Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Chương 6



Ngay vào lúc Lý Tiểu Tiểu buồn bực mà chuẩn bị tắt trình duyệt đi, một tin nhắn riêng gửi tới đây, Lý Tiểu Tiểu nhấn mở xem, thì ra là Tiểu phân đội phát sóng trực tiếp Không Sợ Chết bám riết không tha gửi tới: Bọn tôi có thể trả thù lao!!!

Nháy mắt Lý Tiểu Tiểu cười sáng lạn như hoa: Trả thù lao à, vậy nói sớm nha, lưu phương thức liên hệ một chút.

Tiểu phân đội phát sóng trực tiếp Không Sợ Chết lấy thám hiểm là chủ đề, dấu chân trải rộng hoang trạch, nhà ma, nhà cũ, cao ốc trùm mền, tuy rằng không kẻ nào thực sự gặp phải quỷ, nhưng mà thập phần lành nghề ở mảng xây dựng bầu không khí này, trên chương trình phát sóng trực tiếp cũng có mấy trăm vạn fans, mỗi ngày chờ bọn họ phát sóng trực tiếp vào giờ cố định.

Trực tiếp kiếm không ít tiền, nhưng cũng có chỗ làm cho bọn họ đau đầu, đó chính là chỗ có thể thám hiểm càng ngày càng ít, một năm nay chỗ hoang vắng có thể tìm được ở thành phố này đều sắp bị bọn họ đi hết cả, thành phố quanh đây cũng đi không ít, chỗ có thể phát đều phát. Nếu lại không tìm thấy chỗ mới mẻ nào khác, chỉ sợ là fans của bọn họ sẽ chảy tới nhà đối thủ, cho nên nhiệm vụ quan trọng nhất mỗi ngày của Tiểu phân đội phát sóng trực tiếp chính là tìm địa điểm thám hiểm mới.

Vừa vặn, lúc Lý Tiểu Tiểu post Weibo, đội trưởng Giang Hàn của Tiểu phân đội phát sóng trực tiếp Không Sợ Chết vừa vặn tìm thấy chỗ có thể trực tiếp, liếc mắt một cái liền nhìn trúng viện trong ảnh Lý Tiểu Tiểu chụp.

Lấy trực giác tìm đường chết nhiều năm của anh ta mà xem, cái viện này tuyệt đối là địa điểm tốt để trực tiếp, ban ngày ban mặt mà xem tấm ảnh cũng có loại cảm giác hoang vắng, nếu mà đi nửa đêm, tuyệt đối là địa điểm nháo quỷ tốt.

Tuy rằng bị quan V* dỗi một câu, nhưng Giang Hàn vẫn không muốn dễ dàng buông tha cho cơ hội này, bám riết không tha gửi tin nhắn riêng qua, thề phải ôm quyết tâm liều mạng tới cùng, nhất định tóm lấy cái địa điểm phát sóng trực tiếp này.

*: là chủ weibo chính thức đã được xác minh.

Vốn tưởng rằng công ty giải trí thiết lập văn phòng ở loại địa phương này sẽ tương đối cá tính, rất khó thuyết phục, nhưng không nghĩ tới anh ta mới vừa đề ra chuyện tiền thù lao, đối phương lập tức liền truy vấn bao nhiêu tiền, từ trong những hàng chữ đều có thể nhìn ra hoan thiên địa hỉ.

Giang Hàn nghi hoặc, thế mà còn có công ty giải trí nghèo như vậy sao?

Lý Tiểu Tiểu xoay hai vòng trong văn phòng, rốt cuộc đã bình tĩnh xuống từ trong vui sướng sắp kiếm được tiền, cảm thấy việc này vẫn là thương lượng trước một chút với các nhân viên tương đối tốt, nhất là ông Thổ, đây chính là tòa nhà ông ấy quyên.

