Lục Hi nói xong, mở miệng quát một tiếng, chỉ thấy không gian bên cạnh anh chợt vặn vẹo, Thấp Long Bà và cả cái lồng màu vàng kia lập tức biến mất. Mọi người còn đang kinh ngạc thì chỉ còn nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Thấp Long Bà.
Vốn dĩ, Lục Hi định trực tiếp giết chết Thấp Long Bà. Song, hắn lại mơ hồ cảm giác được hình như Tiểu Khô Lâu của mình rất muốn ông ta. Vậy nên, anh đã thuận tay đưa ông ta đến di giới.
Giờ Thấp Long Bà đã mất đi mọi năng lực, chỉ là một đống năng lượng nên chắc hẳn Thương có thể giải quyết ông ta một cách dễ dàng.
Advertisement
Lục Hi làm xong mọi thứ mới nhìn về phía Rama X nói: "Tôi đến đây, chỉ là vì báo thù cho võ giả của Hoa Ha chứ không có ý gì khác, vậy, tạm biệt".
Lục Hi nói xong bèn xoay người rời đi.
Bấy giờ, Rama X cũng nói: "Đi thong thả".
Oona nghe vậy lại nhặt thanh nhuyễn kiếm lên chỉ vào Lục Hi.
Lục Hi cau mày, chậm rãi xoay người lại, nếu Rama X dám cưỡng ép anh ở lại thì anh cũng sẽ không định khách sáo.
Rama X lại nhìn Oona nói: "Còn không bỏ kiếm xuống, cậu Lục này chính là thế ngoại cao nhân, tiêu diệt phần tử cặn bã như Thấp Long Bà giúp chúng ta, có ơn với chúng ta, há có thể xấc xược".
Oona nghe thế mới thả nhuyễn kiếm xuống, khoanh tay kính cẩn đứng.
Lúc này, Rama X lại nhìn Lục Hi nói: "Cậu Lục, sự độc ác của Thấp Long Bà đúng là khiến người ta phải bất ngờ. Cậu đã tiêu diệt kẻ đó giúp chúng tôi, quả thật là điều may mắn của vương thất cũng như của Thái Lan. Xin cậu hãy cho tôi một cơ hội chuẩn bị chút rượu nhạt để tỏ lòng biết ơn".
Đến tận giờ, Rama X vẫn còn có chút nghĩ mà sợ, Thấp Long Bà khống chế được ông ta đồng nghĩa với việc đã nắm giữ được một nữa thế lực ở Thái Lan. Với sự ác độc của kẻ này, Rama X thật sự không dám tưởng tượng ông ta sẽ làm ra chuyện gì. Thế nên, Rama X mới kính trọng Lục Hi từ tận sâu trong tâm khảm.
Lục Hi nghe vậy cũng nói: "Rượu thì không cần, tôi còn có việc, thôi không làm phiền nữa".
Anh cũng không có hứng thú uống rượu với một đám người.
Đúng lúc này, chỉ thấy Rama X hơi ngẫm nghĩ chút rồi nói:
"Cậu Lục, cậu giúp chúng tôi như vậy, bất kể thế nào thì chúng tôi cũng phải tỏ vẻ cảm ơn một chút. Nếu cậu không chê, tôi muốn phong cậu làm Chao Phraya của nước tôi, không biết ý cậu ra sao?"
Lục Hi nghe vậy sửng sốt, Oona lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Chao Phraya ở Thái Lan thì ngoài quốc vương ra là tước vị cao nhất. Nó tương đương với công tước, thân vương thời cổ ở Hoa Hạ, có địa vị khá cao.
Đến tận giờ, vương thất đã rất ít phong tước vị, vì ở Thái Lan người có tước vị sẽ được hưởng rất nhiều đặc quyền và cả bổng lộc, do người dân cả nước cung cấp nuôi dưỡng. Nếu không phải là người có công lớn với nước nhà thì không có khả năng đạt được.
Lục Hi cũng biết tầm quan trọng của Chao Phraya nên hơi giật mình, nhưng nghĩ một hồi anh cũng hiểu được ý của Rama X.