Cự Long Thức Tỉnh

Chương 569



Chương 569

Ngư Bạch ở bên cạnh chỉ cảm khái không thôi. Bảo sao mà ai cũng thích làm quan, cảm giác khác biệt thật.

Những chuyện khó khăn trong mắt cô ta, người khác chỉ cần một câu là giải quyết được, quả thực là sảng khoái.

Vân Thắng Quốc và Lục Hi nói chuyện câu được câu chăng, đề tài vẫn quay xung quanh Vân Khả Thiên. Cuối cùng Lục Hi xác nhận có thể dạy dỗ Vân Khả Thiên một chút, Vân Thắng Quốc nghe vậy thì vui mừng khôn xiết, liên tục cảm ơn Lục Hi.

Thủ đoạn của Lục Hi vô cùng kinh người, nếu Khả Thiên có thể học được chút ít thôi cũng đủ để hưởng thụ cả đời, tương lai chắc chắn sẽ làm nên thành tựu lớn, có khi còn vượt qua ông ta.

Ngư Bạch nhìn đến nghẹn họng, bí thư Vân lại phải đi nhờ Lục Hi giúp đỡ, chuyện này quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Thời gian dần qua đi, khoảng hơn một tiếng sau, thư ký Trương cùng cấp dưới dẫn theo đám người Trâu Lệ Hồng, Đỗ Phái Nhiên, Hằng Bằng Trình, Cao Kiến Dân và Từ Xuyên đứng bên ngoài.

Đám người Trâu Lệ Hồng mặt xám như tro tàn.

Trương Hoằng Dương cầm một tệp văn bản, đi đến trước mặt Vân Thắng Quốc, thấp giọng nói: “Bí thư Vân, chúng tôi đã điều tra sơ bộ và đưa ra được ý kiến xử lý bước đầu”.

Vân Thắng Quốc gật đầu nói: “Thử nói nghe xem nào”.

“Ba người Từ Xuyên, Cao Kiến Dân, Hằng Bằng Trình bị nghi ngờ có liên quan đến việc lạm dụng chức quyền, quyết định tạm thôi việc và tiến hành điều tra sâu hơn. Đỗ Phái Nhiên và Trâu Lệ Hồng được ông chủ tư nhân hối lộ, lấy danh nghĩa khảo sát để ra nước ngoài du lịch, mua sắm hàng xa xỉ số lượng lớn, bị nghi ngờ có liên quan đến tội nhận hối lộ, sỉ nhục người khác, dính líu đến tội phỉ báng, tạm thời tước quyền đảng viên và chức vụ hiện tại, ông thấy vậy có được không ạ?”, Trương Hoằng Dương nói.

Lúc này, Vân Thắng Quốc nhìn Ngư Bạch, nói: “Cô Ngư Bạch, cô thấy xử lý như vậy đã ổn chưa?”

Ngư Bạch sửng sốt, vốn dĩ cô ta chỉ cho rằng bản thân được xin lỗi đã là ổn lắm rồi, ai ngờ lại dây ra nhiều chuyện lớn đến vậy. Cô ta nhất thời cảm thấy được xả cơn tức, vô cùng thoải mái, gật đầu lia lịa.

Đúng là ác giả ác báo, Ngư Bạch nghĩ vậy.

“Cậu Lục, cậu thấy sao”, Vân Thắng Quốc lại hỏi ý kiến Lục Hi.

Lục Hi cười nói: “Đây là chuyện của các ông, chỉ cần bạn tôi không bị oan uổng thì những việc khác các ông cứ xử lý theo luật”.

Vân Thắng Quốc gật đầu, nói với Trương Hoằng Dương: “Cứ vậy mà làm, những người này làm chúng ta quá mất thể diện, nhất định phải nghiêm trị. Hơn nữa tháng này hãy mở một chuyên đề là ‘Vấn đề kỷ cương của cán bộ Tây Bắc’, điều tra nghiêm ngặt một lần, phát hiện ra ai có vấn đề hoặc ai bị người dân phản ánh nhiều thì nghiêm trị hết”.

“Vâng, bí thư Vân”.

Trương Hoằng Dương đồng ý, sau đó dẫn đám Trâu Lệ Hồng đi tiến hành điều tra bước sau theo ý của Vân Thắng Quốc.

Lúc này, Lục Hi ngáp một cái, nói: “Được rồi, tôi cũng nên quay về thôi. Ngư Bạch, cô cứ yên tâm công tác nhé”.

Ngư Bạch cảm kích gật đầu, nói: “Anh Lục, cảm ơn anh rất nhiều, anh có thể cho tôi xin số điện thoại không?”

“Được chứ”.

Nói xong, Lục Hi nói số điện thoại của mình cho Ngư Bạch, anh thấy cô gái này không tệ, cho số điện thoại cũng không sao.