già dáng người gầy gò đi từ trong phòng đẳng sau cửa hàng ra, trong tay lão già chống một cây quải trượng, đeo một cặp kính lão, lúc ông ta vừa nhìn thấy Trương Thác đã lặng lẽ đánh giá Trương Thác hoàn toàn từ đầu tới chân, trong đôi mắt giấu đẳng sau cặp kính lão kia tràn đây ánh sáng nhìn xa trông rộng.

“Chào vị khách quý tôn kính, cậu muốn chọn thứ gì?” Lão già lên tiếng.

Trương Thác đưa tay chỉ vào thảo dược trong tay Cổ Cơ, lên tiếng nói: “Tôi muốn biết đó là cái gì”

“Một loại cỏ chữa bệnh, rất phổ biến, nhưng cũng không thấy nhiều, nguyên nhân thường gặp là sinh trưởng ở khắp nơi, không thấy nhiều là bởi vì không có bao nhiêu người sẽ chú ý đến thứ này” Lão già tự rót một chén trà: “Nếu khách quý thích, chỗ tôi có rất nhiề “Ồ? Còn có cái gì nữa?” Trương Thác kéo một cái ghế ra trực tiếp ngồi ở cửa tiệm: “Tôi vừa tới nơi này, còn chưa quen thuộc lắm với mọi thứ ở đây, nếu không ông lão hãy nói hết cho tôi nghe đi”

“Đương nhiên, người đến đều là khách” Lão già khẽ gật đầu, đưa chén trà vừa pha cho Trương Thác: “Ở chỗ tôi, có thảo dược thường gặp, thảo dược trân quý, bôi bên ngoài, hoặc để uống, có tác dụng ở bên ngoài, tác dụng ở bên trong, chia ra thành nhiều loại, cậu muốn nghe về loại nào?”

Trương Thác nâng chén trà lên, uống một n : “Nói một chút về thứ quý giá đi, có tác dụng bên ngoài tối TW dụ như cây n ão già cẩn thận mở một cái hộp gỗ ra, bên trong hộp gỗ có một cây cỏ, dáng vẻ của nó giống y như cỏ dại thường gặp ven đường, chỉ là cây cỏ này có màu vàng kim.

“Cây này tên là Kim Quang, sau khi dập nát bôi lên trên vết thương, chỉ cần một chút đã có thể khiến vết thương nhanh chóng khép lại, cho dù có linh khí quấy nhiễu, cũng sẽ không ảnh hưởng đến hiệu quả của thuốc”

Sau khi lão già nói xong, lại lấy một cây thảo dược khác ra.

Lần này vẫn là một cây cỏ, nhưng mà tỏa ra ánh sáng màu đen.

“Cây này lên là Hắc Quang, có tác dụng ngược lại với Kim Quang, chỉ cần chạm đến vết thương, sẽ khiến làn da nhanh chóng hư thối”

Từ đầu đến cuối lão già đều không chạm tay vào ¡ai cây cỏ này.

Lão già tiếp tục nói: “Hai loại cỏ sinh trưởng ở cùng một chỗ, một cây hái vào ban ngày, một cây hái vào ban đêm, chỉ có ở chỗ cực âm cực dương mới có thể sinh trưởng.”

Trương Thác khẽ gật đầu, dáng vẻ trông rất hứng thú.

“Ông lão cứ tiếp tục”

Lão già lại lấy ra một chút thảo dược, lần lượt giảng giải cho Trương Thác, đều là một số thứ hiếm thấy, không có bao nhiêu người có thể hái được ở khu Lục Lâm này.

Trương Thác ngồi nghe, lộ ra dáng vẻ buồn ngủ.

“Cây này tên là…”

“Được rồi” Trương Thác đưa tay ngắt lời lão già, lúc này chén trà trong tay Trương Thác cũng đã uống xong, anh đặt chén trà sang một bên, mở miệng nói: “Ông lão, ông nói sẽ chọn những thứ quý giá quý hiếm để giới thiệu một chút cho tôi biết, nhưng ông lại cứ kể một vài thứ thường gặp”

Lão già lắc đầu: “Khách quý, cậu trách oan tôi rồi, những thứ mà tôi nói đều là những thứ rất khó hái, cũng không có mấy ai trong vùng Lục Lâm có thể hái được loại thảo dược này”