Lý Na thấy lửa đã cháy to lại đổ thêm dầu vào lửa: “Không biết Trần tiểu thư hiện tại đang công tác ở đâu?”
Những lời này vốn là Trần Thư Nhã muốn đánh đòn phủ đầu cô, hiện giờ cô lại dùng để đánh trả, mang theo vài phần châm chọc.
Cô nhớ rất rõ ràng, hiện tại Trần Thư Nhã, còn đang vội vàng trả thù Trình Cẩm Vinh cùng Nghiêm Xảo Xảo, bất quá cũng chỉ có cái hư danh Trần gia nhị tiểu thư mà thôi, tập đoàn Trần thị vẫn luôn nằm trong tay Trần Thư Lan.
Trần Thư Nhã lòng bàn tay đã sớm bị móng tay đâm sâu vào, cô ta vẫn cố duy trì tươi cười trên mặt, không chút để ý nói: “Hiện tại tôi cũng đang rảnh rỗi, không công tác ở nơi nào,ánh mắt Tống thiếu cũng thật tốt, có thể tìm được một giai nhân như vậy làm bạn, không biết có bao nhiêu trái tim thiếu nữ ở đây thương tâm khổ sở đâu”.
Châm ngòi ly gián a? Còn đem cô cùng mấy em gái phục vụ này đánh đồng? Lý Na trên mặt vẫn tươi cười tựa tiếu phi tiếu, bàn tay phía dưới lại không ngừng hung hăng véo hông Tống Nhiên, lần này véo mang theo mười phần sức lực, trên mặt hứng thú hỏi: “Nga? Không biết Trần tiểu thư có là một trong những vị thương tâm khổ sở ở đây không?”.
Tống Nhiên kêu lên một tiếng, địa phương kia vốn đã bị véo đến thâm tím thế nhưng lại lần nữa bị véo tiếp. Hắn trong lòng khổ sở không nói nên lời, chỉ có thể đem oán khí đẩy hết lên trên người Trần Thư Nhã, nếu không phải tại cô ta, hắn như thế nào bị như thế này? Còn dám vũ nhục bạn gái hắn? Quả thực là chán sống rồi!
Trần Thư Nhã lại không biết đại họa đã ập lên đầu cô ta, bị Lý Na nói lại lần nữa sinh khí, sắc mặt lạnh lùng nói: “Vị tiểu thư này, xin cô ăn nói tự trọng. Tôi đối với Tống thiếu bất quá cũng chỉ là thưởng thức”.
“Tôi có nơi nào không tự trọng? Lại không biết cô đánh chủ ý gì lên người hắn? Tôi cũng đâu có trách cô cầm lòng không đậu” Lý Na lập tức ủy khuất nhìn cô ta, thủy quang tràn đầy trong mắt, nhìn qua thực nhu nhược cùng đáng thương, lời nói này lại tựa như chứng thực Trần Thư Nhã đối với Tống Nhiên có ý tứ khác!
Còn không phải là giả thanh cao sao? Lão nương ta cũng sẽ giả đáng thương cho cô xem?
“Cô……” Trần Thư Nhã sinh khí chỉ vào Lý Na.
Trong phòng, người nào người nấy cũng nhìn về phía hai nữ nhân tranh đấu gay gắt, sôi nổi dựa lưng vào sô pha xem trò hay.
Chỉ có Từ Đông Thanh rất tức giận nhìn Trần Thư Nhã, còn tưởng rằng Tống thiếu đối với nữ nhân này cảm thấy hứng thú, mới mời cô ta lại đây, ai biết Tống thiếu lại đã có bạn gái. Mà Trần Thư Nhã lại không biết điều, làm trò trước mặt Tống thiếu, còn chọc tức bạn gái của hắn.
Tống Nhiên thật sự nhịn không được, Lý Na xuống tay thật sự rất tàn nhẫn!
Hắn đột nhiên đứng lên, Lý Na không có biện pháp, vì không để cho người khác nhìn ra manh mối, đành phải buông lỏng tay.
“Trần tiểu thư! Không biết bạn gái tôi đắc tội với cô ở nơi nào? Cư nhiên lặp đi lặp lại nhiều lần nhằm vào cô ấy!” Tống Nhiên con ngươi lạnh băng nhìn về phía Trần Thư Nhã, giọng nói lãnh khốc vô tình không ngừng phun ra: “Nếu là bởi vì tôi, như vậy tôi thực xin lỗi, bởi vì tôi quá mức ưu tú mà làm bạn gái tôi vừa gặp người liền bị người vũ nhục như vậy, thật sự là tôi thất trách”.
Trần Thư Nhã sắc mặt lập tức tái nhợt vô cùng, lời này của hắn là có ý tứ gì? Nói cô không biết xấu hổ mơ ước bạn trai của người khác sao?
“Tống Nhiên, anh lời này là có ý tứ gì?!” Cô ta nhịn không được lớn tiếng, phảng phất như muốn lấy lại một chút tự tin.
Nhưng mà Tống Nhiên lại không nhìn cô ta, hắn đối với Từ Đông Thanh quét một cái: “Từ đổng, hôm nay thật sự xin lỗi, tôi còn có việc, liền cáo từ trước.”
Nói xong liền lôi kéo Lý Na hướng ra ngoài cửa.
Từ Đông Thanh ở phía sau hô vài tiếng thế nhưng người cũng không quay lại, cuối cùng hắn ta ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm Trần Thư Nhã, thẳng đến khi đối phương bị nhìn tâm sinh hoảng hốt, sau đó biểu tình khó lường dời đi ánh mắt.
Tống Nhiên cùng Lý Na sau khi rời đi, tại hành lang không người, Tống Nhiên gọi điện thoại cho ai đó ra lệnh: “Đến cửa đón tôi”.
Nói xong câu đó hắn liền cúp điện thoại, thuận tiện tắt nguồn.
Lý Na đi phía sau hắn, vẻ mặt nghi ngờ.
“Trở về anh sẽ giải thích cho em! Hiện tại nhanh chóng rời khỏi nơi này.” Tống Nhiên quay đầu lại nhìn cô một cái, sau đó lôi kéo Lý Na nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Ngoài cửa Tử Túy Kim Mê dừng lại một chiếc xe cao cấp màu đen, mà ngồi ở ghế lái chính là Lục Chiêu, thủ hạ của Tống Nhiên.
Tống Nhiên mang theo Lý Na ngồi ở ghế sau, đóng cửa xe lại, đối với Lục Chiêu trầm giọng ra lệnh: “Lái xe!”
Tiếng động cơ vang lên.
“Anh hai cùng Ninh Dương đâu?” Lý Na thấy xe muốn ly khai, vội vàng hỏi.
Từ trước đến nay Lục Chiêu luôn luôn nhiều miệng vội vàng nói xen vào: “Tẩu tử chị yên tâm, Lý ca cùng Ninh đội sẽ không có việc gì, bọn họ đợi lát nữa mới ra.”
“Thật sự không có việc gì?” Lý Na nhìn về phía Tống Nhiên, được đối phương cấp một cái gật đầu, mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Lão đại, chúng ta trước tiên vẫn nên đưa tẩu tử trở về quân đoàn trước đi” Lục Chiêu chuyên tâm lái xe, nhịn không được mở miệng.
“Trước về quân đoàn.” Tống Nhiên con ngươi thâm trầm ra lệnh, hắn làm như vậy, là có ý đồ……