Diệp Lưu Ca thấy như cảm quan cả người mình đều bị ngón tay của Bạc Trường Minh thao túng.
Trong giới giải trí, bàn tay của Bạc Trường Minh vốn đẹp có tiếng. Từng có người bỏ ra số tiền lớn chỉ vì muốn chụp ảnh tay của hắn. Mà lúc này đây, bàn tay này lại đang vuốt ve trên dương v*t của cậu. Lòng bàn tay có vết chai mỏng, chốc lát xẹt qua đường gân bên dưới quy đầu, chốc lát lại xoa nắn vân vê lỗ sáo..
Tuy cậu đang cố nhịn không bắn, nhưng khoái cảm quá mức sung sướng vẫn khiến dương v*t Diệp Lưu Ca rỉ ra không ít dịch tuyến tiền liệt. Cứ bị sục như vậy, chỉ lát sau quy đầu cậu đã đẫm nước ướt dầm dề.
Tình trạng của Bạc Trường Minh cũng không tốt hơn bao nhiêu. Thời gian hắn nhịn còn lâu hơn cậu, dịch tuyến tiền liệt đã sớm thấm ướt quần lót hắn. Bởi vậy tuy chỉ có cọ xát dương v*t của hai người thôi thì vẫn có tiếng nước nhỏ vang lên.
Cảm giác ướt át như vậy hiển nhiên cũng làm khoái cảm tăng lên gấp đôi. Diệp Lưu Ca không nhịn nổi hơi ngẩng cổ, khiến yết hầu xinh đẹp và xương quai xanh tinh xảo của cậu lộ ra càng rõ ràng. Yết hầu cậu còn lên xuống vài lần, vô cùng gợi cảm.
Bạc Trường Minh thấy vậy, kéo cái chăn đang che mặt Diệp Lưu Ca ra. Sau đó hắn nhìn thấy một gương mặt đầy sung sướng cùng với dấu răng trên đôi môi đỏ mọng.
Hắn nhìn chằm chằm vết cắn chói mắt đó, hôn xuống nó. Đầu lưỡi hắn liếm láp trên vết cắn, sau đó luồn vào khoang miệng Diệp Lưu Ca.
Không còn sự đau đớn ngăn cản, tiếng rên rỉ từ trong cổ họng Diệp Lưu Ca tràn ra không ngừng.
"Ha..ức.."
"Ưm a.."
"Ha a..."
Eo cậu cũng xoay lắc mạnh hơn, bởi vì một bàn tay khác của Bạc Trường Minh bắt đầu xoa nắn trên người cậu.
Bàn tay nóng bỏng đó vuốt ve đùi cậu, vòng eo, bụng dưới... Làn da mịn màng bóng loáng như ngọc rất nhanh trở nên nhớp nháp dinh dính. Bởi vì khoái cảm quá mạnh mẽ mà trên người cậu cũng phủ một lớp mồ hôi mỏng.
Một giây sau, dây lưng của áo ngủ cũng bị Bạc Trường Minh cởi ra. Lớp vải được cởi bỏ, Diệp Lưu Ca hoàn toàn khoả thân. Cơ thể trần trụi mềm mại mang theo từng mảng ửng đỏ giống như đang hiến tế, để cho Bạc Trường Minh khai phá cắn nuốt.
Lúc này Bạc Trường Minh mới rời khỏi môi cậu, vừa thưởng thức cảnh đẹp vừa nói: "Em đừng cắn nữa. Giọng em rất êm tai, không cần phải nhịn lại đâu."
Hắn thật sự rất thích nghe Diệp Lưu Ca vì hắn mà phát ra âm thanh dâm đãng như vậy. Vì để được nghe càng nhiều mà hắn càng lúc càng nỗ lực.
Diệp Lưu Ca nghe hắn nói đến xấu hổ, tay cậu lần xuống nắm lấy cổ tay đang cầm dương v*t hai người của Bạc Trường Minh.
Đừng sục nữa, cậu sắp nhịn hết nổi rồi. Cậu không muốn làm dơ tay ảnh đế đâu. Với cả dù Diệp Lưu Ca đã tự nói với chính mình đừng để ý cái hệ thống đáng chết kia nữa, nhưng thực tế cậu căn bản không làm được.
Cứ tưởng tượng có đồ vật đang nhìn chăm chú cậu và người khác làm tình, còn bị nhìn thấy cảnh cậu bắn tinh, Diệp Lưu Ca thật ngượng không chịu nổi.
Nhưng điều khiến cậu khó chấp nhận nhất chính là càng có cảm giác ngượng ngùng thì cậu càng cảm thấy sung sướng, vì thế cậu chỉ đành lắp bắp yêu cầu: "Cứ vào đi, anh trực tiếp đi vào đi."
Bạc Trường Minh nghe vậy, liếm môi. Hắn vẫn thấy khát khô cổ, khàn giọng hỏi Diệp Lưu Ca: "Em muốn được tôi ** đến bắn à?"
Diệp Lưu Ca:...
Vì sao ảnh đế có thể nói ra những lời dâm loạn táo bạo như vậy hả?
Diệp Lưu Ca không biết trả lời như thế nào, chỉ đành liếc mắt nhìn chỗ khác, định im lặng để lướt qua câu hỏi này.
