Chương 874:
Đây là một người phụ nữ trung niên khoảng bốn mươi tuổi, khuôn mặt bình thường, ăn mặc bình dị, vừa nhìn thấy mẹ của Thu Vân đã mở miệng ngay: “Chị hai, sao em gọi điện thoại cho chị mãi mà không được.”
Thu Vân đứng bên cạnh Trương Thác, nhỏ giọng nói cho.
Trương Thác, quê quán của mẹ cô chính là Sơn Thành, người phụ nữ trung niên này là bà con xa của mẹ Thu Vân, quan hệ cũng không tệ lắm.
“Làm sao vậy, có chuyện gì sao?” Mẹ của Thu Vân khó hiểu hỏi.
Người phụ nữ trung niên đỡ trán: “Chị hai, chẳng lẽ chị quên rồi đấy, hôm nay là lễ mừng thọ tám mươi của dì họ mà”
“ÁI” Mẹ Thu Vân vừa nghe xong thì kinh ngạc a một tiếng, bà ấy lấy điện thoại ra nhìn thời gian, khuôn mặt đầy vẻ tự trách: “Ôi thôi, sao chị lại có thể quên chuyện này được cơ chứ!”
“Không sao đâu chị hai” Người phụ nữ trung niên an nủi nói: “Bây giờ vẫn còn sớm sẽ đến kịp thôi, em sợ chị bận mà quên mất”
“Được được được, vậy bây giờ chúng ta nhanh đi thôi: Mẹ Thu Vân vội vàng mở cửa xe, nói: “Tiểu Vân, con nhanh đưa mẹ và dì của con đi đến đó đi, Tiểu Trương đúng lúc cũng đi cùng đi”
“Mẹ, chuyện này không tốt lắm đâu! Anh trương, anh ấy…”
Thu Vân hơi ngần ngừ, chuyện tham gia đại thọ gi gì đó chắc sẽ có nhiều quy tắc, Trương Thác cứ đi chỗ này một chút rồi lại chạy chỗ kia thì sẽ rất phiền toái.
“Không sao đâu” Trương Thác không để ý xua xua tay, nói: “Chúng ta cùng đi thôi.”
Ngược lại đối với Trương Thác mà nói hôm nay cũng chỉ có chờ đợi, đi dạo chỗ này chỗ kia một chút cũng tốt.
Thu Vân khởi động xe, Trương Thác ngồi ở ghế phụ lái, mẹ Thu Vân và người phụ nữ trung niên ngồi ở hàng ghế sau.
“Chị hai, cậu đây là?” Người phụ nữ trung niên nhìn Trương Thác, tò mò hỏi.
“Đây là Tiểu Trương, bạn trai của Tiểu Vân nhà chị” Mẹ Thu Vân giới thiệu một lượt.
Trương Thác xoay đầu, chào người phụ nữ trung niên một tiếng dì.
“Cậu là Tiểu Trương à” Người phụ nữ trung niên lộ vẻ kinh ngạc nhìn Trương Thác, nói: “Từ lâu tôi đã nghe chị hai nhắc về cậu rồi, công việc của chị hai và Tiểu Vân là do cậu tìm cho! Cậu giỏi quá”
Người phụ nữ trung niên nói xong, lại dùng một loại ánh mắt hâm mộ nhìn mẹ Thu Vân, làm việc ở khách sạn Thế Giới đó, đãi ngộ gì đó cũng tương đối khá, Thu Vân tuổi còn trẻ mà đã làm lên chức quản lý rồi, sau này sự nghiệp sẽ rất sáng lạn.
“Chị hai, chị nhờ Tiểu Trương nhà chị giúp em một chút đi, nhờ cậu ấy cho con bé nhà em cũng đến khách sạn Thế Giới làm việc đi” Người phụ nữ trung niên nói.
“Chuyện này…” Khuôn mặt của mẹ Thu Vân hiện lên vẻ khó xử, rõ ràng chuyện của hai mẹ con nhà họ cũng đã khiến cho bà ấy cảm thấy không dc tốt lắm rồi, sao mà lại có thể mở miệng nói chuyện này nữa chứ.
“Được, thưa dì. Lát nữa cháu sẽ hỏi một chút” Trương Thác lên tiếng, đồng ý với chuyện này, xua đi sự xấu hổ của mẹ Thu Vân.
Mẹ của Thu Vân cảm kích nhìn Trương Thác một cái.
Đường xá ở Sơn Thành nổi tiếng khắp cả Đại Nam, nếu không phải người đã quen thuộc thì chắc chắn sẽ bị đi lòng vòng đến xỉu.
Thu Vân đến Sơn Thành cũng đã không ít ngày, đường xa cũng đã lần mò được kha khá.
Trước mười hai giờ trưa, Thu Vân đã lái xe đến địa điểm, không phải ở trong Sơn Thành nữa mà là ở vùng quê.