Con Rể Quyền Quý

Chương 2986



Chương 2986

Sau khi tất cả mọi người bình tĩnh trở lại rồi tập trung suy nghĩ tìm cách giải quyết, hết ý kiến này đến ý kiến khác được đưa ra. Tuy chỉ là một số thứ cơ bản, nhưng điều đó chứng tỏ rằng mọi người đều đã chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến tiếp theo.

Nghe thấy những gì họ nói, Trương Thác bất ngờ mở miệng: “Các vị tôi cung cấp một tin tức cho mọi người, nếu các vị đi qua tiền tuyến tới doanh trại phía đối diện trại, các vị sẽ thấy một lối vào mảnh đất này ở đó có một con dốc rất lớn từ dưới lên trên”

“Dốc!” Sau khi một người trong số họ nghe thấy điều này, hai mắt chợt sáng ngời: “Địa hình này rất có lợi cho chúng ta, chúng ta có thể dễ dàng tạo ra nhiều biện pháp tấn công!”

“Những tảng đá lăn khổng lồ sẽ là vũ khí của chúng ta trên sườn dốc”

“Ôi Chúa ơi, đó là một cách hay”

Năm được điểm này, lại có rất nhiều người xúm vào với nhau rồi bắt đầu trao đổi về điều đó.

Trương Thác liếc nhìn Triệu Chính Khải, gật đầu với ông †a, ý tứ chính là giao chuyện ở đây cho ông ta tới đối phó. Sau đó anh làm một động tác tay ra hiệu cho Lam Vân Dương đi ra khỏi lều.

“Sao vậy?” Lam Vân Dương đi theo Trương Thác ra ngoài.

“Lần này phải cần đến sự giúp đỡ của ông rồi” Trương Thác nhìn ông ta: “Công nghệ sinh học của Phản Tổ Minh các ông đã có cơ hội sử dụng rồi”

Lam Vân Dương nhún vai: “Tôi đã nghiên cứu về các gen sinh học, nhưng về thú nhân này lại là một giống loài khác, tôi tạm thời vẫn chưa tìm ra được nhược điểm của chúng ở đâu…”

“Không, không, không-“Trương Thác xua ngón tay phải cắt ngang lời của ông ta: “Ý tôi là muốn ông điều binh”

Lam Vân Dương bỗng ngây người, sau đó vẻ mặt trở nên kỳ quái: “Điều binh hả? Ý cậu là…”

“Phải, chính là ý này” Trương Thác đã gật đầu: “Bây giờ, cho dù có tập hợp được sức mạnh của cả thế giới, thì cũng sẽ mất rất nhiều thời gian để sản xuất một số lượng lớn các máy móc khổng lồ. Hơn nữa liệu những máy móc này có thể phát huy bao nhiêu tác dụng, sau khi chúng được vận chuyển ra chiến trường liệu có xảy ra vấn đề gì không? Chúng ta đều không biết. Mà những điều này lại cần thời gian để xác minh rồi chỉnh sửa. Nhưng bây giờ cần phải tranh thủ thời gian, tôi nghĩ ông có thể giúp chúng tôi tranh thủ được số thời gian này.

Phản Tổ Minh các ông có rất nhiều phòng thí nghiệm, bên trong đó cũng có không ít những kẻ có kích thước cơ thể không thua kém gì thú nhân”

“Tên nhóc nhà cậu lại đánh chủ ý lên phòng thí nghiệm của tôi à, được thôi, tôi sẽ sắp xếp gửi một vài thực nghiệm thể cho cậu. Nhưng có một chuyện vẫn cần phải nói trước nhé, đám thực nghiệm thể đó cũng không hoàn toàn nghe theo lệnh của chúng tôi. Một khi thả ra, tôi cũng không đảm bảo được họ sẽ đứng ở lập trường nào, nhỡ đâu họ hợp tác với thú nhân thì cậu cũng không thể đổ lỗi tôi được” Lam Vân Dương mở miệng nhắc nhở.

Trương Thác khẽ lắc đầu: “Tôi chắc chắn rằng thực nghiệm thể của ông sẽ không thể nào hợp tác với thú nhân”

“Ồ?” Lam Vân Dương cảm thấy rất tò mò: “Cậu dựa vào cái gì mà có thể chắc chắn như vậy chứ?”

Trương Thác mỉm cười: “Mặc dù đám thú nhân kia đến từ vực sâu tăm tối không phân rõ ngày đêm, nhưng trong lòng bọn chúng vẫn luôn kiêu hãnh, mà niềm kiêu hãnh của chúng sẽ không cho phép mình hợp tác với thực nghiệm thể”

Lam Vân Dương bĩu môi: “Xem ra cậu dường như cũng rất coi thường đám thực nghiệm thể kia của tôi nhỉ”

“Chính ông cũng nói đó là thực nghiệm thể mà” Trương Thác lên tiếng: “Vậy giao lại cho ông đó, chúng ta chia nhau ra hành động thôi.

Anh rời khỏi rồi trước tiên dạo quanh một vòng phía sau doanh trại, trong lòng vẫn đang suy nghĩ về chuyện của ma nữ, chỉ là sự xuất hiện của thú nhân trên chiến trường khiến anh phải đặt chuyện này sang một bên, bây giờ mới có thời gian rảnh rõi để xử lý chuyện của ma nữ, đây mới là chuyện quan trọng nhất, đó chính là một quả bom hẹn giờ có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Ma nữ này lăn lộn với đám thanh niên trẻ tuổi của mấy gia tộc kia, nhưng anh hoàn toàn không rõ mục đích chân chính của bà ta là gì, anh đã bớt chút thời gian đi đến những nơi mà đám thanh niên kia thường tới, nhưng vẫn không hề tìm thấy bóng dáng của ma nữ đâu.