Chương 858:
Mẹ kế của Tôn Lãm thấy Tôn Lãm còn đứng ngơ ra tại chỗ thì vội vàng đẩy một cái: “Mày còn đứng ngơ ra đấy làm gì, mau đuổi theo đi, tao nói với mày này, đây chính là cơ hội ngàn năm có một đó, bao nhiêu người muốn mà cầu không được, mày phải biết quý trọng đó, có nghe không! Nếu như có thể tóm lấy người đàn ông này thì nửa đời sau của mày sẽ sống trong giàu sang rồi “Dì, anh rể không phải loại người như dì nghĩ đâu” Tôn Lãm mở miệng.
“Xóe” Mẹ kế của Tôn Lãm bĩu môi: “Cái gì mà không phải là loại người như vậy, đàn ông trên đời này ai cũng giống như nhau, chẳng ai mà không lăng nhăng, tao biết tổng giám đốc Nhất Lâm là người đẹp, nhưng vậy thì sao nào, đàn ông đều là thứ có mới nới cũ, người đẹp nhìn nhiều cũng sẽ chán, cũng muốn đổi người mới, chỉ cần mày chủ động một chút thì tuyệt đối không có vấn đề, đừng quên, bố mày còn thiếu nợ bao nhiêu tiền, bây giờ biết bao nhiêu chủ nợ đều đang lùng sục ông ta khắp nơi, mày cũng không muốn ông ta lại bị tóm nữa chứ nhỉ! Đi lẹ đi!”
Mẹ kế của Tôn Lãm nói xong, cũng không muốn nghe Tôn Lãm nói thêm cái gì nữa, vội vàng đuổi Tôn Lãm ra khỏi phòng VỊP.
Ngoài phòng VỊP cũng đã không còn bóng dáng Trương Thác đâu cả, con số biểu thị trên thang máy đang có một mũi tên đi xuống, con số cũng đã chuyển thành một, chứng minh Trương Thác vừa mới đi thang máy xuống lầu.
Đợi đến khí Tôn Lãm rời khỏi quán bar, Trương Thác đã bắt một chiếc xe đậu ven đường chờ cô ấy rồi.
“Đi thôi, đã trễ thế này rồi, em quay về cũng không ngủ được bao lâu, ngày mai còn phải lên lớp nữa” Trương Thác ngồi trong xe vẫy vẫy tay với Tôn Lãm.
Tôn Lãm gật gật đầu, ngồi lên xe.
Vừa lên xe Tôn Lãm liền nhớ lại mấy câu nói kia của mẹ kế cô ấy, mặt đỏ bừng.
Tôn Lãm không thể không thừa nhận, cô ấy có hơi động lòng, tình hình gia đình mình cô ấy vô cùng hiểu rõ, cô ấy bằng lòng đi uống rượu với Thẩm Văn Cường, cũng đã đưa ra lựa chọn, bây giờ đối tượng này đổi lại thành Trương Thác, cũng làm cho cô ấy có một loại cảm giác cam tâm tình nguyện, dù sao bất kể là xét về tướng mạo hay tài năng, còn cả phần cảm giác mang đến cho người khác thì Trương Thác cũng ăn đứt Thẩm Văn Cường, cho dù không quen biết nhưng thân phận của Trương Thác cũng là một đối tượng rất được phụ nữ chào đón.
“Biết cái gì là bạn bè không?” Giọng nói của Trương Thác truyền tới từ bên cạnh.
“Hả?” Tôn Lãm sửng sốt một chút, không hiểu vì sao Trương Thác lại hỏi câu này.
“Bạn bè là khi em không còn đường đi để đi nữa thì có thể dẫn đường cho em, anh không biết trên người em xảy ra chuyện gì, em có vài người bạn, mấy cô ấy đều có khả năng giúp em giải quyết khó khăn, em còn chưa hỏi mà đã đưa ra quyết định của mình, đây không phải là gây thêm phiền phức cho bọn họ mà là không coi bọn họ là bạn bè, anh kiến nghị em khi gặp phải chuyện như thế này có thể tâm sự với bạn bè của em” Trương Thác dựa ở chỗ ngồi, nhẹ nhàng lên tiếng: “Anh cũng có bạn, anh từng giúp bọn họ, bọn họ cũng từng giúp anh, bọn anh không cảm thấy như thế là gây thêm phiền phức cho đối phương”
Trương Thác nói xong thì nhắm mắt lại, dựa vào chỗ ngồi chợp mắt nghỉ ngơi, anh không biết lời của mình Tôn Lãm có hiểu hay không, con người luôn luôn phản trưởng thành mới có thể hiểu được một vài thứ, nếu không thể hiểu được thì chứng minh cô ấy còn cần trưởng thành thêm nữa, đây là một quá trình lột xác mà ai cũng phải trải qua.
Lúc Trương Thác quay về Châu Xuyên đã là hơn ba giờ sáng.
Trễ thế này rồi Tôn Lãm không thể về ký túc xá, Trương Thác giúp Tôn Lãm thuê phòng khách sạn, sau khi đưa Tôn Lãm đến thì lập tức rời đi.
Liên quan vấn đề của tập đoàn Triệu Thị, Trương Thác còn phải suy nghĩ lại kỹ càng đã, dù sao bây giờ anh không còn giống ngày xưa nữa, không còn một thân một mình, làm việc phải suy nghĩ đến hậu quả, nếu tập đoàn Triệu Thị có thể biết được sự tồn tại của Lý Thị ở Lũng Tây thì tuyệt đối không chỉ đơn giản như vẻ bề ngoài.
Trương Thác cũng không trở về nhà, cũng không đến bệnh viện, một trận chiến ở thôn Lý Gia ngày hôm nay đã làm anh phát hiện ra phương pháp vận dụng khí mới, nhân khoảng thời gian này anh muốn làm quen thêm chút nữa.
Ban đêm không người, Trương Thác đi đến công viên lần đầu tiên gặp được Lâm Nhạc Hằng lúc trước, hít sâu một hơi, từ quyền thẳng cơ bản nhất bắt đầu đánh tới.
Một quyền một cước của Trương Thác đều bắt đầu từ nền tảng cơ nhất, anh cẩn thận cảm nhận mỗi động tác trong †ay của mình, sự thay đổi của khí chất chứa, giờ phút này anh giống như quay trở lại thành người mới lúc bắt đầu luyện võ thuật.