Con Rể Quyền Quý

Chương 2970



Chương 2970

Triệu Chính Khải mở miệng: “Vậy các người xem đi, không cần tôi nói, tôi sẽ không nói nữa, nhớ kỹ, chuyện lần này không thể kết thúc dễ dàng như vậy, các người tiếp tục ra sức một chút, sẽ lại có thể có cơ hội tạo dựng sự nghiệp một lần nữa, Trương Thác không phải là người không có lý lẽ, phải để cậu †a nhìn thấy được sự cố gắng của mấy người.”

“Tổng chỉ huy yên tâm” Đinh Kiếm Trung vỗ ngực: “Nhà họ Đinh chúng tôi, chỉ vì bảo vệ quốc gia, chuyện tạo dựng sự nghiệp tính sau cũng được!”

Đỉnh Kiếm Trung không hề nói linh tinh. Triệu Chính Khải khẽ gật đầu, võ võ vai ông ta rồi cất bước rời đi. Ở chiến tuyến, rất nhiều chiến sĩ đang đóng quân ở nơi này, chuẩn bị tấn công bên kia bất cứ lúc nào.

Trương Thác đi vào chiến tuyến, đưa mắt nhìn tiền tuyến mà hai quân đang đối chiến ở thời đại này. Nơi này bày đầy những tường thép đầy gai. Ở thời điểm tất cả những thiết bị khoa học kỹ thuật đều không thể sử dụng này, những tường thép này trở nên cực kỳ quan trọng trong công cuộc phòng ngự.

Ở khu vực biên giới của Chiến trường cổ đại, ô tô vẫn có thể sử dụng được. Nhưng càng tới gần khu vực trung tâm thì vùng đất này càng kỳ lạ. Khi lái ô tô tới nơi này sẽ xảy ra tình huống không thể kiểm soát được phương hướng. Dù ô tô đời cũ nhất cũng không khác gì.

Vì thế tốt nhất là bỏ ô tô, dùng phương thức nguyên thủy nhất. Từng con ngựa cao lớn xếp hàng ở nơi này, có người chuyên chăm sóc những con chiến mã này. Các tướng sĩ đều mặc áo giáp. Ở xã hội khoa học kỹ thuật phát triển này, chiến sĩ ở tiền tuyến lại như sống ở thời cổ đại.

Trương Thác nhìn thấy những chiến sĩ này đang tập kết ở một chỗ, xếp thành một ma trận. Họ đang bắt đầu luyện tập ở thao trường theo hướng dẫn của Thiên Hộ. Trong tay bọn họ cầm trường đao, trường thương, trường kiếm. Trên người thì mặc áo giáp được đặc chế, có tính phòng ngự rất mạnh nhưng lại không quá nặng. Cả một bộ áo giáp như vậy chỉ nặng khoảng mười mấy cân mà thôi.

Sau lưng Trương Thác là người đứng đầu của các thế lực lớn. Sau khi tới được nơi này, những người này đều trở về nơi đóng quân của mình để truyền đạt mệnh lệnh.

Trương Thác đi xuyên qua tiền tuyến tới chỗ đám người canh gác ở tuyến đầu thì bị ngăn lại.

“Dừng lại, anh định làm gì?” Một người quát hỏi.

Trương Thác chỉ vào chiến trường đối diện và thật thà nói: “Tôi đi tìm họ nói chuyện. Không nên đánh nhau nữa, cần ngưng chiến”

“Nói chuyện? Ngưng chiến?”

Người ngăn Trương Thác lại đang nghỉ ngờ không biết có phải tai mình có vấn đề không.

Người này nói đi tìm đối phương để nói chuyện? Anh trai à? Đây là hai nền văn minh khác hẳn nhau đấy. Anh đi tìm người ta nói chuyện thì người ta sẽ đồng ý đàm phán với anh à? Anh nói ngưng chiến là phải ngưng sao?

“Để cậu ấy đi” Mấy người đứng đầu thế lực ra mặt nói với người canh gác để anh đi.

Người canh gác đứng thẳng làm động tác chào rồi để Trương Thác đi. Anh nói cảm ơn, sau đó đi một mình ra khỏi khu đóng quân. Ở phía trước không có một người thuộc nền văn minh địa cầu nào tồn tại.

Khi Trương Thác đi xa, người canh gác kia không nhịn được hỏi: “Ngưng chiến? Làm sao ngưng chiến được? Chỉ dựa vào lời nói mà người xâm nhập chịu rời đi sao?”

Một trong những người đứng đầu thế lực tỏ ra khinh miệt khi anh rời đi.

“Bản thân cậu ta cho rằng bản thân có thể làm được thì cứ để cậu ta đi. Trương Thác thích giả vờ giả vịt thì cứ để cậu †a diễn tới chán thì thôi. Đừng có kiểu đứng trước mặt chúng †a thì giễu võ giương oai, nhưng khi đến phía đối diện thì lại sợ sệt. Một mình xông về bên đấy mà nghĩ mình vô địch. Đến lúc đó, đừng có bị bên kia cắt đầu gửi tới đây là được. Cậu ta sống hay chết cũng chẳng quan trọng, nếu để ảnh hưởng tới sĩ khí của mọi người thì không hay”

“Đúng vậy” Một người đứng đầu thế lực khác cũng lên tiếng hùa theo.

Bọn họ đồng ý với lời của Trương Thác, một là do bị anh uy hiếp, hai là do bọn họ vốn cho rằng Trương Thác không thể đàm phán thành công việc ngưng chiến. Về phần đám Thú Nhân, bọn họ vốn chẳng tin trên đời này có quái vật.

Bây giờ, cả đám đang coi Trương Thác là trò cười. Anh biết những người này ôm tâm lý như vậy, nhưng Trương Thác chẳng quan tâm. Tất cả mọi thứ đều sẽ nát bấy trước sự thật. Thú Nhân đã gặm nhấm toàn bộ tâm trái đất. Chắc chắn bọn họ sẽ tràn vào chiến trường này. Nhưng bọn họ cũng chỉ có thể dừng bước ở nơi này mà thôi.