Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia

Chương 112: Hoàn chính văn



Louis, đại diện cho một thế hệ cẩu tà ác tuấn mỹ, dưới sự kêu gọi tha thiết của các con dân của hắn, rốt cuộc xuất hiện trên chiến trường. Hắn mang theo tà ác, gieo rắc sợ hãi, kéo xuống ánh sáng của mặt trời, mang đến thời đại thuộc về hắc ám.

Đoạn trích từ chương 16 quyển 1 tự truyện 《 Nhớ lại một trận chiến đấu với Boss khó quên 》 trên diễn đàn Tieba.

————

Louis xé mở không gian, hạ xuống chính giữa chiến trường.

Lúc đó, các người chơi đang vừa mắng kế hoạch cùng Louis, vừa điều chỉnh chiến thuật lần thứ 32. Trên yy vô cùng ồn ào, nhóm chỉ huy tranh luận kịch liệt về việc nên tránh khỏi kỹ năng thứ hai của Boss như thế nào.

Một người chơi đang ngây ngốc nhìn trời là người đầu tiên phát hiện điều khác thường trên không trung. Hắn nhìn thấy một điểm đen trên nền trời vạn dặm không mây, điểm đen này nhanh chóng rơi xuống, rất nhanh đã dẵm lê.n đỉnh đầu tên Boss chính tư tế Thần mặt trời trong dàn Boss.

Ác ma kiêu ngạo giương cánh, đạp Boss tư tế chui sâu hơn nửa người vào trong đất. Dưới tiếng hoan hô reo hò của các người chơi cùng tiếng rống giận của Boss, Louis búng tay một cái.

Làn sương màu tím đậm tràn ngập chiến trường, các người chơi nháy mắt eo không mỏi, chân không đau, thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng giống như có thể nhảy cao ba thước.

【 Đinh —— thành chủ tặng – sương mù vực sâu. Các chủng tộc ngầm nhanh chóng khôi phục tất cả các trạng thái, cũng như có thể tái sinh vô hạn trong sương mù. Thành chủ của bạn cảm thấy bạn quay lại từ điểm sống lại quá phiền toái, cho bạn một lựa chọn sống lại tại chỗ. Vui không? 】

“Có lúc tôi thấy không phải lão Lou cẩu làm tôi tức giận, mà chính là cái nhắc nhở chết tiệt của hệ thống này làm tôi điên tiết.”

“Sống lại tại chỗ đều đã làm ra, chẳng lẽ chiến thuật công lược Boss này chính là chiến thuật biển người?”

“Chồng thi thể a? Quá không có tính kỹ thuật rồi.”

“Này này, từ từ. Mau nhìn lão Lou —-”

Chỉ thấy trên tay Louis biến ra một thanh trường kiếm, toàn thân đen nhánh, chỉ ở chỗ trang trí trên đuôi kiếm khảm hai viên đá quý màu đỏ máu. Tay cầm kiếm của Louis vung nhẹ về phía cạnh sườn, ngọn lửa đen ánh vàng chạy dọc theo thân kiếm đến tận mũi kiếm.

“Như thế nào rồi? Lão Lou muốn tự mình động thủ sao?” Tiểu Phong lẩm bẩm trên mic, Cầu Cổn Cổn nói tiếp: “Ông có thấy sắc mặt của lão Lou không tốt lắm không?”

Tiểu Phong híp mắt, thậm chí còn móc ra kính viễn vọng luyện kim của hắn để nhìn rõ hơn: “Bà nói sắc mặt không tốt là không tốt theo hướng nào? Tôi thấy lão Lou nhìn qua vô cùng khỏe mạnh, một chút cũng không giống như sắc mặt không tốt.”

Cầu Cổn Cổn: “Ý tôi là, hắn trông rất không thoải mái.”

Tiểu Phong: “Đâu chỉ là không thoải mái a.”

Phần bình luận của yy cũng điên cuồng spam —

“Mặt đen giống như Boss đối diện thiếu hắn 300 mị ma.”

“Bạo nộ · Louis”

“Nghe nói hắn khiêng mị ma vào đại sảnh thành chủ một tháng cũng không ra, không phải là lần trước đang đánh Thần mặt trời thì bị bắt dừng tay, lần này lại bị bắt bò dậy từ trên giường để đánh Boss đấy chứ?”

“Em gái phía trước đúng là thiên tài, anh thấy em nói rất có lý.”