Đi đến hậu viện, người của công ty vừa đúng đều ở trong viện, Ngụy Giai Ý ngồi một bên nấu nước pha trà, ông Táo lấy một đĩa điểm tâm trong hộp đồ ăn ra bày trên bàn, thấy Lý Tiểu Tiểu đến đây thì ngẩng đầu từ ái cười cười với cô: “Đang chuẩn bị gọi con đến dùng trà chiều, vừa lúc con tới rồi.”

Lý Tiểu Tiểu nhìn hình ảnh một phái thản nhiên tự tại trước mắt, cảm thấy có thể cả công ty chỉ có một mình cô đang nhọc lòng chuyện kiếm tiền, những người khác toàn là vì dưỡng lão mà đến.

Aiz, ai bảo cô là ông chủ chứ.

Ngồi xuống ghế trống, Lý Tiểu Tiểu nói tới chuyện Tiểu phân đội Không Sợ Chết: “Vừa rồi có một chủ phát sóng liên hệ với con, nói muốn đến công ty chúng ta phát sóng trực tiếp thám hiểm, đương nhiên đến lúc đó sẽ cho chúng ta một bút phí sử dụng.”

Hồ Linh Lung nháy nháy mắt nhìn: “Vậy nhiều người xem chứ?”

“Rất nhiều.” Lý Tiểu Tiểu lấy di động ra nói: “Tôi mới vừa tra xét một chút, fans của bọn họ có ba bốn triệu người.”

“Oa…” Một tiếng cảm thán kinh ngạc đồng loạt, trong mắt mọi người đều toát ra biểu tình kinh ngạc, Huyền Phinh lại là trực tiếp vỗ bàn: “Để bọn họ tới.”

Có được sự đồng ý nhất trí của nhân viên, Lý Tiểu Tiểu tiếp tục nói tiền với Giang Hàn. Nhưng đề cập tới chất lượng phát sóng trực tiếp, tiền thù lao bao nhiêu thì xem chỗ mới có thể định, sau khi Lý Tiểu Tiểu với Giang Hàn thêm Wechat của nhau thì đưa định vị cho anh ta.

Giang Hàn nhìn vị trí Lý Tiểu Tiểu gửi cho có chút buồn bực, anh ta là người địa phương, địa phương bị chính phủ bỏ qua này anh ta cũng từng tới, còn từng trực tiếp mấy trận, nhưng cho tới giờ chưa từng thấy tòa nhà cổ kính như thế.

Có điều mặc kệ thế nào đi nữa đều phải đi xem thực địa mới được, Giang Hàn dựa theo định vị di động chạy xe đến vùng ngoại ô phía tây, nhưng mà khi hướng dẫn nhắc nhở đã tới mục đích thì lại là ven đường hoang vắng. Giang Hàn xuống xe nhìn thoáng qua khắp nơi, cao ốc trùm mền trước kia từng tới vẫn còn đứng sừng sững đằng kia, nhưng lại chả thấy cái cổ trạch gì.

Đang lúc Giang Hàn lấy di động ra chuẩn bị gọi điện cho Lý Tiểu Tiểu, một ông lão chẳng biết đi ra từ chỗ nào đã đi tới, đánh giá anh ta một phen, thế này mới hỏi: “Cậu là tiểu phân đội Không Sợ Chết gì đó làm phát sóng trực tiếp?”

Giang Hàn vội vàng gật đầu: “Đúng đúng đúng, là con, con đã hẹn tốt với Lý Tiểu Tiểu.”

Ông Thổ nhìn anh ta một cái: “Vậy đi theo tôi.”

Giang Hàn đi theo sau ông Thổ ba quẹo hai quẹo liền quẹo tới trên một cái đường nhỏ, lại vừa nhìn cuối con đường nhỏ, loáng thoáng có thể nhìn thấy một tòa cổ trạch to lớn.

Giang Hàn vui mừng quá đỗi, đồng thời lại có chút nghi hoặc, chỗ ngoại ô phía tây này anh ta thật sự đã tới không dưới 10 lần, sao vẫn luôn không phát hiện chỗ bảo địa này nhể.

