Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Chương 13



Hạng mục mà Hồng Hài Nhi cũng có thể thoải mái mà hoàn thành thì đối với Huyền Phinh mà nói càng là chẳng nói chơi. Lúc vác tên cầm cung nhảy lên ghế sau thì những người khác ít nhiều đều có chút chật vật, mà Huyền Phinh chỉ là lúc xe đạp đi qua bên người mình thì nhẹ nhàng mà dẫm mũi chân một chút liền nhẹ bay bay mà ngồi trên ghế sau. Tiếp đó kéo cung bắn tên, vào lúc huấn luyện viên còn chưa phản ứng lại thì 5 mũi tên đã đều bắn cả ra ngoài, nhẹ nhàng nhảy là lại vững vàng đứng trở lại trên đất.

Về phần thành tích, không cần nhìn lại là năm cái vòng 10.

Thành tích ván thứ nhất đã thập phần rõ ràng, “Thiên Hạ Đệ Nhất” được 1 điểm tạm đứng thứ nhất.

Viên Tương Phàm có chút không cam lòng, cô ta vốn tưởng rằng Huyền Phinh chỉ là người thuần túy dựa vào mặt ăn cơm, nhưng không nghĩ tới chơi cái trò chơi thôi người ta thế mà còn dựa vào thực lực.

Quả thực tức chết người đi được.

Vòng so đấu thứ nhất kết thúc, rất nhanh đã đến cửa thứ hai. Trò chơi cửa thứ hai là yêu cầu khách quý đan tay lại làm vòi voi, nhanh chóng quay tại chỗ 10 vòng sau đó chạy đến dưới rổ ném 5 quả bóng, ném được nhiều bóng nhất là thắng.

Lần này Trần Nguyên Sinh là người đầu tiên lên sân khấu, sau khi vòng vòng tại chỗ 10 vòng thì cậu ấy rõ ràng có hơi không tìm được phương hướng, lòng bàn chân lảo đảo thất tha thất thểu chạy tới dưới rổ, do tốt xấu còn có trụ cột chơi bóng rổ, năm bóng ném vào ba quả.

So xuống, Viên Tương Phàm liền hơi chịu thiệt, bình thường cô ta chưa từng chơi bóng rổ, hơn nữa quay đến đầu óc mê muội rồi, ngay cả tạo hình cũng có chút hỗn độn, lúc đi tới dưới rổ dưới tình huống thiếu chút nữa ngã sấp xuống thì cả người một chút sức cũng không có, đừng nói ném bóng vào rổ, quả bóng rổ kia ngay cả bảng rổ cũng chưa dính.

Hồng Hài Nhi ở cạnh nhìn khà khà mà cười to, MC không nhịn được lại sờ sờ đầu của cậu: “Đừng cười, tới phiên em rồi.”

Hồng Hài Nhi nhanh chóng làm mũi voi, vừa xoay quanh vừa đùa chính cậu đến hết sức vui vẻ, tốc độ nhanh đến yếm đều bay lên, mắt sắc cũng có thể nhìn thấy cái bụng nhỏ trắng nõn của cậu.

Hồng Hài Nhi vòng vòng 10 vòng cảm thấy chơi chưa đủ, dứt khoát cứ vậy mà chuyển tới dưới vạch ném bóng, một tay cầm một quả bóng rổ ném ra, thế mà đều chuẩn xác mà dừng trong rổ.

So với độ chính xác của cú ném của Hồng Hài Nhi, mọi người càng kinh ngạc cảm thán cho sức ném của cậu. Tay nhỏ như thế, làm thế nào mà một tay cầm bóng rổ lên còn có thể ném ra ngoài?

Đó là tay sao? Sẽ không phải là giác hút đi?!!!

Hồng Hài Nhi năm bóng vào cả năm, Trần Nguyên Sinh hưng phấn tiến lên bế Hồng Hài Nhi lên, đặt cậu ở cổ mình mà chạy hai vòng quanh võ đài.

Hồng Hài Nhi cười khà khà ôm cổ Trần Nguyên Sinh: “Em đã nói anh chọn bọn em là chọn đúng rồi đi?”

Trần Nguyên Sinh: “Đúng đúng đúng, quả thật quá đúng!”

