Tôi là Vưu Miên, công dân hạng nhất của tinh cầu Khắc Nhĩ Duy Đặc.
Một thời gian trước đây, một trò chơi có tên "Công lược Nữ Đế" đột nhiên xuất hiện trong bộ
điều khiển của tôi.
Bối cảnh của trò chơi là ở thời cổ đại, hàng chục triệu năm về trước, mục tiêu nhiệm vụ là một người phụ nữ tên Ngụy Tử Quân.
| Chào mừng người công lược thứ 10356. Tôi là trợ lý trò chơi của bạn, Địa Dương. |
Hệ thống lớn tiếng nói với tôi: “Thời đại đó, phụ nữ lên ngôi hoàng đế là một điều xấu xa, để cứu nữ đế đã đi sai đường, nhiệm vụ của cậu là khiến Ngụy Tử Quân yêu mình và từ bỏ ngai vàng. "
Tôi nằm trong cabin trò chơi, nhìn người phụ nữ xinh đẹp và oai nghiêm trong bức ảnh.
Khi ta mở mắt ra một lần nữa, ta đã trở thành một trong những nam thần được sủng ái nhất của hoàng đế, An Hựu.
3
Cách chơi của game rất đơn giản, ta đã nâng độ hảo cảm của Nữ đế lên 99 điểm trong vòng nửa tháng.
Lý do là ta trông rất giống một người.
——Phó Thần, phu quân đã mất của Hoàng Đế.
Vì vậy, lần đầu tiên nhìn thấy ta, nàng ấy đã quyết định cho ta làm nam phi*, cưng chiều ta bằng mọi giá.
(*: phi tần là nam; hoàng phu: tương đương hoàng hậu - anh n8 này chỉ là “vợ lẽ”- như gốc tác giả viết nên tui để là nam phi, đừng ai đọc thành south africa nha)
Khi ta mới bắt đầu chơi game, ta đã hơi coi thường nàng ấy.
Hoặc có thể là, ta coi thường thời đại này.
Khi di chuyển, người dân sẽ sử dụng một chiếc xe sắt hạng nặng có phản lực và tốc độ chậm hơn con rùa đột biến của tinh cầu ta sống.
Trong chiến đấu có thể dùng súng lục bắn đạn, nhưng công suất nhỏ và hiệu quả cực kỳ thấp.
Ngay cả thiên văn, số học, nghiên cứu khoa học là thứ chúng ta bỏ xa từ lâu mà họ vẫn nghiên cứu say mê.
Nhưng Ngụy Tử Quân rất tốt, cho dù ta đối xử với nàng lạnh lùng, nàng cũng không tức giận chút nào, ngược lại luôn mỉm cười.
Đặc biệt là đôi mắt đó, sâu thẳm và quyến rũ, giống như lỗ đen giữa các vì sao, ta cảm thấy mình sẽ rơi vào đó nếu nhìn vào nó nhiều hơn một chút nữa.
Nàng khoảng ba mươi tuổi, tầm tuổi này chỉ là một đứa trẻ ở thời đại chúng ta, thế nhưng lại được coi là phụ nữ trung niên trong thời đại này.
Nhưng nàng vẫn đẹp, vẫn có một sức quyến rũ khó tả.
Lúc nàng ấy chải mái tóc dài mà ta không thể buộc gọn, cô ấy thực sự rất xinh đẹp.
Khi nàng nấu và bày ra những món ăn quê hương mà ta muốn ăn, nàng thật đẹp.
Nàng đặc biệt xinh đẹp khi chém chết tên thừa tướng đã xúc phạm ta.
Mỗi khi ta trịch thượng thêm hai nét vào bản vẽ cơ khí trên bàn của nàng, mắt nàng sáng lên, là khi đẹp nhất.
Nàng ấy sờ lên mặt ta, hôn lên mắt ta, thấp giọng nói: "An, ta yêu chàng, chàng là bảo bối ông trời ban cho ta. "
Rõ ràng chỉ là bối cảnh hư cấu nhưng lại khiến lòng ta rạo rực.
Ta hỏi Địa Dương liệu ta có thể ở lại đây sau khi công lược thành công hay không.
| Tất nhiên rồi! Thậm chí cậu còn có thể để nàng ấy giải tán hậu cung vì cậu, chỉ yêu mình cậu. |
Chỉ yêu ta.
