Một khung cảnh xinh đẹp lộng lẫy xuất hiện trước mắt tôi, cứ ngỡ rằng đây là một câu chuyện cổ tích được chính tay tôi dệt nên nó. Bên trời Tây đất nước nằm ở phía Đông hay còn gọi đây là đế chế Sun bởi khi bình minh lên Mặt Trời chiếu sáng những tia nắng ấm áp đến nơi đây, hôm nay bầu trời vẫn trong xanh như hôm nào.
Những cô nàng quý tộc ăn diện váy đẹp đội mũ trang trí hoa cho thời thượng lên đầu đi qua đi lại trước nơi có ánh sáng của tia nắng mà tạo dáng, trông cũng là này nọ. Mùi nước hoa cũng nồng nặc không kém gì những lớp trang điểm kia. Phía bên tay trái tôi có một toà tháp Vàng lớn được bảo vệ bởi những hàng rào sắt nhọn nơi đó là được ánh nắng chiếu rọi nhiều nhất.
Tiếng chim bồ câu vỗ cánh bay trên không, mấy cậu bé đánh giầy cho những gã đàn ông quý tộc cười toe toét khi có khách. Đông vui náo nhiệt ồn ào, vâng và đây là đế chế Sun chào mừng bạn.
Phía xa xa ở ga tàu gần đó, chuyến tàu đi sớm nhất cũng đã đến... Chở theo hàng người. Từ toa tàu số 10 xuất hiện đôi vợ chồng và một cậu con trai lạ mặt bước xuống tàu. Cậu con trai đỡ mẹ xuống một cách nhẹ nhàng, đứa trẻ hiểu chuyện khi thấy người mẹ đang vất vả mang thai. Cha nó lại đang vật lộn với đám hành lí.
" Ồ anh yêu, em sẽ giúp "
Người vợ với mái tóc vàng bạch kim ngỏ lời với anh chồng. Anh ta chỉnh kính và xua tay.
" Không không không, em không cần phải giúp anh, cứ đi theo Fif "
Cô vợ chỉ cười nhẹ biết là không thể giúp được chồng, cậu con trai 7 hoặc 8 tuổi phấn khởi chạy lên phía trước. Còn nói với cha mẹ.
" Cha ơi, nhà mới mà chúng ta ở là ở đâu ạ. Trong thư bác ấy nói thế nào ạ? "
" Là con hẻm số 3 con à. Ta nghĩ là qua bên con đường kia...? "
Người cha kéo lê hành lí dưới đất và chỉ đứng sau cô vợ. Người vợ bước chân nặng trĩu như đi không nổi nữa cố gắng đi nhanh hơn để bắt kịp Fiftan.
Cả gia đình đi đến được nơi toà tháp Vàng. Theo địa chỉ thì là phải quẹo phải, dò la tin tức từ những người địa phương cuối cùng họ cũng tìm được căn nhà mà họ thuê.
Fiftan đi đến bên căn nhà bĩu môi nói.
" Khá nhỏ so với nhà trước đây cha nhỉ?"
Bà chủ nhà cũng không ưa gì cậu bé liền đáp lời rất nhanh " Nhỏ thì đi! "
Nhờ lời ăn tiếng nói ngọt ngào của mẹ mà mọi chuyện được giải quyết Fiftan cũng bị mẹ mắng cho một trận phải xin lỗi người ta cho đàng hoàng.
Cuộc sống ở đây trôi qua được cũng đã 3 tháng, gia đình Williamson cũng đã quen sống trong môi trường mới, quen được khá nhiều người ở đây và họ cũng đã khai trương quán bánh mì để tạo dựng lại sự nghiệp ở thành phố cũ.
Bây giờ cũng là lúc người vợ mang thai sinh nở, trong bệnh viện cả hai cha con mừng rỡ vì được chào đón đứa bé gái chào đời, tiếng khóc của nó oe oe lớn nhất những đứa bé còn lại.
" Cha nhìn xem em có mái tóc vàng giống mẹ và màu mắt sáng ngời tựa bầu trời như cha "
Fiftan nói ----
Ông ôm chầm lấy đứa trẻ sơ sinh ấy trong lòng và con bé có làn da trắng mịn như tuyết.
Người mẹ với lấy muốn ôm con vào lòng sau khi mất sức sanh đẻ nhẹ nhàng nâng niu đứa bé ấy trong lòng.
