(Conan Đồng Nhân) Boss Mafia Là Thanh Mai Trúc Mã

Chương 47: Atobe



Kì nghỉ hè đã kết thúc, năm học mới lại bắt đầu.

Do sức ép của Chihiro thiếu nữ, cô và Kuro vẫn tiếp tục học tại trường Teitan.

"Ran, Sonoko!"

Cô vẫy vẫy tay, cười hớn hở. Ran và Sonoko cũng vẫy tay lại, vội vã chạy lên.

"Cứ tưởng cậu vẫn học ở Rakuzan chứ?"

"Hì hì, tớ thích ở đây hơn." Cô cười toe toét: "Dù sao ở Rakuzan tớ cũng không có bạn."

"Hả?" Ran ngây người: "Không có bạn?"

"Ừ." Chihiro không sao cả nhún vai, lại làm ra vẻ tự mãn: "Thiên tài thường bị bài xích mà."

Ran: "..."

Sonoko: "..."

Đang đi tới Kuro: "..."

"Chào cậu, Samui-kun." Ran nhìn Kuro lập tức chào một tiếng.

"Chào cậu, tảng băng!"

Kuro nể mặt gật đầu một cái, cúi đầu hỏi Chihiro:

"Có muốn nghe lão già kia đọc diễn văn không? Hay là đi nghỉ ngơi đi? Trời rất nắng."

"Không có gì." Cô vươn tay chọc chọc má hắn: "Còn mỗi năm nay nữa thôi, không thể bỏ qua được!"

"Ừm." Hắn nhẹ ừm một tiếng, nắm tay cô kéo đi: "Vậy đi tới chỗ ngồi đi."

Ran, Sonoko: "..." Đầy trời cẩu lương.

Sau một tiếng ba mươi phút văng nước bọt tứ tung, hiệu•lão già• trưởng rốt cuộc mềm lòng buông tha cho đám học sinh ngồi đầu hàng đã sớm ướt hết mặt vì nước thánh, để lại micro lên bàn.

"Buồn ngủ thật đấy." Cô che miệng ngáp một cái, xoa xoa khoé mắt nghiêng người sang một bên. Bàn tay cầm ô của Kuro cũng nghiêng đi theo chuyển động của cô. Hắn dùng tay phải nắm lấy eo cô sau đó khẽ tăng lực đạo, khiến cô tựa vào lồng ngực mảnh mai của mình.

"Ngủ đi."

"A..."

Khẽ a một tiếng vô nghĩa, Chihiro cưỡng lại không được cơn buồn ngủ nhắm chặt mắt ngủ say.

Ngồi ngay đằng sau Ran x Sonoko: "..." Lại là cẩu lương!

Sonoko: Đến khi nào anh Kid đẹp trai mới làm như thế với mình TvT...Bạn trai của cô thật không xứng chức mà! QAQ

Đang che  ô cho Aoko Kuroba Kaito thiếu niên: "Hắt xì!"

Không xứng chức bạn trai Makoto: "Hắt xì!"

...

Sau khi tỉnh lại, lễ khai giảng cũng đã kết thúc. Chihiro lèm bèm xoa xoa mắt, miễn cưỡng mở miệng:

"Kuro-chan, mấy giờ rồi?"

"11 rưỡi."

"Nhanh vậy à?" Uốn éo trong lòng hắn vài cái mới đứng dậy, cô nhìn ngó xung quanh phát hiện bản thân đang ở trong một nhà hàng sang trọng.

"Đây là..?"

"Nhà hàng năm sao AK King, một xí nghiệp của tập đoàn Atobe."

"AK King..?"

"Atobe Keigo King."

Chihiro: "..." Thật hoa lệ.

"Quý khách muốn dùng gì ạ?"

"Hai phần Tôm sốt, hai phần gà rán, cảm ơn." Cô cười tủm tỉm cầm menu nói.

"Vâng." Cô phục vụ ghi chép một chút sau đó lập tức rời đi.

Vẻ mặt chính sắc chuyển qua ngồi đối diện Kuro, cô chống cằm nhàm chán nhìn ra bên ngoài. Khi nhìn thấy một bóng người đi lướt qua cánh cửa, cô cơ hồ là nhảy dựng lên.

"Oa—!"

"Sao thế?" Buông tờ báo kinh tế trên tay xuống, hắn nhướng mày nhìn cô. Chihiro mở to mắt nhìn ra ngoài, kinh ngạc nói:

"Ku, Kuro-chan, tớ nhìn thấy người giống cậu y đúc đi ra ngoài!"

Giống như đúc?

Kuro hơi mân môi, lập tức liền nghĩ ngay đến người nào đó.

"Là em họ của tôi."

"Em họ của cậu?" Chihiro ngồi xuống, tò mò nhìn hắn: "Ai vậy?"

"Em cũng biết người này đấy." Hắn cúi đầu tiếp tục đọc báo: "Akashi gia quý công tử, Akashi Seijuro."

"Akashi Seijuro? A, là anh trai của Haruka?"

"Ừ."

Nghi vấn được giải đáp, cô lại bắt đầu cảm thấy nhàm chán. Lúc cô nằm rũ ra bàn lầm bầm lầu bầu, một đám người cũng đẩy cửa mà vào.

"A ân, Kabaji, làm cho Jirou tỉnh lại."

"US." Kabaji trả lời, sau đó ném mạnh cừu thiếu niên xuống đất.

"Đau quá Kabaji!" Jirou xoa xoa con mắt ngồi dậy, ngáp vài cái rồi bò lên bàn.

"Jirou, cậu muốn ăn gì?" Oshitari nâng kính nhìn cậu ta cười khẽ một cái.

"Bánh ngọt vị chocolate!"

Atobe Keigo tự kỉ vuốt ve lệ chí một chút, nhìn thoáng qua bàn đối diện. Khi nhìn thấy Kuro, động tác của hắn dừng lại, kinh ngạc.

Đứng dậy bước sang, hắn vươn tay nói:

"Samui? Làm sao cậu lại ở đây?"

"Atobe." Kuro vươn tay nắm lại, sau đó nhanh chóng buông ra. Atobe cũng không để ý nhiều, chỉ là đơn giản chào hỏi:

"Thế nào? Nhà hàng này có phải rất hoa lệ hay không?"

Kuro nhàn nhạt gật đầu, Chihiro ngẩng đầu lên nhìn Atobe một cái, lại nhanh chóng cúi đầu.

"..."

Atobe ban đầu còn tưởng Chihiro bị bề ngoài của hắn hoa lệ đến, nhưng khi bị xích loả loả cho ăn bơ, khoé miệng cũng không nhịn được rút một cái.

"Hoá ra là dẫn bạn gái đi hẹn hò? Như vậy bổn đại gia không quấy rầy. Chìm đắm trong sự hoa lệ của nhà hàng đi!"

Ngay sau đó lại búng tay một cái, không biết từ đâu xuất hiện các thiếu nữ hét to:

"Atobe! Atobe! Atobe! Atobe!"

Chihiro: "..."

Kuro: "..."

Nhìn thấy biểu cảm vặn vẹo của Chihiro Hyoutei chúng: "..."