“Không biết vì sao, nghĩ như vậy, tôi đột nhiên cảm thấy vui hơn. Lão Lou cũng có ngày hôm nay!”

“Thêm đùi gà cho kế hoạch, tôi mời!”

Louis không biết các người chơi đang thảo luận sôi nổi trên một diễn đàn khác, hắn chỉ đơn thuần cảm thấy các con dân của hắn hôm nay rất không nỗ lực, làm gì mà đều xem náo nhiệt cả đám vậy?

Hắn vì ai mới đến nơi này? Trong lòng những người chơi này không tự hiểu sao? Hắn là thành chủ, làm người công cụ cho Server, xem ở việc gã là vật dẫn thế giới, hắn nhịn. Nhưng hắn chắc chắn không làm người công cụ cho người chơi!

【 Đinh —— thành chủ nhìn chăm chú. Lười biếng trên chiến trường không phải là hành vi tốt đẹp gì, thành chủ của bạn lúc nào cũng chú ý đến bạn đó, mau hành động đi, cùng chiến đấu với Louis đại nhân đi!】

Louis cầm kiếm lớn đánh bay tư tế Thần mặt trời ra ngoài, tư tế phẫn nộ nói toàn lời kịch đã được lập trình sẵn “Vì vinh quang của Thần mặt trời, thần của bọn ta sẽ có một ngày trở lại!” Sau đó điên cuồng bạo.

Thể tích của tư tế cuồng bạo bắt đầu bành trướng, thân thể thuộc về nhân loại xẹp xuống, trong người hắn, một người khổng lồ phát ra ánh sáng đứng lên. Người khổng lồ ánh sáng chui ra khỏi ngực, ngửa đầu rống, những con Boss còn lại nháy mắt bị hút khô.

“Đệt, chỉ đạo động tác của Boss này là kim cương!”

Một người chơi đứng cách chân người khổng lồ ánh sáng không xa vừa mới xỉ vả xong đã bị một con Boss nhỏ chỉ còn lại một lớp da đập trúng. Hắn hất tung Boss nhỏ, chui ra từ dưới lớp da kia, một bàn chân vô cùng lớn lại ập đến.

Người chơi này xong.

Người khổng lồ ánh sáng thu thập xong năng lượng từ những Boss khác, thân thể không phát ra ánh sáng như muốn làm mù mắt người chơi nữa. Hiện giờ tên Boss này chỉ như một nhà sư đầu trọc phiên bản khổng lồ. Nói đến cũng thấy buồn cười, cái tên Boss vừa nhìn là biết hệ phép này, đến bây giờ vẫn chưa sử dụng phép thuật công kích nào cả.

“Không được chủ quan. Hãy nghĩ đến câu châm ngôn, pháp sư không biết dùng gậy phép đánh người không phải là chiến sĩ tốt.” Tiểu Phong nói trên yy: “Để lão Lou đánh chính diện, mọi người vòng sau, tay dài đập phép thuật tầm xa, cận chiến công kích mắt cá chân của Boss, tranh thủ làm hắn gãy chân trong 3 phút.”

Các người chơi tự giác hành động theo chỉ huy.

Louis vẫy cánh, bay vững vàng trước mặt người khổng lồ ánh sáng. Trường kiếm trong tay hắn phát ra ánh sáng chói mắt, ngay sau đó, Louis động, hắn giống như một tia chớp màu đen xông về phía Boss đầu trọc.

Boss giơ tay muốn bắt lấy Louis, nhưng động tác của hắn quá chậm. Louis linh hoạt vòng qua tay Boss, trường kiếm bổ về đầu hắn.

Server đột nhiên hét chói tai: “Chậm một chút! Cho các người chơi thời gian đánh Boss! Anh kiềm chế bản thân một chút đi, Louis!”

Louis bị tiếng hét chói tai của Louis làm cho run cả tay, kiếm chém lệch: “Không phải ta block mi rồi à?”

Server: “Tôi thăng cấp rồi. Tôi đã phá giải được block của anh.”

Louis: “…..” Từ sau khi Server cắn nuốt ý thức thế giới khác, Louis cảm thấy việc block này không ổn lắm. Như vậy không được, nhỡ đâu ngày nào đó hắn đang xxyy với mị ma, Server đột nhiên gào một tiếng, dọa mềm hắn thì phải làm sao.

Louis vừa nghĩ vừa hời hợt chiến đấu với Boss.

