Công Lược Nam Phụ

Chương 386: Công lược đại thần nóng tính (04)



Edit: Nhật

Beta: Aya Shinta

Sau khi Lăng Vu Đề tiễn ba mẹ đi, cô mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Thực tế thì ở thế giới nhiệm vụ này, cô thích ở một mình hơn.

Khi ở cùng cha mẹ vô cùng hiểu rõ nguyên thân, cô cần phải diễn mỗi giờ mỗi khắc, mặc dù không khó nhưng mà ngột ngạt kinh khủng!

Điều khiển xe lăn tự động đi khắp phòng quan sát một chút, hẳn là được đặc biệt sắp xếp nên phòng cô ở không phải là một phòng hai người như miêu tả trong cốt truyện.

Lúc cô đến giám đốc có nói rồi, cô ở một mình, còn tỏ vẻ cô có thể mang theo bảo mẫu gì đó đến.

Hơn nữa căn phòng này cũng không phải chỉ có một phòng như miêu tả trong cốt truyện mà có hai phòng ngủ, phòng khách, nhà bếp, phòng tắm, toilet, phòng sách cái gì cũng có hết.

Điều khiển xe lăn đến trước kệ sách trong phòng sách ngắm nghía một lát, đều là một vài bộ sách tương đối tích cực, có thể khiến tinh thần và thể xác được thư giãn, rất tốt!

Vừa muốn lấy một quyển xuống đọc, di động để ở phòng khách vang lên.

Điều khiển xe lăn về phòng khách, màn hình di động hiện chữ "Chú". Thân thích của Lăng gia không nhiều lắm, có thể ghi chú là chú thế này cũng chỉ có một người.

Lăng Vu Đề cầm di động lên ấn nút nghe, sau đó nhẹ giọng nói: "Chú."

Nguyên thân luôn không muốn nói chuyện, mỗi lần nói đều rất nhỏ giọng nên khiến giọng nói của cô có vẻ như rất yếu ớt.

Học theo giọng điệu của nguyên thân lúc nói chuyện, có loại cảm giác rằng nếu không nghe cẩn thận, hay là xung quanh quá ồn ào thì chắc chắn nghe không rõ.

"Ha ha~ tiểu Vu à! Nghe nói con đến buổi họp mặt người chơi rồi?" Đầu bên kia, giọng nói của chú Lăng đặc biệt to rõ, mở đầu còn cười lớn khiến cho người ta cảm giác thoải mái.

Chú Lăng trên thương trường được mệnh danh là tiếu diện hổ!

Nhưng mà ông ấy đặc biệt tốt với người trong nhà, nguyên thân vô cùng có thiện cảm đối với ông chú họ này.

Lăng Vu Đề vâng một tiếng, cũng không biết chú Lăng bên kia có nghe thấy cô trả lời không.

Vừa nói xong, chú Lăng lại mở miệng: "Chú lo con không chăm sóc tốt cho bản thân nên đã tìm cho con một người làm tạm thời. Tuổi cô bé tầm tầm con, cũng chơi Quân Lăng Đại Lục. Đó là con gái tài xế của chú, là một cô gái tốt."

"Không cần đâu ạ..."

"Sao lại không cần! Cực kì cần! Khoảng mười phút sau cô bé kia sẽ đến phòng của con, hai ngày một đêm tiếp theo, cô ấy sẽ chăm sóc chuyện ăn uống sinh hoạt cho con."

Nói xong, chú Lăng không cho Lăng Vu Đề có cơ hội từ chối nữa, trực tiếp cúp máy.

Nhìn màn hình di động, Lăng Vu Đề thực sự muốn nói rằng ngoại trừ thiếu nửa cái chân ra, cô hoàn toàn có thể tự gánh vác cuộc sống!

Sau khi mang chân giả, thực ra cô có thể đứng lên đi lại, chỉ là tư thế không quá đẹp mà thôi...

Ngay cả cha mẹ Lăng không có nghĩ đến việc đưa dì Lưu đến (Thực ra là vui quá nên quên mất), thế mà chú Lăng trực tiếp tìm cho cô người làm tạm thời!

Chà chà~ đúng là ông chú quốc dân!

"Ding dong-- "

Lăng Vu Đề còn đang nghĩ là sau khi cái người cũng là người chơi, hơn nữa còn là con gái tài xế, người làm tạm thời đến đây thì cô cần phải nói gì, chuông cửa đã vang lên.

Cô điều khiển xe lăn đi ra mở cửa, ngoài cửa là một cô gái mặc bộ đồ thể thao màu xám.

Nhìn thấy Lăng Vu Đề, cô ấy lên tiếng trước: "Quào! Thì ra cô chính Lăng đại thần! Quào! Xe lăn tự động của cô thật là ngầu! Nghe nói là kiểu mới, còn là loại thông minh tự động phải không?"

Thoạt nhìn người làm tạm thời khoảng hai mươi tuổi, tóc búi tròn, mái cắt ngang, mặt con nít, rất... nhiệt tình!

