Gia tộc Thiên Diệu của họ cũng luôn tự nhận không có ai có thể xuất sắc hơn họ về võ kỹ, nhưng dưới võ kỹ hoàn hảo không chút sơ hở của Lục Hi, côn pháp của ông ta cũng phải chịu lép vế.
Lúc này, tám chấp sự, Diệp Phùng Xuân và Thôi Cảnh Ba đều bị sự thay đổi đột ngột này làm cho ngẩn người, bọn họ không tán dóc nữa mà căng thẳng xem trận chiến.
Thiên Diệu Linh Vũ tỏ vẻ mặt nghiêm trọng, ông ta cảm thấy cứ tiếp tục thế này, chưa đến mười phút mình sẽ thua trận.
Advertisement
Chống đỡ một lúc, Thiên Diệu Linh Vũ quát lớn một tiếng, nắm chặt bàn long côn trong tay, tấn công ầm ầm với Lục Hi mấy đòn, sau đó lùi lại mười mấy mét.
Lúc này, sắc mặt ông ta âm trầm, miệng gầm ghét lên lần nữa, phạm vị thất không trảm bỗng biến mất, sau đó chỉ thấy trên bàn long côn trong tay ông ta nổi lên ánh sáng trắng chói lóe, khiến mọi người không mở nổi mắt.
“Thần Long hiện thế!”
Cùng với tiếng quát lớn của Thiên Diệu Linh Vũ, chỉ thấy bàn long côn trong tay ông ta bỗng hóa thành một con cự long màu trắng, gầm thét xông về phía Lục Hi.
Con rồng chân khí được hóa thành từ công lực cả đời Thiên Diệu Linh Vũ này mang theo uy thế vô biên, há to miệng xông đến, những chỗ nó lướt qua đều biến thành cảnh tượng long trời lở đất.
“Đại chấp sự đã dồn toàn bộ sức lực vào một đòn rồi”.
“Thần Long hiện thế là bí pháp của đại chấp sự, đã ngưng tụ công lực cả đời, tôi không tin Lục Thiên Hành này còn có thể ngăn cản được”.
“Lục Thiên Hành đi chết đi, tôi không tin cậu có thể còn thâm hậu hơn công lực của đại chấp sự”.
Tám chấp sự vừa nhìn thấy Thiên Diệu Linh Vũ ra chiêu này, tất cả đều nắm chặt nắm đấm gào lớn, dường như chỉ hận Lục Hi không lập tức chết đi.
Lục Hi chỉ cười nhàn nhạt, Thiên Diệu Linh Vũ vừa thấy thất không trảm không gây ảnh hưởng đến mình, lập tức thay đổi sách lược, ứng biến rất giỏi.
Nhưng cái gọi là Thần Long hiện thế cũng chỉ là hữu danh vô thực thôi, cùng lắm là ngưng tụ công lực cả đời, rồi vung ra một đòn thôi, không có thêm uy lực đặc biệt gì, còn kém xa với Thăng Long Kích của mình.
“Viêm Long Trảm!”
Lục Hi lúc này cũng hét lớn một tiếng, chém ra trường đao trong tay.
Chỉ thấy một ngọn lửa hình trăng non màu ám kim bay ra, chém đứt Thần Long Giáng Thế của Thiên Diệu Linh Vũ.
“Rầm!”
Tiếng nổ vang lên, con rồng chân khí mà Thiên Diệu Linh Vũ dùng công lực cả đời để ngưng tụ ra bị Viêm Long của Lục Hi chém làm đôi, biến thành chân khí tán loạn, thổi khắp bốn phương tám hướng, cuốn lên mấy cuộn gió cuồng bạo, sau đó thì biến mất.
Nhưng Viêm Long Trảm của Lục Hi sau khi chém chết con rồng chân khí thì vẫn tiếp tục chém về phía Thiên Diệu Linh Vũ.
Lúc này, tất cả mọi người đều kinh hãi hô lên, còn Thiên Diệu Linh Vũ thì tái mét mặt mày.