Con Rể Quyền Quý

Chương 578



Chương 578:



Người nhà họ Chúc nhìn Trương Thác đang đứng ở trên sàn tập võ, trong lòng có đủ loại cảm xúc, nhưng không một ai dám đi lên phía trước nói một câu với Trương Thác. Đây chính là đại nhân Satan đó.



Chúc Nguyên Cửu chậm rãi đi đến, nhìn về phía làn sương mù dày đặc, há to miệng, không nói gì.



“Nhìn cái này đi” Trương Thác ném đồng tiền xu mà người đàn ông trung niên kia ném qua cho Chúc Nguyên Cửu.



Chúc Nguyên Cửu nhận lấy đồng tiền xu, ở trên mặt của đồng tiền xu này có khắc một chữ “Lục”.



“Ngài Lục” Chúc Thanh Nguyên trợn to mắt.



“Lúc trước khi ông già họ Lục ban thưởng bảy đồng tiền xu này, trước khi ông ấy chết đã dặn dò tôi nếu như kẻ nào nắm giữ đồng tiền xu này đưa ra yêu cầu không quá đáng thì đều phải đồng ý”



Trương Thác thở dài: “Những người này đều đã chuẩn bị trước khi đến”



Chúc Nguyên Cửu cẩn thận trả đồng tiền xu này lại cho Trương Thác.



Trương Thác bỏ đồng tiền xu này vào trong túi rồi mở miệng nói: “Được rồi, sau lần này bọn họ sẽ không đến nữa, bảo tất cả mọi người giải tán hết đi”



Chúc Nguyên Cửu gật đầu, bắt đầu sắp xếp, cảnh cáo tất cả mọi người không được phép nói chuyện hôm nay ra bên ngoài, dù là chuyện liên quan đến người phụ nữ mặc áo đỏ kia hay là chuyện liên quan đến Trương Thác.



Từng người từng người nhà họ Chúc khép chặt miệng lại, ngay cả thảo luận cũng không dám nữa.



Tiếng tăm của quân vương Địa Ngục Satan thật sự là quá lớn.



Đợi sau khi mọi người giải tán hết, Trương Thác dẫn theo Hàn Ôn Nhu đi vào trong căn phòng của Chúc Nguyên Cửu.



Trương Thác phát hiện lúc mình đi ở trong khu biệt thự nhà họ Chúc thì người nhà họ Chúc không ai dám nhìn mình một cái.



“Anh dọa người ta sợ đến như vậy sao?” Trương Thác sờ mũi, tò mò hỏi Hàn Ôn Nhu ở bên cạnh.



“Dọa người.”



Hàn Ôn Nhu không chút do dự gật đầu: “Ngay cả khi lần đầu em nghe được tên của anh thì trong lòng cũng sinh ra sợ hãi”



Trương Thác cười to hai tiếng: “Như vậy cũng không tệ”



Ở trong phòng, Chúc Nguyên Cửu đã pha trà xong.



Bên ngoài khu biệt thự nhà họ Chúc.



Người phụ nữ mặc áo đỏ và người đàn ông trung niên cùng ngồi chung trên một chiếc xe phổ biến bình thường.



“Như thế nào rồi?” Người đàn ông trung niên nhìn về phía người phụ nữ áo đỏ.



“Không có vấn đề gì”



Trên mặt người phụ nữ áo đỏ lộ ra sự vui mừng: “Tôi đã lừa dối anh ta thành công, anh ta cũng đã có hiểu biết riêng của bản thân về khí rồi”



Người đàn ông trung niên gật đầu nhẹ: “Tốt nhất là như vậy, cậu ta là đệ tử thân truyền của ngài Lục, là người duy nhất trên thế giới này có thể uy hiếp đến chúng ta. Bây giờ đang là thời khắc quan trọng, tuyệt đối không được để cho cậu ta phát hiện ra manh mối gì”



“Ngài Lục thật sự đáng sợ đến như vậy sao?” Trên mặt của người phụ nữ áo đỏ nảy sinh sự nghỉ ngờ.



Trên mặt của người đàn ông trung niên không tự chủ được xuất hiện sự sợ hãi: “Biệt hiệu của ngài Lục đối với chúng ta và biệt hiệu của đệ tử ông ấy trong những thế gia võ học cổ truyền bình thường chỉ cần một cái tên thôi cũng là một sự uy hiếp rồi”



Khu vườn trong biệt thự nhà họ Chúc.