Con Rể Quyền Quý

Chương 3098



Chương 3098

“Giữ lấy thân thể của chính mình, lấy tiếng rồng ngâm làm hiệu, lấy tiếng rồng ngâm làm mệnh!”

“Ta là người nắm xiềng xích trong tay!”

“Mở”

Trong câu nói cuối cùng, Triệu Chính Khải bật ra thành tiếng, chỉ nhìn thấy ảo ảnh của một con hắc long, từ trong Cang Long Giản cuộn tròn rồi bay thẳng lên trời cao, mọi thứ trên thế gian này giống như đều biến thành một màu đen u ám.

Trong bóng tối, mây đen cuồn cuộn trên bầu trời, bóng đen cực lớn không ngừng tung hoành trong làn mây đen, giống như một màn sương lớn xuyên phá những tầng mây đen, hiện ra giữa thế giới này!

Một áp lực khủng khiếp từ trong mây đen tỏa ra khắp nơi.

Triệu Chính Khải đứng dưới làn mây đang cuồn cuộn ấy, nhìn Đạo sĩ Ngọc Hư.

“Ngọc Hư, ngày tàn của ông đến rồi”

Triệu Chính Khải lúc này hoàn toàn mất đi dáng vẻ tâm thường thô tục khi nấy, dưới đám mây đen này, Triệu Chính Khải mang theo một loại uy nghiêm.

Nét bá khí ngang ngược của một người anh trong Cửu Cục cuối cùng cũng bộc lộ ra trên người Triệu Chính Khải.

Trong ánh mắt của Đạo Nhân Ngọc Hư cuối cùng cũng lộ ra vẻ ngưng trọng, năng lượng ào ạt từ đám mây đen kia truyền tới khiến ông ta cảm thấy rất nặng nề, áp lực.

“Ngọc Hư, hôm nay, ông đã nghĩ xong ông muốn chết như thế nào chưa?” Triệu Chính Khải trầm giọng nói, cơn gió thôi khiến tà áo trên người anh ta tung bay phất phới.

“Tiểu bối, có chút sức mạnh đấy, nhưng đây không có chỗ cho cậu kiêu ngạo” Ngọc Hư đặt hai tay ra phía trước.

“Lão Ngọc Hư, tôi có tư cách hay không không tới lượt ông nói, hôm nay, tôi sẽ cho ông biết, ai mới là cha ở núi Ngọc Hư này!” Triệu Chính Khải thốt ra những lời suồng sã, rồi thấy ông ta chỉ cây Cang Long Giản hướng lên trời.

Những đám mây đen trên bầu trời cuộn trào dữ dội hơn, một con hắc long nhô cái đầu to lớn của nó ra khỏi đám mây, hắc long do linh khí tạo thành, mảnh vảy trên người nó sống động như thật, ánh mắt của nó lại khiến người ta cảm thấy vô cùng áp lực đè nén.

Móng vuốt của con hắc long xuyên phá qua những tầng mây.

“Phá cho ta!”

Triệu Chính Khải dùng sức vung cây Cang Long Giản trong †ay xuống.

Dưới sự chỉ dẫn của Cang Long Giản, thân hình con hắc long khổng lồ hoàn toàn hiện ra giữa bầu trời, con hắc long này phải dài gần trăm mét, giống y như thần thú trong truyền thuyết nói.

“Chiêu cổ quái này, ta giúp ông” Thân ảnh của Cốt Ma xuất hiện sau lưng Đạo sĩ Ngọc Hư, bốn móng vuốt bằng xương nắm lấy vai ông ta, Đạo sĩ Ngọc Hư giống như cõng một bộ xương trăng trên lưng.

Thân thể của bộ xương trắng này hoàn toàn bao bọc lấy thân thể của đạo sĩ Ngọc Hư, giống như ông ta đang khoác lên mình một bộ giáp cốt.

“Ta nào cần đến một bộ xương giúp đỡ chứ!” Đạo sĩ Ngọc Hư lắc mình nảy lên tránh khỏi Cốt Ma, trong tay biến ra một cây phất trần: “Chỉ là một tên hậu bối, mà có thể làm tổn thương ta được sao.”

Cốt Ma bị đánh bay đi cũng không tức giận, mỉm cười nói: “Nếu ông đã tự tin như thế, hi vọng ông sẽ không phải cầu xin ởta”