Con Rể Quyền Quý

Chương 3014



Chưuong 3014

Mười ngàn tưỡng sĩ cho dù là ai thì đều là những người tốt nhất!

Triệu Chính Khải ở lại đây, tính toán đại cục. Mấy trăm ngàn quân binh tụ họp lại một chỗ, mọi người đều đã chuẩn bị sẵn sàng.

Chiến trường cổ trong bóng tối, sương mù giăng kín lối.

Sau khi Lam Vân Dương dẫn người tiến vào chiến trường cổ, tiếng la hét đột nhiên vang lên. Mọi người đều biết rằng những con thú nhân kia cũng đã có mặt ở đây.

“Mau, mau lên!” Những vị lãnh đạo của mấy thế lực lớn nhanh chóng liên tiếng thúc giục.

Bây giờ không còn thời gian nào cho bọn họ nữa rồi, bây giờ mỗi giây mỗi phút đều chính là để những người lính tiên phong tiến hành kéo dài thời gian.

Lá cờ tung bay trong gió, máu tươi dâng trào. Ở một nơi giá rét như Châu Nam Cực này, trong lòng mỗi người đều cảm thấy máu huyết bên trong cơ thể mình sôi trào.

Một tiếng đồng hồ sau, đại quân đã tập hợp.

Lúc này cũng không có tuyên ngôn trước trận chiến nào được đưa ra.

“Các anh em, mau lên đường!” Triệu Chính Khải đội nón lên, dập tắt điếu thuốc đang hút dở, nhanh chóng cất bước tiến vào chiến trường cổ.

“Chồng à, mọi người sẽ tranh thủ thời gian cho anh!” Hai tay Lâm Ngữ Lam đội mũ sắt lên, sờ thanh đao đang để sau lưng, nhanh chóng cất bước đi vào trong chỗ sương mù dày đặc kia.

Chiến tranh bắt đầu, không người nào thông báo cho Trương Thác, bọn họ không muốn khiến Trương Thác bị phân tâm. Bởi vì bọn họ biết rõ Trương Thác sẽ không bao giờ trễ giờ.

Ban đêm ở nơi này máu tươi không ngừng chảy ra.

Đông Hòa, Đô Thành, sáu giờ chiều.

Lúc này Trương Thác đang đi trên đường phố phồn hoa ở Đô Thành.

Dáng vẻ của Trương Thác lúc này trông vô cùng kỳ lại, sau lưng anh đang vác một chiếc bọc to, chiếc túi đó thậm chí còn lớn hơn cả anh nữa, trông như đang vác xác của ai đó.

Những người trên đường phố cũng nhìn thấy dáng vẻ quái đị này của Trương Thác, thậm chí có một số người đã lấy điện thoại của mình ra để chụp ảnh thứ sau lưng anh, sau đó đăng tải lên mạng.

Đối với những ánh mắt soi mói và hành động của họ, Trương Thác cũng không thèm để ý, trong khoảng một tuần, anh đã tìm thấy sáu thanh tổ khí, toàn bộ đều đang nằm sau lưng anh. Bây giờ anh đang trên đường đi tìm thanh thứ bảy.

Trên thực tế thì mỗi tổ khí này đều có quan hệ mật thiết với Trương Thác, hoặc có thể nói trên thế giới này cũng chỉ có một mình Trương Thác mới có thể tìm được mấy thanh tổ khí này. Một khi những thanh tổ khí này xuất hiện thì trong lòng Trương Thác sẽ trở nên yên tĩnh.

Lúc này thanh tổ khí mà Trương Thác cần tìm đang ở trong một buổi đấu giá, đó chính là một bảo vật của quốc gia.

Thứ này dựa theo góc độ dân tộc mà nói thì không nên để lộ ra ngoài. Thế nhưng nó thuộc về một thế lực của nước Tự Do, chuyện mà Trương Thác phải làm chính là đoạt lấy bảo vật cấp quốc gia này sau đó mang tới đưa cho nước Tự Do đó.

Có vô số xe sang đang đậu trước cửa hội đấu giá, những người tham dự buổi đấu giá ngày hôm nay đều ăn mặc vô cùng sang trọng, tỏ ra tự nhiên hào phóng. Còn trang phục của Trương Thác lúc này lại khác hoàn toàn so với những người có mặt ở đây.

Cũng bởi vì thế mà Trương Thác đã bị ‹ lại trước của hội đấu giá này.

“Thưa anh, cần phải có thư mời mới vào được hội đấu giá này”

Trương Thác nhanh chóng lấy thư mời ra đưa cho người kia sau đó đi ngang nhiên đi thẳng vào buổi đấu giá.

Buổi đấu giá vẫn còn chưa bắt đầu, trước khi buổi đấu giá bắt đầu, các quý khách tham gia buổi đấu giá có thể tự do lựa chọn những món ăn được bày sẵn trên bàn.