Nhưng hệ thống vẫn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng: [ Kiểm tra thấy có điều khác thường. Ngài Diệp Lưu Ca, bây giờ ngài phải nói với ngài Bạc Trường Minh là: "Tiền bối, *** em đi, em bằng lòng" và "Tiền bối, *** chết em đi."]
Diệp Lưu Ca:...
Vốn dĩ đang sướng nhưng bây giờ cậu muốn héo rồi! Cảm ơn nhé!
Cậu giận dữ muốn chất vấn hệ thống, nhưng lời nói ra lại lắp ba lắp bắp không ngừng: "Anh, anh ấy cũng có nói đúng lời thoại đâu. Vì, vì sao anh ấy không vi phạm quy định?"
Hệ thống khóc lóc: [ Bởi vì là truyện người lớn đó, hắn nói bậy cái gì cũng được. Chỉ cần cậu nói thôi, cậu nói là được rồi.]
Diệp Lưu Ca:...
Còn phải diễn nữa!!!
Má nó, cậu chỉ là idol thôi, không phải diễn viên mà!!!
Làm sao cậu có thể nói mấy câu như vậy được?!
Chỉ mới nghĩ một chút mà đã xấu hổ đến tê da đầu đây này!
Bạc Trường Minh nhìn biểu cảm sống không còn gì luyến tiếc của Diệp Lưu Ca, bị cậu chọc cười.
Tuỳ rằng hắn cũng rất muốn nghe Diệp Lưu Ca nói như vậy với hắn, thế nhưng hắn vẫn biết phải trái. Thế nên chỉ có thể giúp cậu bàn bạc với hệ thống: "Dù sao nguyện vọng của họ cũng chỉ là để hai chúng tôi làm tình, cũng chẳng có ai giám sát quá trình nên có cần thiết phải yêu cầu nghiêm khắc như vậy không? Nếu bắt buộc như vậy thì bọn tôi cũng chỉ như hai con rối gỗ bị giật dây thôi..."
Hắn giả vờ như muốn buông bàn tay đang nắm dương v*t của hai người ra, nói: "Tôi không làm được. Thà chết cũng không làm nữa."
Tuy rằng Diệp Lưu Ca đang cố nhịn xúc động muốn bắn tinh, nhưng theo đuổi khoái cảm là bản năng nên khi cậu cảm giác được động tác của Bạc Trường Minh, Diệp Lưu Ca theo bản năng ưỡn người nâng mông đẩy dương v*t cọ cọ đối phương.
Nhận ra được chính mình đang làm gì, Diệp Lưu Ca cảm thấy cuộc sống này không còn gì luyến tiếc nữa.
Vì sao cậu lại không biết xấu hổ như vậy? Đây chẳng phải là phụ lòng ảnh đế rồi sao?
Cậu lập tức hạ eo lùi lại, nhưng Bạc Trường Minh đã nhìn ra động tác của cậu khi nãy, khiến máu hắn như sôi trào. Bạc Trường Minh một bên tiếp tục chơi đùa xoa nắn lỗ sáo của cậu, tăng thêm khoái cảm cho Diệp Lưu Ca, một bên mặt không đổi sắc tiếp tục bàn bạc với hệ thống: "Cho mày ba giây suy nghĩ. Cùng nhau chết hay suy nghĩ cách khác."
Giọng nói của hệ thống đầy mệt mỏi: [ Được rồi, hai người không cần bắt buộc phải hoàn thành. Cùng lắm thì tôi hạ mức hoàn thành nhiệm vụ xuống thấp một chút. Nhưng những tình tiết quan trọng thì không thể bỏ qua, bằng không chúng ta thật sự sẽ cùng nhau chết ở đây đấy.]
Đầu ngón tay Bạc Trường Minh tách lỗ sáo ra một chút, móng tay nhẹ nhàng đâm chọt khuấy đảo bên trong vách thịt non: "Ví dụ như?"
Diệp Lưu Ca không dám rên rỉ, ngón tay cậu bấu chặt cái chăn, ngón chân cũng cuộn tròn lại, đầu óc rối loạn lắng nghe giọng nói của hệ thống: [ Ví dụ như dạo đầu thì hai người phải làm dạo đầu, phải dirty talk thì hai người phải dirty talk. Quá trình có thể tự do phát huy, ví dụ như cậu ấy không làm thì anh làm, cậu ấy không nói thì anh nói. Chỉ cần làm theo dàn ý một chút rồi chúng ta lướt lướt qua là được... Huhu cầu xin hai người đó!]
Ánh mắt Bạc Trường Minh loé loé, đúng là thích thật, hắn nhìn cậu hỏi: "Đều để tôi làm nhé, được không?"
Diệp Lưu Ca cảm giác dương v*t bản thân bị chơi đùa, trước mắt một mảnh trắng xoá, gần như dùng hết ý chí mới có thể khó khăn mở miệng: "Vậy, nhờ anh.. xin anh.."
Bạc Trường Minh nhìn Diệp Lưu Ca bị bán mà còn giúp người ta đếm tiền, trong lòng không khỏi trào lên một chút áy náy.
Nhưng áy náy thì áy náy, thịt dâng tận miệng không thể không ăn. Vì thế hắn cúi đầu hôn Diệp Lưu Ca, sau đó liếm láp yết hầu cậu đổi lấy một tiếng rên nhỏ của đối phương. Hắn nói: "Bé cưng, tôi sẽ làm em sướng, rất sướng."
———
Chương sau dạo đầu, từ chương 9 là bắt đầu vào việc rồi nhá bà con 😆