Mắt thấy liền phải nằm thắng*! Cảm giác này y như trúng số độc đắc 5 triệu vậy, trừ bỏ sướng vẫn là sướng!!

*: là nằm thôi cũng thắng ấy.

Huyền Phinh ra tay, không chỉ có vừa ổn vừa chuẩn còn đẹp, cảnh đẹp ý vui đã liền ném bóng vào, trực tiếp đánh cho sức mạnh của đối thủ chả còn.

Phân đoạn trong nhà tổng cộng có năm trò chơi, đội “Thiên Hạ Đệ Nhất” quả thực là không giữ đường sống cho đồng đội, hai người Huyền Phinh cùng Hồng Hài Nhi một bộ tư thái thiên hạ vô địch, quét ngang tất cả trò chơi.

Trò chơi trong nhà kết thúc, dùng cơm trưa rồi nghỉ ngơi một tiếng xong tổ tiết mục đưa nghệ sĩ đến sân vượt ải cỡ lớn ở bên ngoài.

So với cái sân đơn giản đơn sơ trước đó mà nói, lần này tổ tiết mục thật sự là dùng hết tài chính lên thiết kế cùng cải tạo phương tiện vượt ải.

MC nhìn khách quý cả mặt xanh xao, vui sướng khi người gặp họa nói: “Điên Cuồng Khiêu Chiến bản sửa mới hoàn toàn của chúng ta không chỉ có gia tăng các cửa từ 5 cửa đến 15 cửa thôi, phân đoạn vượt ải lại là tham khảo bộ phận phương tiện của chương trình vượt ải khó nhất thế giới, có thể nói là khó khăn cấp địa ngục. Chỉ nói thế thôi, bộ phương tiện này đây xây được một tháng, còn chưa ai có thể vượt ải hoàn chỉnh.”

Tạ Thành Minh câm nín mà nhìn MC: “Cho nên bọn tôi bị hố phải không? Đã không ai có thể qua, vậy làm sao mới có thể phân ra thắng bại chứ?”

MC nói: “Rất đơn giản, ai qua được nhiều cửa thì người đó được nhiều điểm. Qua một cửa thì 1 điểm, qua hai cửa thì 2 điểm, lấy kiểu này mà suy, tổng điểm cuối cùng của mỗi đội đạt được chính là thành tích của cửa cuối cùng này. Cuối cùng chúng ta cộng thành tích trong nhà với bên ngoài lại, đội hơn điểm kia thì tiến hành cuộc đấu lớn giữa ba người hạng đầu, hạng nhất nhì ba đều có giải thưởng lớn tổ tiết mục chúng tôi đưa ra.”

Tạ Thành Minh vừa nghe quy tắc thì ánh mắt nhất thời sáng ngời, trò chơi trong nhà trước đó bọn họ một điểm cũng không có, nếu có thể hoàn thành được nhiều hơn mấy hạng mục so với đối thủ ở đây thì còn có cơ hội chuyển bại thành thắng.

Chỉ là……

Chính anh ta thì không thành vấn đề, cũng không biết hai đồng đội heo này có thể cản trở hay không.

Thi đấu bên ngoài thì đội có điểm lạc hậu bắt đầu trước, Tạ Thành Minh bảo Viên Tương Phàm vượt ải trước.

Phân đoạn vượt ải đầu tiên chính là cọc hoa mai, cái này cần phải nhất cổ tác khí* mà chạy qua, nếu mà chần chờ một lát thì sẽ liền vì không có chỗ đặt chân mà mất cân bằng, tiện đà rớt từ trên xuống.

*: ý bảo hãy nhân lúc hăng hái mà làm cho xong việc đi.

Viên Tương Phàm đứng trên đài xuất phát chỉ nhìn thoáng qua thôi đã liền hỏng mất, vành mắt lập tức liền đỏ: “Em không dám, cái này quá dọa người.”

MC cũng biết cái cửa hiện nay có hơi hố, nhưng mà không có cách nào á. Trừ bỏ phải mời minh tinh tới tham gia chương trình ra, ngày thường cũng có chương trình người nghiệp dư vượt ải, không thể vì nhân nhượng khách quý mà hạ thấp độ khó của phương tiện, như vậy thì liền không còn ý nghĩa của bản sửa lại.