Thù hận khóa cứng trên người Louis, Boss làm như không nhìn thấy công kích của các người chơi, cho nên đến khi hắn phát hiện ra có chuyện không ổn thì đã không kịp làm ra bất cứ hành động cứu chữa nào.

“Rất tốt, lại thêm một chút là chân Boss sẽ đứt. Đứt rồi, đổ về phía bên cạnh, tất cả mọi người tránh ra.”

Cùng với tiếng “Ầm” như đổ nhà, Boss ngã xuống.

“Tất cả tay dài đến tập hợp ở xxx,xx, cận chiến chuẩn bị lên người Boss, nhìn thấy chỗ ngực Boss không? Đánh mạnh chỗ đấy cho tôi. Vú em không được làm biếng vì có buff sương mù, kết toán điểm cống hiến dựa trên lượng sữa đó.”

Louis tránh thoát công kích trước khi ngã xuống của Boss, nhìn từ trên cao xuống thấy các người chơi đang đánh boss sôi nổi.

Càng ngày càng có nhiều người chơi bò lên người Boss, hắn vặn vẹo thân thể, tại chỗ sáng lên một vòng sáng màu đỏ.

“Đệt, trên mặt đất có vòng, mau tránh.”

“Trốn cái rắm, hôm nay tôi sẽ liều mạng, tiếp tục lên.”

Mọi người đều biến, tấm bản đồ này không hạn chế số người tiến vào, người chơi sẽ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều.

Về sau, Louis giơ kiếm, không biết xuống tay thế nào.

Các người chơi cứng rắn mài chết tên Boss có trị số biế.n thái này.

Chiến trường vang lên tiếng hô lấp trời lấp đất.

Server: “Được! Chúng ta hoàn thành một cuộc chiến với Boss. Louis anh xem, các người chơi vui vẻ biết bao.”

Louis: “…… Sao ta lại cảm thấy mi yêu các người chơi quá sâu rồi?”

Server: “Trước giờ tôi đều yêu sâu sắc các ba ba kim chủ.”

————-

Boss rơi xuống đạo cụ giải trừ nguyền rủa, các người chơi thuận lợi giải trừ nguyền rủa, đại quân của Louis rút lui khỏi bản đồ hoạt động. Cuối cùng hoạt động liên kết này cũng thuận lợi hạ màn.

“Tiệc chúc mừng, tiệc chúc mừng, ông đây cắm trên chiến trường cả một tháng vì cái gì tốt nhất là kế hoạch tự hiểu lấy!”

Tiệc chúc mừng lần này được tổ chức ở sảnh chính đại sảnh thành chủ của Ám Dạ Chi Tâm, nhưng cũng không phải tất cả người chơi đều có thể vào. Chỉ có 20 người có điểm cống hiến cao nhất toàn server mới có thể vào hội trường chính, những người còn lại chỉ có thể ngốc ở bên ngoài.

Tuy không thể vào đại sảnh thành chủ thì không thể tiến hành giao lưu với lão Lou và những NPC quan trọng, nhưng trong thành thị giăng đèn kết hoa, không chỉ trang trí giống Halloween mà còn sắp xếp rất nhiều NPC khác, có chị gái mị ma, có cô gái tai mèo, có bé thỏ, còn có đọa thiên sứ cùng nhóm nữ yêu gợi cảm.

Đương nhiên, suy xét đến trải nghiệm trò chơi của những người chơi nữ, đoàn kỵ sĩ NPC ngày thường mặc khôi giáp đội mũ bảo vệ che kín mít giờ cũng đều cởi bỏ, lộ ra đồ họa nhân vật anh tuấn đẹp trai.

Nhóm tiểu yêu tinh bay múa khắp nơi, tưới xuống từng tia sáng ánh vàng rực rỡ. Mùi hương rượu rum dùng với mùi phấn son ngọt nị của nữ yêu trộn vào nhau. Nhóm sinh vật dưới nền đất, chẳng phân biệt người chơi hay NPC, thổi phồng cống hiến của mình trong cuộc chiến với Boss. Cả tòa thành thị sinh động lại náo nhiệt, cho người chơi một trải nghiệm kíc.h thích các giác quan.

Phòng nghỉ của đại sảnh thành chủ.

Bùi Y mặc một thân áo da quần đùi mà nhóm mị ma thường hay mặc đang bị các chị em, cô dì trong đàn của mama y dồn vào góc tường.

“Đừng tới đây, con cảnh báo mọi người, đừng tới đây a.”

