Con Rể Quyền Quý

Chương 626



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 626:



Ông lão nói xong liền nhìn về phía Trương Thác, tiếp tục nói: “Chàng trai trẻ, chuẩn bị xong chưa?”



“Xin ông chỉ giáo” Trương Thác nắm chặt hay tay lại hướng về phía ông lão, hai mắt anh nhìn chằm chằm cổ tay ông ấy.



Lúc này, khoảng cách giữa hai người không quá hai mét.



“Vậy thì tốt”



1634380976966.png





Cuối cùng, đầu của ngọn rơm chỉ còn cách ngực Trương Thác chưa đầy nửa nắm tay động tác của ông lão liền dừng lại.



Trương Thác thở dài nhẹ nhõm một hơi, từ khi xuất đạo cho đến giờ, Trương Thác đã trải qua vô số trận đấu lớn nhỏ, đối mặt với biết bao lần sinh tử, nhưng chưa bao giờ anh lại cảm thấy bất lực như vừa rồi.



Không. Có một lần. Đó là khi anh chiến đấu với ông Lục, anh cũng có cảm giác giống hệt như bây giờ.



Ông lão nhìn thấy mình không đâm trúng Trương Thác cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.



“Chàng trai trẻ, cậu là người đầu tiên không bị tôi đâm trúng”



Ông cụ chậm rãi hạ cánh tay xuống: “Tôi luyện kiếm từ năm chín tuổi, giờ đây tôi đã sáu mươi bảy tuổi, chỉ luyện mỗi một động tác này, ai có thể phá giải đường kiếm này của tôi thì tương đương với việc đánh bại tôi.”



Trương Thác hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm ông lão nói: “Ông à, cháu có thể hỏi ông một câu không? Có phải đường kiếm vừa rồi của ông ẩn chứa khí không ạ?”



“Khí?”



Nghe được lời nói của Trương Thác, trong đôi mắt đục ngầu của ông lão liền lộ ra vẻ hoài niệm.



“Tôi đã lâu không nghe thấy cái tên này. Khí, chàng trai trẻ, cậu thuộc thế gia nào? Không ngờ rằng đã nhiều năm trôi qua như vậy, lại có thể xuất hiện một thiên tài như cậu”



Trương Thác lắc đầu: “Cháu không thuộc bất cứ thế gia nào cả”



s3”



Ông lão có chút tò mò: “Nếu như không thuộc bất cứ thế gia nào, vậy mà lại biết đến khí”



“Ngẫu nhiên biết đến thôi.” Sắc mặt Trương Thác liền trở nên hào hứng. Quả nhiên, ông lão ấy biêt về Khí.



Ông lão nhìn Trương Thác, dường như có thể đoán ra được anh đang nghĩ gì liền nói: “Chàng trai trẻ, nếu như cậu đến đây vì khí thì mời cậu quay về”



“Tại sao?”



Trương Thác khó hiểu hỏi thẳng: “Khí là gì, tại sao lại có người muốn che giấu khí?”



Ông lão lắc đầu: “Có một số chuyện không thể nói, cũng không được phép nói. Khí giống như một cây kiếm, mỗi bên đều có thể tổn thương con người.”



Ông lão chắp hai tay ra sau lưng, khom người, đi về phía ngôi nhà tranh.