“Ông!” Vẻ mặt Đinh Quý vô cùng kiêu ngạo, anh ta đang định nói gì đó thì đã bị người ta ngăn lại.
Hai người nhà họ Đỉnh đến đón Đinh Quý ghé vào tai anh †a thì thầm gì đó, vẻ kiêu ngạo trong mắt Đinh Quý giảm đi một chút, anh tay nói với Triệu Chính Khải: “Thưa Tổng tư lệnh, tôi và người này có chút mâu thuẫn ạ”
Đinh Quý chỉ vào Trương Thác, thái độ của anh ta khi nói chuyện với Triệu Chính Khải đã quay ngoắt một trăm tám mươi độ so với lúc trước, hẳn là hai người kia đã nói cho anh †a biết thân phận của Triệu Chính Khải rồi.
Là anh lớn của Cửu Cục, cho dù Đông Hòa có bao nhiêu thế lực mạnh mẽ, hoặc là có ngũ đại gia tộc tham gia vào đi nữa, thì Triệu Chính Khải vẫn là Tổng tư lệnh của Đông Hòa trên chiến trường này, không ai có thể so sánh với ông ta được cả.
Triệu Chính Khải nhìn thoáng qua Trương Thác, lại quay lại nói với Đinh Quý: “Có mâu thuẫn thì có mâu thuẫn chứ, đều là người lớn cả rồi, có gì ghê gớm đâu”
Triệu Chính Khải nói xong thì xoay người, chuẩn bị rời đi.
Thấy Triệu Chính Khải định đi, Đinh Quý vội vàng nói: “Tổng tư lệnh, nếu như chỉ là mâu thuẫn giữa hai người chúng tôi thì Đinh Quý tôi tất nhiên sẽ không so đo tính toán như vậy.
Nhưng mà thẳng nhãi này lại chế giễu toàn bộ nhà họ Đinh chúng tôi! Cho dù tôi có thể chịu đựng được, nhưng mà nhà họ Đinh thì không thể chịu được! Tổng tư lệnh, trong khoảng thời gian này, nhà họ Đinh chúng tôi cho dù không có công lao thì cũng đã bỏ ra rất nhiều công sức cơ mà, làm sao có thể để người ta tùy tiện chế giễu như thế được chứ?”
Trên mặt Triệu Chính Khải lộ ra vẻ nghi hoặc, lấy sự hiểu biết của ông ta đối với Trương Thác mà nói thì anh sẽ không tùy tiện chế giễu người khác đâu. Ông ta đi về phía trước hai bước, nói với Đinh Quý: “Nói nghe xem nào, cậu ta chế giễu nhà họ Đinh các người như thế nào cơ?”
Nghe Triệu Chính Khải hỏi thế, Đinh Quý lập tức kể lại những chuyện xảy đã ra trên máy bay một cách sống động như thật, nhưng trong quá trình kể chuyện, anh ta rất tự nhiên mà đặt Trương Thác vào vị trí người làm sai. Ví dụ như lúc máy bay phải đợi Đinh Quý đi lên chẳng hạn, Đinh Quý nói rằng mình đang ở gia tộc chuẩn bị vật tư để trợ giúp tiền tuyến, ấy thế mà trong quá trình này lại có người lại tỏ vẻ không kiên nhãn. Điều này chứng tỏ rằng người đó cảm thấy chuyện riêng của mình còn quan trọng hơn cả công việc ở tiền tuyến!
Nghe mấy câu của Đinh Quý, làm sao Triệu Chính Khải có thể không hiểu rằng người trẻ tuổi này cảm thấy lòng tự trọng và sự kiêu ngạo của mình bị tổn thương cơ chứ, ông ta mỉm cười nói: “Được rồi, tôi đã hiểu chuyện này rồi. Cậu muốn giải quyết như thế nào? Hoặc là nói, nhà họ Đinh các người muốn giải quyết như thế nào?”
Đinh Quý đáp: “Tổng tư lệnh, tôi cảm thấy, nếu đã có người chế giễu nhà họ Đinh chúng tôi thì nên để hai bên chúng tôi tự bàn bạc giải quyết với nhau, mặc kệ là dùng phương pháp nào để giải quyết thì Tổng tư lệnh ngài cũng đừng nhúng tay vào”
Đinh Quý thấy Triệu Chính Khải và Trương Thác có vẻ gần gũi, chỉ lo Triệu Chính Khải sẽ bao che cho người này.
“Bảo tôi không nhúng tay vào sao?”
Triệu Chính Khải hơi nhíu mày lại, liếc nhìn Trương Thác một cái, sau đó nói với Đinh Quý: “E rằng tôi mà không tham dự vào chuyện này thì sẽ không được tốt cho lắm đâu nha.”
Triệu Chính Khải sợ rằng nhà họ Đinh sẽ chọc cho Trương Thác sôi gan lên, sau đó sẽ bị Trương Thác trực tiếp diệt môn.
Thực lực của Trương Thác bây giờ như thế nào Triệu Chính Khải cũng không rõ lắm, trong sự hiểu biết của ông ta đối với Trương Thác thì thực lực của anh vẫn còn dừng lại ở cấp bậc Tôn chủ, nhưng mà sự tồn tại của Cuồng Si hoàn toàn có thể khiến Trương Thác trở thành người vô địch ở trên mặt đất, người này tuyệt đối là một nhân vật tàn nhãn đó nha.
Đinh Quý mở miệng nói: “Tổng tư lệnh, ngài yên tâm đi, nhà họ Đinh chúng tôi không phải là người cố tình gây sự, cũng tuyệt đối không chuyện bé xé ra to đâu ạ”
Triệu Chính Khải suy nghĩ một chút rồi mới nói: “Được rồi, nếu như cậu đã nói là sẽ không cố tình gây sự thì tôi yên tâm rồi”