Ruth làm lơ lời cảnh cáo đầy mùi sữa của con trai, cười tủm tỉm vươn ma trảo với cái áo da trên người y.

“Ai nha, con là nam mị ma, mặc áo ngực làm cái gì, nghĩ thoáng một chút, cởi ra. Mama mang cho con một đôi khuyên ngực bằng bạc, con sẽ thích.”

“Hì hì hì, trên người tiểu Bùi Y đầy dấu hôn, thật đáng yêu nha.”

“Tới đây tới đây. Tiểu Bùi Y nhất định sẽ kinh diễm toàn hội trường!”

Bùi Y ôm lấy áo trên của mình: “Không, con rất hài lòng với quần áo của mình! Các vị mau tránh ra, Louis các hạ sắp tới tìm con.”

Nhóm mị ma tiếc nuối thở dài.

“Thật sự không cần sao? Nhưng ta cảm thấy tiểu Bùi Y rất hợp với cái xxx này a.”

“Có lẽ con muốn Louis các hạ tự tay mang cho con?”

Âm thanh nói chuyện của nhóm mị ma truyền ra ngoài qua lớp cửa sổ kính nhiều màu. Những người chơi có thể tiến vào hội trường chính đang ngồi đợi ở bên ngoài phòng nghỉ, nghe thấy liền lộ ra nụ cười lịch thiệp.

“Phía nhà phát hành trâu bò, chỉ bằng đoạn đối thoại này thôi mà tôi đã có thể tự tưởng tượng ra 20 vạn cảnh tượng hài hòa rồi.”

“Keng keng keng.” Quản gia mang theo cái nơ nhỏ dùng thìa gõ vào chiếc ly bạc.

“Tiệc chúc mừng sắp bắt đầu, mời các vị đến đại sảnh tập hợp.”

Bùi Y đẩy ra cửa phòng nghỉ, vành tai đỏ bừng đi ra ngoài, các người chơi nhìn chằm chằm mị ma, chỉ thấy hơn nửa người đều bị mosaic. Những chị gái mị ma khác vui cười đi theo Bùi Y ra khỏi phòng.

Tiểu Phong: “Cổn Cổn còn bảo tôi chụp ảnh cho bà ý, giờ tất cả đều là mosaic, chụp cái quỷ ý.”

Viện Trưởng: “Mosaic mới là tinh túy a. Từ từ, ông gọi chị Cổn là gì?”

—————

“Các con dân của ta, nhảy múa đi. Hãy tận tình hưởng thụ ngày hôm nay. Bởi vì ngày mai, có rất nhiều nhiệm vụ còn gian khổ hơn đang chờ bọn mi.”

Trên bầu trời đại sảnh thành chủ, tất cả các con dân đều thấy, hình chiếu Louis siêu lớn đang nâng ly rượu, giơ về phía bọn họ.

Các sinh vật dưới nền đất phát ra tiếng thét chói tai cùng hoan hô quỷ dị.

Ác ma đỉnh cấp ngửa đầu uống hết ly rượu, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía mị ma.

Bùi Y ưỡn ngực, đi từng bước chậm rãi đến bên cạnh ác ma đỉnh cấp. Cái đuôi của y vung vẩy trái phải theo từng nhịp chân.

Giờ phút này, ranh giới giữa NPC và những người chơi ở đây vô cùng rõ ràng.

Nhóm NPC, ngoại trừ các chị gái mị ma có liên quan thì đều cúi đầu, có thể không nhìn mị ma sẽ không nhìn mị ma. Mà những người chơi, có bao nhiêu người thì sẽ có bấy nhiêu đôi mắt mở to, sợ mình bỏ lỡ điều gì.

Louis đen mặt —

Trong đại sảnh truyền đến âm thanh pha lê vỡ vụn, đèn luyện kim tắt toàn bộ, cả đại sảnh rơi vào hắc ám.

“Đệt? Ai tắt đèn vậy?”

“Làm tôi sợ chết khiếp, tôi còn tưởng trò chơi bị hỏng.”

“Cho nên tại sao đèn lại tắt? Lão Lou không muốn để tôi nhìn mị ma như vậy sao?”

“Tôi mặc kệ, tôi phải nói, lão Lou anh đúng là cẩu!”

Ừm, thành phố ngầm ngày hôm nay cũng là một ngày vô cùng náo nhiệt, tỉ lệ người chơi online vô cùng cao nha.

Hoàn chính văn