Chương 941:
“Trời, mẹ nó, ghen tị ghê.”
Trong lúc sóng gió khắp nơi đều xoay quanh Trương Thác, bản thân anh vẫn đang ở công viên ngoại ô thành phố, chậm rãi đánh quyền, anh phát hiện, dường như khi đánh quyền có thể khiến sự nóng nảy trong lòng cũng giảm đi rất nhiều, hàng loạt tin tức tiêu cực ập đến khiến anh có khao khát muốn đến tập đoàn Triệu Thị giết người một loạt.
Việc Trương Thác có thể làm bây giờ là chỉ có thể đợi, đợi một cơ hội tập đoàn Triệu Thị lộ ra sơ hở, một khi nắm được sơ hở này, Trương Thác có thể hoàn toàn phá hủy tập đoàn Triệu Thị.
Trương Thác nấn ná ở công viên ngoại ô rất lâu, mãi cho đến khi trời ngả tối, anh mới về nhà.
Lúc về đến nhà, Lâm Ngữ Lam và Tân Như đã về rồi, hai người phụ nữ đang ngồi trên sô pha xem chương trình gameshow trên truyền hình, nhìn khuôn mặt điềm nhiên của Lâm Ngữ Lam, dường như cô không hề bận tâm đến sự tình bây giờ.
Trương Thác xách một túi thức ăn, đi vào cửa liền đâm thẳng xuống phòng bếp, không lâu sau mùi thơm bay ra ngào ngạt.
“Hai vị nữ hoàng, dọn cơm thôi.” Trương Thác gọi với lên phòng khách.
Nghe thấy giọng nói của Trương Thác, hai người phụ nữ lần lượt đứng dậy khỏi sô pha, đi đến bàn ăn, một bàn đồ ăn nhìn sơ qua liền khiến người ta muốn thưởng thức.
Tân Như vẫn là lần đầu tiên nếm thử tay nghề của Trương Thác, chỉ ăn mới một miếng liền có cảm giác không thể dừng lại được. Trương Thác, tôi rốt cuộc cũng hiểu, tại sao lúc anh không ở nhà, giám đốc Lâm ngay cả ăn cơm cũng ăn không nổi, ha ha”
Lâm Ngữ Lam xấu hổ đỏ cả mặt.
Trương Thác vô thức nhìn sang Lâm Ngữ Lam, cô liền trừng anh một cái.
Sau khi ăn xong, Trương Thác đang thu dọn bát đũa trong nhà bếp, liền nhìn thấy Lâm Ngữ Lam đi vào.
“Bà xã, bộ phim truyền hình em đang theo dõi không phải đã bắt đầu rồi sao, sao lại còn vào đây?” Trương Thác ngạc nhiên hỏi.
“Ông xã à, em…em muốn…” Lâm Ngữ Lam hơi đỏ mặt, mấp máy môi, đôi mắt xinh đẹp không dám nhìn Trương Thác.
“Sao vậy?” Trương Thác khó hiểu.
Lâm Ngữ Lam hít sâu một hơi, lấy can đảm, mở miệng nói: “Ông xã, hay tối nay chúng ta ở cùng nhau đi, nếu không giám đốc Tân ở đây, cô ấy sẽ phát hiện chúng ta ở riêng…”
“Ồ, chuyện này à” Trương Thác khẽ cười: “Hôm qua Tân Như đã phát hiện rồi”
“AI” Lâm Ngữ Lam giống như một chú thỏ trắng nhỏ bị giật mình vậy, vươn tay che miệng, không nhịn được xoay đầu nhìn Tân Như đang ở trong phòng khách: “Việ: này..”
“Không sao đâu bà xã” Trương Thác xoay người, võ lên vai Lâm Ngữ Lam: “Bản thân anh rất tôn trọng ý kiến của em, tạm thời sống riêng cũng không vấn đề gì đâu”
“Được rồi” Khuôn mặt Lâm Ngữ Lam lộ ra vẻ mất mát, quay người đi ra khỏi nhà bếp.
Ngay lúc ra khỏi bếp, Lâm Ngữ Lam dậm chân, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Trương Thác chết bằm, cái gì mà tôn trọng ý kiến của tôi chứ, đàn ông đàn ang như anh không thể chủ động chút sao, tôi đã đề nghị rồi mà anh còn như vậy, thật là tức chết tôi mài”
Trương Thác đang rửa bát trong bếp, những lời lầm bầm của Trương Thùy Lâm anh nghe không sót chữ nào, anh cười khổ, tình hình hiện tại của anh ngay cả bản thân còn không hiểu rõ, cảm xúc vốn không thể khống chế được, anh không muốn mình đột nhiên mất kiểm soát rồi làm tổn thương Lâm Ngữ Lam, nếu như vậy anh sẽ không bao giờ có thể tha thứ cho chính mình.
Một đêm lặng lẽ trôi qua, cuộc sống nằm trong những vụn vặt hằng ngày, từ từ biến hiện tại thành dĩ vãng.
Sáng sớm hôm sau, Trương Thác lại bị âm thanh sửa sang ở phía đối diện đánh thức, sự khó chịu trong lòng anh không giảm đi chút nào, ngược lại còn tệ hơn hôm qua, Trương Thác rút kinh nghiệm hôm qua, ở trong phòng thêm vài phút trước khi mở cửa phòng.
Hôm nay Trương Thác định cùng Lâm Ngữ Lam đến Nhất Lâm, nếu anh mãi không xuất hiện, Triệu Thị sẽ tiếp tục sử dụng thủ đoạn mềm dẻo này, mỗi một ngày đều sẽ gây ra tổn thất không nhỏ cho Nhất Lâm, việc này phải được giải quyết, cho nên Trương Thác không thể không ra mặt.