" Sofia! Tên của con sau này chính là Sofia Williamson, chào mừng con đến với thế giới này, con yêu! "
- ------------- 10 năm sau ----------------
Lại như năm xưa nhưng bây giờ không còn ánh nắng ban mai mà chỉ còn lại ánh nắng dịu nhẹ của hoàng hôn đang rũ xuống. Ở tiệm cửa hàng thời trang, một cô bé tóc xoã ngang vai màu tóc vàng tựa nắng mai, đôi mắt đang xoe tròn nhìn chầm chầm vào váy cưới. Hàng mi cong lên vì phấn khích. Đôi môi nhỏ xinh thì mím lại vì sợ sẽ chảy vãi... Mình thích nó, nó là chiếc váy rất đẹp và lộng lẫy.
Đột nhiên một thanh niên đi xe đạp từ đâu xuất hiện hét lên tên của cô bé ấy " Sofia Williamson! "
Cô bé giật bắn người liền thốt lên nói " Bánh mì ạ! "
Hoá ra là em ở đây, sao lại chạy lung tung không trông nom cửa hàng giúp mẹ?
Anh trai Fiftan nay đã là chàng thiếu niên 18 tuổi cao ráo đẹp trai đôi mắt sáng ngời mái tóc nâu bay bay theo chiều gió.
Cô bé này là Sofia Williamson --- sau khi bị anh trai chơi một vố cô bé ấm ức nói rằng mình đi giao hàng xong rồi muốn xem cửa hàng một chút. Anh trai ngó lên và thấy bộ váy của trẻ em đang bày bán. Lạnh lùng nói.
" Em mập như thế sao mặc vừa, dẹp đi "
Sofia phình má khuôn mặt đỏ ửng vì tức giận bảo rằng mình không mập, thấy em gái giận đến mức muốn khóc anh liền dỗ về bằng cách mua kem cho em ấy. Chẳng mấy chốc lại vui vẻ trở lại. Fiftan đèo em gái ngồi phía sau xe đạp cùng nhau trở về nhà, anh trai thì lái xe em gái thì ăn kem thật vui vẻ.
" Anh trai trong trường có bạn gái rồi hả? "
" Sao hỏi thế? "
Sofia ngây ngô hỏi anh, anh trai ngạc nhiên quay đầu hỏi " Thì chị gái có khuôn mặt tàn nhan hỏi em nên em nói lại!"
Chị gái có khuôn mặt tàn nhan? Là ai? Cô bé không trả lời, nhưng anh trai lại bảo rằng " Anh chưa..." Một cách mong chờ----
Về đến nhà, căn hẻm nhỏ cũ năm xưa giờ đã thay đổi có vườn hoa ở sau nhà, Sofia nhảy vồ xuống đất không sợ bản thân sẽ té Fiftan cũng chỉ biết thở dài chừng nào mới hết như vậy đây.
" Cha ơi~ mẹ ơi ~ Sofia về rồi nè "
Cô bé giả vờ mệt lả người, cha đang bận tiếp tay nhào bột mẹ đang bận xem sổ sách và tiền bạc, chỉ ngước lên nhìn và đồng thanh nói mừng con về nhà -
Sofia đi về phía mẹ và đưa ra cái túi da chắc chắn. " 8 đồng, hôm nay bà lão ở quán trà mua 3 ổ chị gái tàn nhang mua 1 ổ ăn cho đỡ đói và ông lão tiệm đồ cổ mua 4 ổ ạ "
" Vất vả cho bé con rồi! "
Mẹ tiện tay lau vết kem trên mặt cô bé, cười tươi nói. Biết rằng sắp đến sinh nhật cô bé, cả cha mẹ liền muốn tặng trước món quà sinh nhật nên đã kéo cô gái nhỉ ra sau vườn. Đập vào mắt bé là một cái chuồng chó nhỏ xíu với mái nhà màu đỏ chói, mắt cô bừng sáng.
" Từ giờ hãy chăm sóc nó nhé con yêu! "
Một cún con trắng tinh khôi khò đầu ra sau khi ngủ một giấc dài, thấy bé nó không sủa mà chỉ lại gần để ngửi mùi sau đó nhảy cẳng lên sủa gâu gâu ---
" Sofia, cún con này nên đặt tên gì đây con?!"
Cô bé ôm chầm lấy cún con mà khoái chí cười tươi " Chắc là Kat nhé mẹ?! "
*Tất cả địa điểm tên trong đây đều là hư cấu không liên quan gì đến lịch sử hay là địa danh của nước nào.