Đường Hách Nhiên thấy Viên Tương Phàm khóc lê hoa đái vũ trên đài, chỉ đành tiến lên vỗ vỗ bờ vai cô ta: “Cô nghỉ ngơi trước đi, tôi lên trước.”

Viên Tương Phàm do dự rồi gật gật đầu: “Vậy cô cẩn thận một chút.”

Đường Hách Nhiên thay lên vị trí của Viên Tương Phàm, hít sâu một hơi rồi cứng rắn vọt qua cọc hoa mai làm bằng bọt biển.

Sau khi đạp lên cái cọc cao đầu tiên thì thân thể Đường Hách Nhiên lắc lư một chút, nhưng cô có bản lĩnh vũ đạo không tồi, rất nhanh liền cân bằng thân thể, lảo đà lảo đảo qua cửa thứ nhất.

Đường Hách Nhiên bình ổn thân thể, nhìn về phía trạm cửa thứ hai. Cửa thứ hai cần tuyển thủ xông lên một cái cầu độc mộc hướng lên không trung sau đó lăng không bắt lấy một sợi dây thừng treo ở trước cầu độc mộc, dựa vào xung lực mà đu người lên một cái đài cao đối diện.

Đường Hách Nhiên hít sâu một hơi dùng tốc độ nhanh nhất vọt lên, nhưng mà lúc tóm lấy dây thừng lại không nắm giữ tốc độ tốt, có hơi hướng quá đà, trực tiếp rớt xuống từ không trung.

Khán giả phát ra tiếng thở dài tiếc nuối, có chút tiếc hận thay cô ấy.

Đường Hách Nhiên khiêu chiến thất bại nên đến phiên đội Thiên Hạ Đệ Nhất, lúc này không cần Hồng Hài Nhi thúc giục, Trần Nguyên Sinh liền tự giác đi lên. Chỉ tiếc thành tích của cậu ta còn không bằng Đường Hách Nhiên, lúc chạy cọc hoa mai bị trật chân, ngã xuống chồng nệm phía dưới.

Tốc độ thất bại của Đường Hách Nhiên với Trần Nguyên Sinh quá nhanh, Viên Tương Phàm còn chưa điều chỉnh tốt cảm xúc đã lại liền đến phiên cô ta, cô ta cắn cắn môi, tuy rằng không nói gì, nhưng thần sắc kháng cự đã thập phần rõ ràng.

Tạ Thành Minh nhìn cô ta một cái: “Để anh đến đi.”

Tạ Thành Minh tuổi đầu ba mươi, cơ hội đóng phim tương đối nhiều nhưng vẫn luôn chưa từng diễn nam chính, kỹ thuật diễn cũng có thể nhưng mà vẫn cứ không có đỏ, thuộc loại diễn viên thời vận không tốt.

Trong lòng mỗi diễn viên đều có giấc mơ được đỏ tía*, diễn viên trung niên bạo đỏ cũng có không ít, Tạ Thành Minh luôn luôn tin tưởng cơ hội là dành cho người có chuẩn bị, bởi thế vô luận là công việc gì anh ta cũng đặc biệt để bụng.

*: đỏ bên trung dùng trong trường hợp này ý nói là hot lên, [theo mình nghĩ chắc là khi đồ gì nó nóng lên thì đều đỏ] nên đỏ tía này cũng có ý nổi vô cùng, đến độ đi ra đường cái là bị nhận ra liền ấy.

Anh ta đối với công việc gì cũng là như thế, cho dù là là cái chương trình không có nhân khí gì đây cũng làm chuẩn bị trước. Trước khi tới tham gia chương trình anh ta đã cố ý tìm trường tư tiến hành huấn luyện cân bằng, hy vọng có thể tỏa sáng rực rỡ trong chương trình, gia tăng một ít duyên người qua đường cho mình.

Sửa sang lại vòng đeo tay, Tạ Thành Minh thoải mái qua được hai cửa đầu, cửa thứ ba cần thông qua được 3 cái vòng treo ở không trung, giữa mỗi cái vòng đều có một khoảng cách, cần khách quý dựa vào trọng lực của mình mà đu qua, cửa này tuyển thủ cần có lực cánh tay rất mạnh mới có thể hoàn thành.