Cẩn thận nhớ lại, hình như là mỗi lần vào lúc đi tới con đường nhỏ này cứ nhớ tới chuyện khác, vừa quay đầu liền làm cái khác, thế này mới bỏ lỡ chỗ tốt như vậy.

Lên đường nhỏ, vài phút đã đi tới cuối cùng, một tòa cổ trạch từng chịu lễ rửa tội của năm tháng vừa vặn đứng nơi cuối đường.

Lúc này đã sắp đến lúc hoàng hôn, ánh sáng kém hơn nhiều so với ảnh chụp của Lý Tiểu Tiểu, bóng dáng của nhánh cổ thụ dừng trên tường viện, phảng phất như là quỷ quái đang giãy dụa, không cần nhiều hình dung, chỉ với cái hình ảnh này thôi đã khiến người ta nổi cả da gà.

Người khác nhìn có lẽ là sợ hãi, nhưng với Giang Hàn xác thật là địa phương tốt để tìm tòi bí mật.

Ông Thổ vươn hai ngón tay: “2 vạn.”

Giang Hàn nhíu mày: “Đắt như vậy à!”

“Tòa nhà này đã có lịch sử mấy trăm năm, một gạch một ngói đều là đồ cổ. Bên trong trừ bỏ mấy gian nhà cho người ở đã cải tạo qua, phòng trống còn lại vẫn duy trì bộ dáng lúc ban đầu, một tối 2 vạn tuyệt đối là giá lương tâm, nếu không phải ông chủ bọn tôi nhả ra, tôi còn không muốn cho các cậu thuê đâu.” Ông Thổ chỉ chỉ bảng hiệu trên cửa: “Hơn nữa chúng tôi đây chính là công ty giải trí, nói không chừng lúc các cậu trực tiếp còn có thể may mắn gặp được nghệ sĩ công ty chúng tôi đâu.”

Giang Hàn dùng sức mà nghĩ ngợi, hình như ở cái thành phố này đỏ nhất chỉ là tiểu phân đội phát sóng trực tiếp bọn họ thôi, cũng không có nghe nói có nghệ sĩ gì nổi tiếng a.

Ông Thổ hắc hắc nở nụ cười: “Hơn nữa, không phải các cậu thích tìm tòi bí mật nhà ma sao, bọn tôi bảo đảm cho các cậu đáng đồng tiền.”

Giang Hàn lại nhìn thoáng qua hoàn cảnh chung quanh, cảm thấy quả thật là chỗ thập phần khó được, lại nói chỉ có thu nhập do thu đánh thưởng cả đêm thôi là có thể đạt tới một hai mươi vạn, xuất ra hai vạn để trả phí sân bãi cũng gánh vác nổi.

“Rồi, thành giao!”

9 giờ tối, trời đã tối om, 5 thành viên của tiểu phân đội Không Sợ Chết đứng trên đường nhỏ đúng giờ phát sóng. Lý Tiểu Tiểu thì cầm di động, dẫn dắt tất cả nhân viên công ty cùng xem phát sóng trực tiếp.

Nhìn số fans bay lên như tên lửa của phòng phát sóng trực tiếp, từ ông chủ đến ông bác đều lộ ra biểu tình hâm mộ.

Có điều………

Lý Tiểu Tiểu quay đầu nhìn nhìn chúng nhân viên giáp công chung quanh mình, trong lòng thập phần bất đắc dĩ. Cô thật sự không nghĩ tới công ty nghèo tới nước này, dưới cờ bất luận là nghệ sĩ hay là nhân viên thế mà đều không có di động, công ty cũng không có wifi, bây giờ xem phát sóng trực tiếp là dựa cả vào lưu lượng điện thoại của cô.

Nghĩ tới tiền điện thoại sắp sinh ra tháng này, Lý Tiểu Tiểu nghiến răng: “Chờ tiền vào sổ liền lắp đặt wifi cho công ty, mua di động cho mọi người, chúng ta cùng nhau khai hỏa trận chiến thoát đói nghèo làm giàu cam go!”

