Cốt Nhục Kết Thân

Chương 25





Khi vừa đến nước ngoài, công việc của ta có đôi chút nhàn hạ,...!đến khi bước vào thời điểm cuối năm của năm nhất, ta tưởng chừng mình sắp chết đi.

Dự án của công ty học trưởng nhà ta tới thời điểm này cũng gặp chút vấn đề, tên học trưởng nhanh chóng tìm ta cứu cánh, quăng cho ta cả một đống dữ kiện ta tính đến độ muốn nhảy khỏi lầu.

Ta cùng với người hướng dẫn trở nên rất nghiêm túc, các báo cáo phân tích thương mại của ta đứa ra đều bị trả về toàn bộ, tất cả đều phải thay đổi.

Ta thật sự ức lúc đó mình có hai bộ não với bốn bàn tay hoặc là ngược lại...! Thời điểm đó, ta nhắm mắt mở mắt tất cả đều là dữ liệu.

Đến nằm mơ ta cũng thấy bản thân mình đang làm việc, ngay cả nhìn mặt đứa trẻ nhà ta, nhìn gần một chút cũng chỉ thấy toàn là số, những con số đó trên mặt đứa trẻ cứ rung chuyển, nó vẫn thực hiện chuyển đổi vẫn khiến cảm xúc của ta bây giờ không cách nào để mô tả.

Thật đáng sợ mà, hắn phải vất vả lắm mới có thể cùng ta gọi video một cuộc nhưng ta thì hoảng sợ kiếm lí do để mà tránh đi.


Ta chọn kì nghỉ hè để quay về nước một chuyến, đứa trẻ kia lại bị gia gia của mình mang đến một thành phố khác, khoảng thời gian ấy một chút ta cũng không thể nhìn thấy người.

Thời gian này, ta cũng chẳng nhàn rỗi gì.

Ta chính là bị học trưởng bắt đến công ty của anh ấy họp cổ đông.

Vị học trưởng này luôn luôn ngưỡng mộ về tài năng của ta nhưng thật chất anh ấy giỏi hơn ta rất nhiều, công ty của anh ta thật sự rất ra dáng, ta đứng đây cũng cảm thấy mình có mặt mũi vài phần.

Đứa trẻ kia quay trở lại chính là thời điểm ta đang làm ổ trên giường, ngủ một thân uể oải động cũng không muốn động.

Uống quá nhiều rượu khiến đầu óc ta không thể tỉnh táo.

Hắn vẫn giống như khi bé, lặng lẽ trèo lên giường chui vào trong chăn của ta.

Ta mơ mơ màng màng vương tay chụp lấy hắn, tùy tiện sờ sờ vài cái, sau đó mắt cũng chẳng thèm mở chán ghét nói với hắn:" Sao lại toàn là xương? "
- Bởi vì ta cao lên nha._ đứa trẻ nhanh nhẹn trả lời ta.

Cái rắm a, chẳng phải cao hơn sẽ trông khỏe mạnh hơn sao? Hắn gầy đến như vậy không biết chuyện gì xảy ra.

Điều đầu tiên sau khi ta rời giường chính là mang đứa trẻ này đi cân, kết quả cuối cùng cũng khiến ta thở phào một cái.

Ta thật sự nghi ngờ đứa trẻ có phải hay không muốn làm nữ hài tử, nếu không làm sao lại gầy đến mức này, thật đáng kinh ngạc nga.

Cả một kì nghỉ dài, ta đã quyết định ngày nào cũng xuống bếp để chăm mập đứa trẻ này.


Mỗi ngày ít nhất một món ăn, đem hắn nuôi thành đồng dạng như nuôi heo, nhìn hắn đến khi nào hắn ăn hết thì mới dời mắt đi.

Rõ ràng khi còn bé, thứ gì có thể ăn hắn đều dốc sức ăn, kết quả nhìn lại hiện tại, lượng ăn cũng chẳng như một đứa trẻ bình thường, đợi ta nhìn chằm chằm mới có thể mang thức ăn nuốt xuống, ăn nhiều một chút mặt mũi của hắn liền ủ rũ vài phần.