Tạ Thành Minh tập thể hình hằng năm, có chút tin tưởng đối với cửa này, nhưng chờ anh ta duỗi tay cầm lấy vòng treo mới phát hiện cửa này còn khó hơn trong tưởng tượng của mình. Bởi vì khoảng cách giữa hai cái vòng treo thật sự là có hơi xa nên phải vung cả người lên sau đó thả người nhảy lên không rồi bắt lấy vòng treo.

Anh ta nắm bàn tay thật chặt, dùng sức nhảy, nhưng lúc bắt thì tay trái trượt tóm phải khoảng không, tay phải khó khăn mà nắm lấy vòng, trên mu bàn tay lập tức lộ gân xanh, mồ hôi trên trán cũng đổ xuống.

Máy quay phim kịp thời cho cái đặc tả, lúc này Tạ Thành Minh ngừng thở cũng nâng tay trái lên, một lần nữa nắm lấy vòng, điều chỉnh tốt thân thể sau thì lại lần nữa đu qua cái vòng kế tiếp.

Lần này may mắn hơn so với vừa rồi, anh ta vững vàng nắm lấy vòng, nương theo lực lượng nhảy lên tấm bản qua được cửa thứ ba.

Cửa thứ ba có hơi khó, so ra thì cửa thứ tư liền hơi đơn giản một ít, chỉ cần liên tục qua được ba cái cầu độc mộc rộng một bàn tay là qua cửa.

Tạ Thành Minh không có liều lĩnh, dang hai tay ra, ổn thỏa qua cầu độc mộc.

Cửa thứ năm là hai cái bọt biển cứng hình chữ U không ngừng xoay tròn, Tạ Thành Minh nhảy lên trên ôm lấy một miếng bọt biển, nhưng còn chưa kịp tiến hành bước tiếp theo đã bị bọt biển đưa lên không trung lắc về hướng khác. Tạ Thành Minh không có điểm bám vào chật vật rớt từ trên xuống, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn về phía màn ảnh cười.

Tuy rằng chỉ qua được tới cửa thứ 5, nhưng anh ta cảm thấy đã là thành tích không tồi.

Đi ra khỏi sân thi đấu, Tạ Thành Minh cười cười về phía Hồng Hài Nhi: “Hệ số khó khăn của cái này có hơi lớn, cũng có chút nguy hiểm, đứa bé nhỏ giống như em vậy tốt nhất đừng tham gia.

Tuy rằng Ngưu Hồng Hải biểu hiện không tồi trong thi đấu, nhưng vô luận là bắn tên hay là ném rổ đều không có hệ số nguy hiểm gì, chỗ sân bên ngoài đây thì MC còn thật không dám để Ngưu Hồng Hải nếm thử.

Nhìn nhìn Viên Tương Phàm điềm đạm đáng yêu ở một bên, MC nhân cơ hội nói “Không bằng hai đội chúng ta có một đội viên có thể lựa chọn buông tha……”

Ý thức được MC muốn nói gì, Ngưu Hồng Hải không đợi MC nói xong đã liền xông ra ngoài. Nhìn thấy một màn cậu trực tiếp chạy về phía đài vượt ải này, không chỉ có Lý Tiểu Tiểu gấp đến độ đứng lên, ngay cả khán giả cũng ngừng hô hấp lại.

Nhân viên công tác vừa định lên cản lại, Ngưu Hồng Hải đã thoải mái nhảy lên trên cọc hoa mai. Cọc hoa mai ở trong mắt người trưởng thành cũng có chút khó khăn lại đơn giản y như nhảy ô vuông dưới chân Ngưu Hồng Hải vậy, dễ dàng liền nhảy qua. Tiếp đó cậu cấp tốc chạy lên trên cầu độc mộc, nhảy lên giữa không trung bắt lấy dây thừng đem chính mình trực tiếp đu qua trên đài bắt đầu ải thứ ba.

