Cự Long Thức Tỉnh

Chương 550



Chương 550

Trương Ngọc Kỳ vừa nghe xong liền kinh ngạc, cái tên nhãi thích khoác lác này lẽ nào thật sự quen biết nhân vật như Hoắc Hướng Anh?

Dù thế nào cô cũng có chút không tin.

Lúc này, Hoắc Hướng Anh vừa nghe Lục Hi giới thiệu cô ta, ông ta vội vàng bước lên trước chìa tay mình ra và nhiệt tình nói: “Cô Trương Ngọc Kỳ, rất vui được gặp mặt”.

Thật ra ông ta không quen Trương Ngọc Kỳ, chỉ là mỗi người bên cạnh Lục Hi đều đáng được tôn trọng. Vì vậy, lời nói khách sáo là vô cùng cần thiết.

“Ông chính là ông Hoắc Hướng Anh?”

Trương Ngọc Kỳ không thể tin được, cô ta chìa tay ra nhẹ nhàng bắt tay với Hoắc Hướng Anh.

Hoắc Hướng Anh cười nói: “Chính là tôi”.

Bây giờ Trương Ngọc Kỳ đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, một người tuổi tác lớn như Hoắc Hướng Anh không thể nào nói đùa với cô ta, hơn nữa những người này vừa nhìn liền thấy đều có khí thế phi phàm, chắc chắn không nhầm.

Trương Ngọc Kỳ vẫn còn đang khiếp sợ, lúc này Lục Hi nói: “Mọi người cũng ngồi đi, có chút chuyện muốn nói với ông”.

Hoắc Hước Anh vội vàng đồng ý, ông ta ra hiệu cho một đám ông lớn ngồi xuống, còn mình thì ngồi bên cạnh Lục Hi, làm ra vẻ lắng nghe.

Lục Hi nhíu mày nói: “Ông gọi ba người Thần Hi Quân, Nhan Phi Hoa và Vương Bỉnh Lâm qua đây, tôi có lời muốn nói”.

Lương Kim Tôn làm dáng vẻ hiểu biết khá sâu, anh ta gật đầu đắc ý, phô trương bản thân.

“Ngay cả những bí mật này mà anh Kim Tôn cũng biết, thật là hiểu biết rộng rãi”, lập tức Thường Tuấn Nghị nịnh bợ.

Lương Kim Tôn cố làm vẻ lắc đầu đầy uyên thâm, anh ta nói: “Xí nghiệp lớn như vậy, nước rất sâu”.

“Đúng vậy đúng vậy”, Thường Tuấn Nghị vội vàng phụ họa.

“Chủ tịch và trợ lý đều là mỹ nữ, quả thật quá lợi hại”, Ngư Bạch ở một bên hưng phấn nói.

Lục Hi nhìn những anh tuấn trong giới doanh nghiệp này suy nghĩ về Hoắc Tư Duệ, anh cũng khá đồng ý, thương nhân chính là nên bù đắp giúp đỡ lẫn nhau mới có thể đi xa hơn.

Thương nhân ở những nơi như thương hội mạng lớn thường tập trung thành nhóm, gom góp tiền vốn với số lượng lớn, chinh phục khắp nơi mọi chốn, kiếm được vô cùng nhiều, còn Tây Bắc vẫn chưa có hội thương nhân cùng nhau gắn kết, đây cũng là một khuyết điểm của thương nhân Tây Bắc.

Đúng lúc đó, chỉ thấy một người thò đầu ra nhìn đi về phía Lục Hi, khi anh ta đến gần, Lục Hi cũng ngây người.

“Anh chạy tới đây làm gì?”, Lục Hi nhìn anh ta hỏi.

Người tới chính là Vân Khả Thiên, anh ta vừa nhìn thấy Lục Hi liền chạy tới.

Anh ta nói: “Tôi tới tham gia náo nhiệt, Tần Lam cũng ở đây” .

Lục Hi nghe xong đã hiểu, thì ra là vậy.

Bây giờ Tần Lam đã có hứng thú đối với nghề phóng viên này, buổi bán đấu giá như vậy, chắc hẳn cô ta phải đến.

Mà cô ta ở đây, Vân Khả Thiên đến cũng không có gì lạ.

Lúc này, Lương Kim Tôn hỏi: “Anh Lục, anh đây là?”

Nhìn Vân Khả Thiên ăn mặc không tầm thường, Lương Kim Tôn cũng không dám lỗ mãng.