Có lúc ăn quá sức chịu đựng, đứa trẻ sẽ dùng một tay nâng cằm, một tay hướng đũa về phía ta mà lắc mạnh.

Miệng đứa trẻ cong lên, đuôi chân mày cũng cụp xuống một bộ dáng xin tha, chỉ chờ một câu ta nói " Ngày hôm nay ăn như vậy là nhiều rồi "
Đứa trẻ này thật sự là muốn trở nên xinh đẹp.

Thời điểm ta đi, đứa nhóc này cũng đã nặng lên 7-8 cân, như vậy ta còn cảm thấy chưa đủ.

Lúc hắn tiễn ta đi, ta nhất quyết không cho hắn cơ hội đưa ra yêu cầu, ta nghiêm túc chỉ vào trán hắn:" Ta nói với ngươi, nếu người không mập lên, còn có với cái vóc dáng này "_ ta đưa tay so hắn với cằm của chính mình_ Ca ca của ngươi nhất định sẽ không thể thấy ngươi.

Toàn bộ biểu cảm hiện tại của đứa trẻ như đang bị sét đánh trúng.

Ta cũng chẳng cầu đứa trẻ nhà ta biến thành một nam hài cường tráng, nhưng cũng không thể như cái sào tre! Vì sức khỏe của đứa trẻ này, ta nói được nhất quyết sẽ làm được, mỗi khi hắn đi kiểm tra sức khỏe chiều cao cùng cân nặng đều phải nói với ta.

Hắn vốn định lên kế hoạch, muốn một năm bay đến cùng ta ba lần, nhưng với điều kiện của ta, cả hai lần đầu đều thất bại.

Đến lần thứ ba, cực khổ lắm cân nặng của hắn mới đạt yêu cầu, ta đây lại là cuối kỳ, lôi thôi cực điểm, vẫn là không muốn hắn nhìn thấy ta như vậy.

Khi ta quay về nước vào kỳ nghỉ, đứa trẻ kia thật sự là oan ức muốn chết, mang kế hoạch một năm ba lần đổi lại thành một năm năm lần.

Ta chỉ chỉ trán hắn, nói:" Ngươi đang học lớp 9 rồi, không phải đọc sách sao? Tại sao cứ nhắm chỗ ta mà bay đến? Không được! "
Ta thật là một anh trai vô tình a, mang kế hoạch của hắn từ năm lần giảm triệt để còn lại hai lần, so với kế hoạch đầu tiên còn ít hơn.


Đứa trẻ kia thật sự đã tức giận rồi, một ngày trời cũng chẳng để ý đến ta.

Thời điểm ta đến phòng nhìn hắn một chút, hắn chính là ngồi trên ghế mang từng đồ vật hướng đến trên giường mà đập.

Tuy rằng hành động đập phá đồ đạc của hắn rất dùng sức nhưng trên mặt đứa trẻ lại không nhìn ra được là biểu tình gì, chỉ là gắt gao nhìn chằm chằm vào bức tường, cắn chặt răng, một âm thanh nhỏ cũng chẳng có.

Động tác tay kia của hắn rất có quy luật, đồ trên tay được ném ra đồng dạng đều theo hình vòng cung và rớt tại một điểm, phát ra âm thanh nghe ra được có chút nặng nề cùng buồn tẻ.

Đúng rồi, thời kì nổi loạn của sơ trung đến rồi, khi ta tức giận ta cũng có thể biến thành như vậy.

Ta cảm giác đứa trẻ kia thật sự rất tức giận, ta cũng chỉ có thể thở dài, cùng hắn nói xin lỗi.

Khi vào bàn ăn, đứa trẻ kia cũng chẳng thèm khen ta lấy một câu.

Ăn đến hai má cũng phồng lên, hắn đưa mắt mở to trừng ta.

Thật giống có nhiều lời muốn nói, mà đến cuối cùng vẫn chỉ nghẹn rra một câu:
- Ca ca đáng ghét!
- Được được được, là ta đáng ghét._ ta cùng hắn thừa nhận_ Người lớn là như vậy a..