Vòng treo ải thứ ba rất cao, có 2m, đàn ông hơn 1m8 giống như Tạ Thành minh cũng phải nhảy lên mới có thể bắt được, mà Ngưu Hồng Hải mới 1m2, phỏng chừng phải là hai đứa bé giống vậy chồng lên mới có thể đến độ cao của vòng treo.

Ngay vào lúc MC cảm thấy Ngưu Hồng Hải sẽ từ bỏ mà nhẹ nhàng thở ra, chỉ thấy cậu thoải mái nhảy lên liền bắt được vòng treo. Đứa bé nho nhỏ linh hoạt y như khỉ vậy, ngay cả Tạ Thành Minh cũng phải là hai tay cùng bắt lấy vòng treo mà cậu chỉ một tay liền bắt được, sau khi đưa mình lên rồi buông tay ra thì ngay vào lúc khán giả thét chói tai thì tay kia của cậu bé đã bắt được cái vòng treo thứ hai, tiếp đó giây tiếp theo lại bay ra, chạm vào cái vòng treo thứ ba, sau đó liền trực tiếp dừng trước cầu độc mộc ải thứ tư.

Đạo diễn ở hiện trường xem thiếu chút nữa cắn luôn lưỡi mình, khẩn trương đến chẳng mạch lạc nữa mà hạ mệnh lệnh cho nhân viên công tác: “Mau đưa cậu bé xuống, quá nguy hiểm rồi.”

Tựa hồ là nghe thấy tiếng của đạo diễn, Ngưu Hồng Hải quay đầu cười về phía ông ấy, vài giây tiếp theo đã chạy cầu độc mộc xong rồi. Lúc này nhân viên công tác đã tới vị trí vòng chữ U cản lại rồi, mà Ngưu Hồng Hải một chiêu diều hâu xoay người liền lộn qua cánh tay nhân viên công tác, trực tiếp nhảy tới vòng chữ U đang xoay tròn. Trên vòng, ngay vào lúc mọi người cho rằng lần này cậu khẳng định phải ngã xuống, ai ngờ cậu ngay cả tay cũng chưa dùng, trực tiếp đạp lên dụng cụ xoay tròn liền qua cửa.

Tạ Thành Minh đứng trên đài quan sát không nhịn được bưng kín mặt, cứ cảm thấy mình với Ngưu Hồng Hải không phải chơi cùng một hạng mục.

Cửa tiếp sau đó là cầu quay cuồng, là một cây gậy thật dài bên trên là các khối vuông hoạt động, chỉ cần đụng vào chút thôi thì khối vuông sẽ quay cuồng chuyển động, người dẫm bên trên cũng sẽ mất cân bằng mà ngã xuống. Sau khi dựng phương tiện xong, nhân viên công tác đã cố ý mời một vài vận động viên huấn luyện viên tập thể hình đến vượt ải thử, một cửa này quả thực là cửa tử vong, người qua được ít ỏi chả có mấy.

Nhưng Ngưu Hồng Hải chạy đến trước cầu ngay cả bước chân cũng chưa dừng, cầu dài 10m, Ngưu Hồng Hải chưa đến 3 giây đã chạy tới, tốc độ nhanh đến khối vuông dưới chân còn chưa phản ứng lại mà người đã chạy tới rồi, lúc này không chỉ có người xem sợ ngây người, ngay cả đạo diễn cũng nhìn trợn tròn mắt.

Hạng mục phía sau nhân viên công tác cũng không biết nên cản thế nào, bọn họ ở dưới thế mà còn không chạy nhanh bằng Hồng Hài Nhi trên phương tiện, cái này tìm ai nói rõ lý lẽ đây.

Một cửa lại một cửa có thể nói là cửa địa ngục trước mặt Ngưu Hồng Hải lại giống như là đất bằng vậy, mười lăm cửa hạng mục vô cùng khó khăn cậu bé chưa đến 1 phút đã liền chạy tới cửa cuối cùng ——— một con dốc trơn và dốc một trăm độ cao 3m.

