Con Rể Quyền Quý

Chương 879



Chương 879:





“Đúng thế! Mỹ Hân vẫn nhớ kỹ đến người trong nhà chúng ta” Lời của Quách Mỹ Hân vừa rơi xuống, trong đám người liền truyền đến một giọng nói.





Một người đàn ông trên dưới 30 tuổi, bước lớn từ trong đám người đi ra.





“Anh Trương, đây là con trai của trưởng thôn, Quách Văn Nam” Ngữ Lam nhỏ giọng nói với Trương Thác.





Quách Văn Nam đi ra từ trong đám người, anh ta vừa nói, tất cả mọi người nhìn anh ta, làm con trai của trưởng thôn, Quách Văn Nam ở trong thôn vẫn rất có uy vọng.





Ánh mắt Quách Văn Nam nhìn quét một vòng, mở miệng nói: “Các vị, Mỹ Hân lần này tới đây cũng đã sớm nói cho tôi rồi, về chuyện di dời đối với mọi người chúng ta mà nói đều là một chuyện tốt, thời đại hiện tại đang phát triển, bọn nhỏ trong nhà cũng đều trưởng thành, một thời gian sau, trường cấp hai sẽ phải dời đi, vẫn ở chỗ này, sau này bọn nhỏ đến trường cũng là vấn đề, hơn nữa theo tôi được biết, ở bên ngoài, khoản bồi thường đều là một nghìn tám một mét vuông, mỗi mét vuông hiện tại cũng đều là do Mỹ Hân và chồng cô ấy tranh thủ giúp chúng ta, coi như là cho không thôn chúng ta rất nhiều lợi ích!”





Quách Văn Nam vừa nói xong, Quách Mỹ Hân lập tức làm ra vẻ mặt kiêu ngạo.





Ngay cả anh của Quách Mỹ Hân cũng sửng sốt một chút.





“Chị Mỹ Hân, đây là thật sao?” Một gã thanh niên mở miệng nói.





“Đương nhiên là thật rồi, tôi còn lừa mọi người hay sao?”





Quách Mỹ Hân đảo cặp mắt trắng dã: “Tôi nói các người này, mọi người tình nguyện tin tưởng một người khác họ cũng không tin Quách Mỹ Hân tôi, Thu Vân cô ấy mới vừa về được bao lâu? Hơn nữa người bạn trai kia của cô ấy định làm cái gì?





Có thể làm việc ở nhà hàng Tân Hoa thì lợi hại lắm sao? Nếu tôi muốn làm quản lý, cũng chỉ cần một câu nói của chồng tôi!”





“Không sai” Quách Văn Nam mở miệng nói lý Hân dù sao cũng là người trong nhà, mọi người không cần tin tưởng lời một người ngoài nói, không chừng có một số người có tính toán gì đó!”





Quách Văn Nam vừa nói vừa sắc mặt không tốt nhìn Trương Thác.





Trương Thác bất đắc dĩ lắc đầu, không tiếp tục nói nữa, có một số việc nên nói nên nhắc nhở anh đã làm rồi, người khác tin hay không không liên quan tới anh, hắn cũng không quan tâm.





“Không phải, không phải” Trương Thác không quan tâm nhưng Thu Vân không có cách nào nhìn Trương Thác cứ như vậy bị người khác hiểu lầm, vội vã lên tiếng: “Anh Trương thật sự là vì muốn tốt cho chúng ta”





“Quách Văn Nam khẽ cười một tiếng: “Thu Vân, cô còn quá nhỏ tuổi, gặp người không quen cũng có thể hiểu được, tốt nhất có thể tỉnh ngộ đúng lúc đi, tôi đoán chừng một ít người là coi trọng đất của làng chúng ta”





Quách Văn Nam nói xong, vãng vừa đứng rồi không lên tiếng nữa.





Những người dân thôn này lúc này nhìn vào ánh mắt của Trương Thác đều mang theo sự phòng bị, so với Trương Thác, bọn họ chắc chắn càng tin tưởng Quách Văn Nam hơn, dù sao đây cũng là người nhà mình.





“Được rồi, mọi người như thế nào, ông đây không xen vào!” Người đàn ông trung niên lớn tiếng nói: “Trở lại với với hiện tại, sự việc chính là như thế này, đồng ý bán thì cứ tới đây ký hợp đồng, cái loại này không muốn bán thì ông đây cũng không bắt buộc!”





“Cho bọn họ tranh thủ cơ hội kiếm tiền, kiếm hay không kiếm tùy vào bọn họ, Quách Mỹ Hân tôi cũng không muốn làm chuyện tốt lại khiến cho người ta khó chịu” Quách Mỹ Hân khó chịu mở miệng nói.





Mọi người thấy dáng vẻ này của Quách Mỹ Hân đều có chút xấu hổ, nghĩ là những việc mình làm trước đây khiến Quách Mỹ Hân tức giận, người ta có lòng tốt giúp mình tranh thủ cơ hội, phát đạt còn không quên người trong nhà, kết quả bị đối xử như vậy, dù là ai cũng sẽ tức giận.





“Tôi ký trước!” Quách Văn Nam hô to một tiếng, người thứ nhất đi ra phía trước, ký tên mình lên tài liệu.





Thấy Quách Văn Nam cũng ký, một số người đã sớm động tâm cũng vội vàng đi tới ký tên mình.





“Mỹ Hân, thực sự là cám ơn cô.”