Con Rể Quyền Quý

Chương 970



Chương 970:





Người con gái trẻ một câu bất mãn cũng đều không dám nói nhiều, cút thấp đầu rời khỏi căn nhà này.





Phía sau căn nhà, treo đây những mảnh vải trắng, một chiếc quan tài bằng gỗ nằm lặng lẽ ở chính giữa sân sau, dùng giấy trắng cắt băng thành chữ hỷ, dán trên nắp quan tài bằng gỗ, khi có một cơn khẽ lướt qua, tất cả những mảnh vải trắng ở phía sau căn nhà đều phát ra âm thanh phần phật.





Một chiếc Land Rover phiên bản mở rộng từ sân bay chạy về phía huyện nhà họ Triệu.





Trương Thác cùng với một nhà ba người cúa Tôn Lãm ngồi ở trong chiếc xe Land Rover bản mở rộng này, mẹ kế của Tôn Lãm nói cho Trương Thác về tình huống cơ bản của đám người nhà họ Triệu kia.





“Đối phương ở huyện nhà họ Triệu có một cái trung tâm giải trí, gọi là trung tâm giải trí Vinh Công, cái người bị chết này là con trai thứ của ông chủ cái trung tâm giải trí Vinh Công kia, đối phương còn có một đứa con trai cả nữa, tên là Triệu Tấn Ngọc, là một tên cậu ấm chỉ biết chỉ biết ăn chơi phung phí tiền bố mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp.





Thời điểm Trương Thác nghe được sáu chữ trung tâm giải trí Vinh Công này, khóe miệng không nhịn được mà nhếch lên thành một nụ cười tủm tỉm, có những lúc thật sự là trùng hợp đến như vậy đấy! Buổi sáng vừa mới gặp cậu ấm của trung tâm giải trí Vinh Công xong, không ngờ tới việc này lại là do nhà bọn họ làm ra.





Nghĩ lại về bộ dạng kiêu căng kia của Triệu Tấn Ngọc, Trương Bách Sinh đại khái cũng đã có thể đoán ra được tính cách của bố mẹ cậu ta là cái dạng gì rồi, chẳng trách lại cường thế như thế, cho người hạn chế lại sự tự do của bố mẹ Tôn Lãm, con trai của bạn thân chết rồi, đều muốn phải minh hôn với nhà của Tôn Lãm, đây là thói chuyên chế ngang ngược!





Huyện nhà họ Triệu, Triệu Tấn Ngọc cùng với bố đứng ở trước căn nhà của mình, từng chiếc xe hạng sang đều dừng lại ở đây, mỗi một người bước xuống xe, Triệu Tấn Ngọc cùng với bố đều sẽ khom lưng cung cung kính kính chào hỏi một tiếng, cái gì mà cậu hai, chú ba, có rất nhiều thế hệ, Triệu Tấn Ngọc đều có chút không phân rõ nổi nữa rồi.





Một mạch của Triệu thị đều tập trung ở nơi này, nhiều đời truyền lại dòng máu của tổ tiên, vì để kéo dài sự phát triển của thị tộc, không thể không pha tạp một chút huyết mạch, đến thời điểm hiện tại mới thôi, có rất nhiều người có quan hệ huyết thống, đều đã trở nên rất phai nhạt rồi, phải ngược dòng lại tìm hiểu đến hai đời trước kia.





Một ông cụ hơn bảy mươi tuổi đầu tóc đều đã bạc phơ cả rồi, mặc trên người một bộ áo Tôn Trung Sơn, bước đến phía trước mặt bố của Triệu Tấn Ngọc, hỏi: “Người phụ nữ kia đã đến nơi chưa?”





“Đã đang trên đường đi tới rồi” Bố của Triệu Tấn Ngọc cung kính đáp lời.





“Ừ” Ông cụ gật gật đầu: “Nhớ cho rõ này, sự việc lần này phải làm cho tốt một chút, nếu như khiến cho đám người già trong tộc không vừa ý, bố cũng không giúp được cho con đâu!”





“Con hiểu rồi, bố”





Ông cụ cất bước, vừa muốn đi vào bên trong căn nhà, đột nhiên dừng lại, lại mở miệng một lần nữa: “Đúng rồi, cái người đã truyền ra vụ tai tiếng kia đã cùng đưa trở về theo chưa?”





“Cũng đưa trở về theo rồi, dự định xử lý người này như thế nào?” Bố của Triệu Tấn Ngọc hỏi, lần này rõ ràng muốn để cho Trương Thác cũng đến là ý của thị tộc giao xuống, bố của Triệu Tấn Ngọc cũng không biết là vì nguyên do gì.





“Trước đừng có làm kinh động cậu ta, trong tộc sẽ có người đến xử lý” Ông cụ dặn dò một tiếng, cất bước tiến vào trong căn nhà.





Hai giờ chiều, một chiếc Land Rover dài châm chậm đi tới trước cửa của căn nhà, dừng lại chính giữa những chiếc xe hạng sang khác.





Thời điểm chiếc Land Rover này được lái đến, lập tức có người bước tới, một tráng hán bước xuống từ trên xe, mở cửa xe ra, không khách khí nói vào bên trong xe: “Đi xuống!”





Nói xong, tráng hán này liền vừa tay ra kéo Tôn Thịnh từ trong xe lôi ra ngoài.





“Đừng có mà lôi lôi kéo kéo, làm cái gì đấy, tin tôi báo cáo các người không hả!” Giọng nói của mẹ kế Tôn Lãm vang lên từ bên trong xe, có Trương Thác làm chỗ dựa rồi, sự tự tin hiện giờ của bà ta không phải bình thường.





Tôn Thịnh quay đầu lại, liên tục đưa mắt ra hiểu cho mẹ kế của Tôn Lãm, hy vọng bà ta có thể tém tém lại một chút, người này ở Châu Xuyên có lợi hại thế nào đi chăng nữa, đến huyện nhà họ Triệu này rồi, vẫn không phải là còn cần xem sắc mặt của đám người họ Triệu sao.