MC rốt cuộc hồi phục tinh thần lại trong tiếng reo hò của khán giả, nhanh chóng giải thích cửa cuối cùng: “Đỉnh thắng lợi này đây là một cửa khó nhất trong tất cả các cửa, mọi người có thể thấy con dốc này là cong về phía sau, toàn bộ bề mặt cũng là vô cùng trơn nhẵn, không có bất luận chỗ nào để có thể leo lên vào dừng lại, chỉ có thể dùng quán tính rất lớn vọt tới đỉnh. Hạng mục này rất là khó hoàn thành đối với người bình thường chúng ta, đối với bộ phận nhân sĩ huấn luyện đặc thù mà nói cũng là có chút khó khăn.”

Ngưu Hồng Hải đứng trước con dốc lộ ra biểu cảm nghi hoặc, tựa hồ có chút không biết làm sao.

MC nhân cơ hội nhanh chóng khuyên nhủ: “Biểu hiện của Tiểu Hồng Hải của chúng ta hôm nay thật là là cho chúng ta vô cùng kinh ngạc cảm thán, tuy rằng một cửa cuối cùng không cách nào hoàn thành, nhưng ở trong lòng chúng ta em đã là quán quân hoàn toàn xứng đáng.”

“Sao lại liền là quán quân chứ? Huyền tỷ tỷ còn chưa có so đâu.” Hồng Hài Nhi gãi gãi đầu, nói nghi hoặc trong lòng mình ra: “Cửa này em không hiểu rõ lắm, là bảo em trèo lên hay vẫn là nhảy lên vậy?”

Trèo lên cũng đã lao lực rồi, nhóc còn muốn nhảy lên hả???

MC trong lúc nhất thời cũng không biết phun tào thế nào: “Khẳng định là trèo nha, công phu gì mới có thể nhảy lên được chứ.”

Ngưu Hồng Hải hiểu rõ gật gật đầu, ngay vào lúc MC chuẩn bị gọi cậu về trên đài, liền thấy cậu nhảy lên trên con dốc, căn bản liền không dựa vào cái gì xung lượng với quán tính, linh hoạt y con khỉ con vậy, vài bước đã liền chạy lên trên, cuối cùng là một chiêu diều hâu xoay người, nhảy lên “Đỉnh thắng lợi” trong tiếng kinh hô của toàn trường!

Toàn bộ khán giả bất giác đứng lên, tiếng reo hò cùng vỗ tay mãn tràng không dứt bên tai, Ngưu Hồng Hải nhìn khán giả vẫy tay về phía mình lập tức mỹ mãn nở nụ cười.

Có yêu thích của phàm nhân sẽ có năng lượng, có năng lượng thì cậu có thể dần dần trưởng thành giống như những bạn nhỏ khác. Sống mấy ngàn năm vẫn là đứa nhóc cởi truồng, nhìn chung tam giới, trừ bỏ cậu ra thì cũng chỉ có Na Tra là thảm như vậy.

Hồng Hài Nhi phất phất tay, vừa hưng phấn thế mà nhảy xuống từ trên đài cao 3m, lại lần nữa vượt ải mà trở lại trên võ đài y như dẫm trên đất bằng, vui vẻ ôm lấy đùi của Huyền Phinh.

Đạo diễn: “…………” Có thể cho tổ tiết mục mặt mũi được không? Về sau bọn tôi còn nổ đây là hạng mục vượt ải kiểu địa ngục thế nào được hả?

MC cũng trợn tròn mắt: 10 phút trước tôi mới vừa nói sau khi tất cả hạng mục xây thành tròn một tháng cũng chưa có ai vượt ải thành công, kết quả cậu không chỉ lúc đi đã qua lúc về còn qua lần nữa, là cảm thấy vả mặt tôi một lần không đã ghiền làm sao cũng phải vả lại một lần nữa à???

Tiếng reo hò càng vang hơn với vừa rồi, tựa hồ muốn xuyên thấu qua sân nối thẳng tận trời.

Trợ lý của Tạ Thành Minh ngồi ở hàng thứ nhất thính phòng kích động đến tay đều vỗ cho đỏ, quay đầu hưng phấn mà nhìn Lý Tiểu Tiểu: “Nghệ sĩ nhà cô là khỉ thành tinh à?”

Không đợi Lý Tiểu Tiểu nói chuyện, Hồng Hài Nhi tai thính đã nổi giận trước, quát về phía tiểu trợ lý: “Anh mới là khỉ đó! Cả nhà các anh đều là khỉ!!!”