Ta bắt đầu dùng mưu trí của mình để khuyên nàng, trở thành người đàn ông không thể thay thế của nàng, thậm chí là bám dính lấy nàng.
Các quan thần mắng ta là yêu phi, nàng mắng ngược lại bọn họ.
Rồi một ngày nọ, một người đàn ông bí mật đến gặp ta và hỏi ta có biết Phó Thần không.
Hắn nói rằng Phó Thần là tình yêu đích thực của Ngụy Tử Quân. Ngay cả khi hắn ta tàn phế, nàng cũng chưa bao giờ rời bỏ hắn.
Hắn ta đích thân giết chết anh trai mình và ngồi lên ngai vàng. Thật đáng tiếc khi cuối cùng Phó Thần lại bị bắn chết bởi những mũi tên loạn lạc của thích khách.
Sau khi Phó Thần qua đời, Nguỵ Tử Quân đã rất đau lòng và muốn rời đi cùng hắn. Nhưng để bảo vệ đất nước của Phó Thần để lại, nàng buộc phải trở thành hoàng đế. Cho đến tận bây giờ, Phó Thần vẫn là vảy ngược của nàng, dù mang tiếng xấu là độc ác, nàng vẫn hạnh phúc đón lấy.
Người đàn ông khinh thường nói: "Ngươi chỉ là kẻ thay thế cho Phó tướng quân mà thôi! Ta khuyên ngươi nên nhìn rõ bản thân mình. Đừng gây rắc rối cho Hoàng thượng!”
Như bị sét đánh, ta chán nản hỏi mọi người xem ta có giống Phó Thần hông.
Có lần ta hỏi một ông già, sắc mặt ông lão thay đổi rõ rệt, ông vội bịt miệng ta lại.
Từ miệng ông ấy, ta nghe được một câu chuyện hoàn toàn ngược lại.
Ông lão nói rằng Phó Thần là nỗi ô nhục của Nguỵ Tử Quân. Hắn ta có cơ thể không lành lặn và mưu đồ xấu, hắn đã lợi dụng Nguỵ Tử Quân để tranh giành quyền lực rồi giết mẹ và anh trai của mình.
Nguỵ Tử Quân đã chịu nhục trong vài tháng trước lần trả thù cuối cùng. Cái gọi là tình cảm chỉ là để đánh lừa tất cả. Quốc gia này rốt cuộc vẫn là quốc gia mang họ Ngụy!
Ta không thể hiểu được, đến hỏi nàng, nhưng nàng ấy tái nhợt khuôn mặt rồi lảo đảo bỏ đi.
Không những thế còn ra lệnh cho nhốt ta lại.
Điểm hảo cảm đã giảm mạnh, mọi người đều biết rằng ta đã không còn được sủng ái nữa.
Một tháng sau khi ta thất sủng, một người khác đến gõ cửa phòng ta.
Hắn hỏi ta có ghét Ngụy Tử Quân không, có muốn khiến nàng ấy hối hận không.
Ta gật đầu và nói có.
Hắn ta đưa cho tôi một gói bột, bảo ta rót vào cốc trà của nàng, nói rằng chỉ cần nàng uống,
nàng sẽ chỉ yêu mình ta.
Ta đã làm theo lời gã.
Ngụy Tử Quân uống cạn trà, lập tức hôn mê.
Cung điện bị đột nhập, những kẻ nổi loạn trói nàng lại, nói rằng chúng muốn giết hoàng đế ác độc.
Ta cố gắng hết sức để cứu nàng, nhưng ai đó đã dùng kiếm đâm vào tim ta.
Ngụy Tử Quân không biết đã tỉnh dậy lúc nào, hoặc có thể là nàng ấy chưa từng ngủ say.
Đôi mắt sắc bén, nàng ấy thoát khỏi dây trói trên người, đẩy ta ra và giơ kiếm lên.
Trên mặt lộ ra sát khí nhưng khóe môi vẫn tươi cười: "Cuối cùng cũng câu được con cá lớn nhờ có ngươi."
Ta đau đến mức không phân biệt được là nỗi đau tinh thần hay thể xác.
Điều cuối cùng ta thấy, nàng đang thản nhiên ngồi trên ngai vàng, cao cao tại thượng, vừa xinh đẹp vừa tàn nhẫn.
—Hóa ra khi nàng nói yêu ta, đó chỉ là ảo tưởng.
Ta rất ghen tị, với người đàn ông tên Phó Thần đó......