"Người làm" không có biểu hiện ngạc nhiên đối với cơ thể khuyết tật của cô, hẳn là có người đã nói cho cô ấy nghe trước.

Nhưng mà, cô "người làm" vẫn luôn đặt sự chú ý lên chiếc xe lăn tự động thông minh của Lăng Vu Đề, vậy cũng được sao hả?

Tuy rằng... Lúc bắt đầu cô cũng rất có hứng thú với chiếc xe lăn tự động thông mình này! Chiếc xe lăn này là chú Lăng đưa tới vào hai ngày trước, nguyên thân không có dùng.

Hôm nay muốn ra ngoài, Lăng Vu Đề mới nhớ ra là có một chiếc xe lăn tự động tiện lợi này.

Sau khi mất đi chút hứng thú với xe lăn của Lăng Vu Đề, dường như "người làm" mới nhớ ra mình đến đây làm gì!

Cô ấy đứng thẳng người, đặc biệt cung kính khom lưng chín mươi độ với Lăng Vu Đề. Sau đó nhếch miệng cười nói: "Chào cô Lăng đại thần! Tôi là người làm tạm thời của cô, tôi tên Lãnh Ức Tư, năm nay hai mươi tuổi, là sinh viên năm hai của đại học T."

Đại học T? Đó không phải là trường học của nữ chính sao? Năm hai, nữ chính cũng là năm hai...

"ID của tôi trong game là Thiển Ức Tư, là một pháp sư huyết tộc! Đều là huyết tộc, có phải là rất xứng đôi với Lăng đại thần hay không?"

Lăng Vu Đề chớp chớp mắt, giấu sự kinh ngạc của mình đi, thế rồi mới lạnh nhạt trả lời mấy chữ: "Tôi không phải đồng tính."

Lãnh Ức Tư: Khụ...

"Hì hì~ Tôi cũng không phải là đồng tính~~ " Lãnh Ức Tư gãi đầu rồi cười ngây ngô.

"À đúng rồi, Lăng đại thần, do có một vài người chơi ở vùng khác nên thời gian chính thức bắt đầu buổi họp mặt người chơi là ba giờ rưỡi chiều nay."

"Không cần phải gọi tôi là đại thần." Nghe rất khó chịu.

Lãnh Ức Tư ừ một tiếng, sau đó lại nói tiếp: "Biết rồi, Lăng đại thần!"

Lăng Vu Đề: Σ(°△°|||)︴Đây chính là cô gái rất tốt như chú Lăng nói?

Không có cách nào trao đổi, Lăng Vu Đề dứt khoát điều khiển xe lăn đi vào phòng sách, thuận tay đóng cửa lại.

Đại khái là do có dặn dò trước nên Lãnh Ức Tư không có đi theo vào.

Khoảng một tiếng sau--

"Cốc cốc cốc-- "

Lăng Vu Đề không nhấc mắt lên: "Vào đi."

Cửa phòng được mở ra, một cái đầu thò vào: "Lăng đại thần, cô đã đọc sách một tiếng rồi đó~ Tôi dẫn cô đi ra ngoài ngắm cảnh ha! Đã đến Hào Tuyền sao có thể không đi dạo! Phong cảnh nơi đây đẹp cực kỳ!"

Lật trang kế tiếp, cô vẫn không ngước mắt nhìn Lãnh Ức Tư: "Không đi."

Sau khi từ chối, Lăng Vu Đề lại nói thêm một câu nữa: "Cô đi đi."

Trong lòng Lãnh Ức Tư chạy chọt: Trời ạ~ đại thần này! Thật sự không cần phải lạnh lùng quá như vậy!

Tầm nhìn đặt lên đùi của Lăng Vu Đề, hôm nay cô mang chân giả cho nên sẽ không làm cho người khác thấy chân của cô có gì khác thường.

Nhưng mà Lãnh Ức Tư biết, Lăng Vu Đề bị tai nạn giao thông, từ gót chân đến đầu gối chân trái bị cưa đi rồi!

Cô biết từ sau vụ tai nạn ấy, Lăng Vu Đề không ra khỏi nhà, đây là lần đầu tiên cô ấy ra khỏi nhà sau nhiều năm!

Đương nhiên, mấy cái này cũng không phải hoàn toàn do trợ lí của chủ tịch Lăng nói với cô, có một vài điều là do tài xế của chủ tịch Lăng, cũng chính là cha cô nói.

Lãnh Ức Tư là một cô gái lương thiện, lúc nhận công việc này thì đồng thời cô ấy cũng hạ quyết tâm phải khiến Lăng Vu Đề trở nên cởi mở hơn, đồng ý tiếp xúc với người khác!

Vì vậy cô ấy mới mặt dày kéo cho được Lăng Vu Đề đi ra ngoài thế này...

"Đại thần, Lăng đại thần! Cô hiếm khi ra ngoài được một lần, không ra ngoài đi dạo thật là tiếc lắm đó!"