Tiểu phân đội Không Sợ Chết vừa giới thiệu hoàn cảnh chung quanh vừa đi tới ngoài cửa cổ trạch, bóng đêm phóng thích tất cả âm lãnh của cổ trạch ra, chỉ liếc mắt nhìn một cái liền có chút cảm giác trong phòng phát lạnh. Lý Tiểu Tiểu chà xát da gà nổi trên cánh tay, cảm thấy Giang Hàn vẫn là rất có sức quan sát, công ty của mình xác thật rất giống nhà ma.

Đẩy cửa lớn rung động kẽo kẹt ra, đoàn người vào viện.

Tiền viện là chỗ làm việc, cửa đều khóa, cũng chả có chỗ gì đặc biệt, bọn họ dạo qua một vòng rồi lại tới một cái cửa nguyệt nha, đi tới tầng viện thứ hai.

Viện không có đèn đường, chỉ có hai cái đèn lồng trắng nhẹ nhàng lay động trong gió nhẹ dưới hành lang.

Giang Hàn chiếu đèn pin qua, đang chuẩn bị đẩy cửa ra, chợt nghe thấy một tiếng thở dài nhẹ nhàng truyền đến từ bên tai, phảng phất như gần trong gang tấc, ngay cạnh tai vậy.

Giang Hàn nháy mắt nổi lên cả thân da gà, thiếu chút nữa nhảy dựng lên: “Là ai?”

Không chỉ có người xem có chút mộng bức, ngay cả đội viên của tiểu đội cũng có chút mờ mịt: “Làm sao vậy?”

“Một người phụ nữ thở dài, các cậu có nghe thấy không?” Giang Hàn sờ sờ lỗ tai mình, tựa hồ trên đó còn lưu lại âm lãnh mới nãy.

Các tiểu đội viên lắc lắc đầu, khu bình luận cũng có người nói có khả năng là gần đây Giang Hàn quá khẩn trương cho nên suy nhược thần kinh. Nhưng đúng lúc này, một sợi gió nhẹ thổi qua, chiếc đèn lồng trắng lắc lư hai cái bỗng nhiên dập tắt, tiếp theo một tiếng thở dài có thể nghe thấy rõ ràng lại lần nữa truyền đến: “Ai.”

Lúc này không chỉ có Giang Hàn, ngay cả khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng nghe rành mạch. Màn hình bình luận dừng mấy giây sau đó bị spam điên cuồng, quà bay đầy trời, sôi nổi yêu cầu tiểu phân đội Không Sợ Chết nhanh chóng tìm ra quỷ.

Giang Hàn nhìn thoáng qua khắp nơi, đẩy cánh cửa gần nhất kia ra, chỉ thấy bên trong có khung giường khắc hoa, trân bảo các bày đầy đồ cổ.

Giang Hàn nhớ tới ông cụ lúc ban ngày nói là bộ phận phòng trống vẫn duy trì nguyên dạng, anh ta cho rằng là sẽ phủ kín tro bụi giống với vài cái cổ trạch ở danh lam thắng cảnh, nhưng không nghĩ tới nơi này lại vô cùng sạch sẽ. Nhưng chính là bởi vì quá sạch sẽ, ngược lại có vài phần cảm giác quỷ dị.

Phòng rất lớn, các tiểu đội viên vừa tiến vào liền tách ra, mỗi người tự thám hiểm khắp phòng.

Giang Hàn cầm đèn pin vào phòng ngủ, camera vừa vặn đưa đối diện khung giường, trong người xem có vài người hiểu chuyện lập tức hưng phấn, không ngừng spam, yêu cầu quay nhiều chi tiết một ít. Tuy rằng ánh sáng quá mờ, hiệu quả quay ra cũng không tốt lắm, nhưng vẫn có thể nhìn ra trình độ thủ công tinh tế của khung giường.

Mang theo người xem nhìn các góc độ phía sau giường một lần, Giang Hàn xoay người chuẩn bị đi đằng sau bình phong nhìn xem, ngay lúc vừa quay đầu đây nháy mắt tiếng thở dài bỗng nhiên lại vang lên, anh ta theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên giường cổ vừa rồi còn rỗng tuếch ngồi một cô gái mặc cung trang.

Lần này Giang Hàn là thật sự dựng cả tóc gáy lên, từ lúc anh ta xoay người đến nghe thấy thở dài thời gian chỉ vài giây, cô gái này đây rốt cuộc toát ra từ chỗ nào?

Tuy tay Giang Hàn run rẩy, nhưng vẫn vững vàng mà cầm lấy gậy quay chụp như cũ, camera vững vàng mà định trên mặt cô gái cung trang.

Trên màn hình, cô gái cung trang này đội một kỳ đầu* tinh xảo, cô chậm rãi mà nhấc tay lên, ngón tay thon dài nhẹ nhàng mà xoa xoa tóc, thanh âm linh hoạt kỳ ảo lại lần nữa vang vọng khắp phòng: “Là ai đang quấy rầy bản cung nghỉ ngơi?”

*: là cái … ờm, nó được đội trên đầu phụ thời thanh, thường thấy trong phim cổ trang triều thanh ấy, có hình phía dưới.

Giang Hàn theo bản năng lui một bước, lại không nghĩ tới bị ngã một phát, chờ khi anh ta đứng vững thân thể lại đỡ di động thì lại phát hiện không thấy cô gái cung trang đâu.

Trong khu bình luận nhất thời náo nhiệt lên, có người nói tiểu phân đội Không Sợ Chết bắt đầu đóng kịch, cũng có người tin tưởng vững chắc là sự thần quái thật, càng có một vài người với điểm chú ý rất thực tế: “Mấy vị không thấy là cô gái mua tới này rất đẹp sao? Cô ấy khoát tay tôi liền cảm thấy giống như là nương nương thật sự vậy, quả thực rất có khuôn mẫu.”

Lúc này Giang Hàn căn bản là bất chấp xem bình luận, anh ta hoảng loạn mà quay đầu gọi tiểu đội viên thám hiểm chỗ nào đó trong phòng: “Các cậu có thấy một cô gái với cung trang không?”

Các tiểu đội viên không rõ chân tướng lắc lắc đầu, Giang Hàn giơ camera tới, lúc đi ngang qua bàn trang điểm theo bản năng nhìn thoáng qua về phía trong gương đồng, chỉ thấy một nữ tử cung trang mơ mơ hồ hồ đang mỉm cười với anh ta.

Nhưng chờ lúc anh ta vừa định chuyển camera qua thì cô gái cung trang kia biến mất.

Lúc này Giang Hàn là hoàn toàn run rẩy rồi, anh ta cảm thấy cái phòng này thật là có chút quá tà môn, vội vội vàng vàng mà dẫn dắt chúng tiểu đội viên rời khỏi phòng.

Trong khu bình luận, mọi người thảo luận náo nhiệt phi phàm về cô gái mới vừa xuất hiện, thậm chí đã có người chụp ảnh màn hình đăng ảnh chụp cô gái cung trang cùng video nháo quỷ lên mạng, nhất thời dẫn phát một cuộc thảo luận sôi nổi, bạn bè trên mạng sôi nổi cảm thán nữ quỷ lớn lên thật xinh đẹp.

Số fans của phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt bay lên gấp đôi, không ít bạn mạng mới vào đều thẳng thừng tỏ vẻ bọn họ là tới xem nữ quỷ đẹp nhất.

Lý Tiểu Tiểu xoa xoa huyệt thái dương, không nghĩ tới lần đầu tiên nghệ sĩ công ty mình gây ra độ đề tài thế mà là vì giả quỷ!