Cự Long Thức Tỉnh

Chương 694



Chương 694

Lục Hi dậy tắm rửa một phen, ra ngoài ăn cơm rồi lái xe về tiệm.

Nửa tiếng sau, Lục Hi xuất hiện ở cửa tiệm tạp hóa.

Anh hơi mỉm cười, sải bước vào trong.

Chỉ thấy An Trung đang buồn chán nằm trên sô pha, tay cầm cái bình gốm, mắt nhìn lên trần nhà như đang nghĩ cái gì.

“Anh gì ơi, cẩn thận, cái bình gốm đó đắt lắm”, Lục Hi nhàn nhạt nói.

Mà An Trung cũng không ngừng lại động tác trong tay, chỉ nhìn trần nhà, nhẹ nhàng nói: “Cậu là chủ tiệm này à?”

Lục Hi lạnh nhạt nói: “Tôi đây”.

Nói xong, anh ngồi xuống, đối diện với An Trung.

Lúc này, An Trung ném bình gốm lên nhưng không bắt lấy. “Choang” một tiếng, cái bình vỡ tan thành từng mảnh,

“Xin lỗi, tôi không bắt được”, An Trung mỉm cười.

Lục Hi nhướng mày nói: “Không sao, đền tôi năm trăm triệu là xong”.

“Hahaha”, An Trung cười lớn, nói: “Cậu là người ra tay với con trai của Diệp thần y à?”

Gã chỉ coi năm trăm triệu kia là chuyện cười.

“Diệp Trạch Vinh kiêu căng ngạo mạn, nên nhận chút dạy dỗ”, Lục Hi lạnh nhạt đáp.

Lúc này, An Trung ngồi dậy, nói: “Ngu si đần độn, không biết trời cao đất dày”.

Nói xong, An Trung vung chưởng đao về phía Lục Hi.

Trên nắm tay của gã có một cương khí lạnh thấu xương, phát ra uy thế bức người, nhìn thì giống là một đao tùy tiện, nhưng lại có chân khí thâm hậu.

Lục Hi vung tay lên, trường đao của An Trung chém lên cánh tay anh phát ra một trận rung vang của kim loại va chạm vào nhau.

“Không tồi, thân là một võ giả tiên thiên sơ kỳ cậu có tư cách để kiêu ngạo đó, nhưng vẫn có vài người cậu không có khả năng chọc tới nổi”.

Nói đoạn An Trung đứng dậy với vẻ mặt đằng đằng sát khí, chuẩn bị dạy cho Lục Hi một bài học.

“Trước lo cái thân của anh cho tốt đi”, Lục Hi hờ hững đáp.

“Cậu nói cái gì?”, An Trung phẫn nộ quát lên.

Đúng lúc này Lục Hi khẽ búng ngón tay, sắc mặt An Trung trong nháy mắt thay đổi.

Trong cơ thể gã lúc này có một cỗ năng lượng mạnh mẽ đang bắt đầu điên cuồng chạy tán loạn và công kích các cơ quan nội tạng của gã, An Trung vội vàng điều động chân khí tiến hành ngăn chặn bao bọc chúng lại.

Lúc này gã đã hiểu năng lượng này chính là nguồn sức mạnh gã đã rút ra từ trên người Diệp Trạch Vinh khi đó, nhưng theo góc nhìn của gã vào thời điểm đó nó vô cùng dịu ngoan, bản thân chỉ cần cố gắng một chút đã tiêu hóa xong, sao bây giờ lại bỗng nhiên trở nên cuồng bạo như vậy, gã cũng bắt đầu có dấu hiệu không khống chế nổi nữa.

Nhưng điều mà gã không hay biết là năng lượng Lục Hi lưu lại trong cơ thể Diệp Trạch Vinh khi đó không có ý định giết chết gã, chỉ là muốn cho gã một cảnh cáo nhỏ do đó không hề điên cuồng,

Nhưng kể từ khoảnh khắc gã hấp thụ nguồn năng lượng đó Lục Hi đã biết được, vì vậy khi gã vừa đặt chân tới thành phố Tây Kinh, Lục Hi đã biết.

Hiện tại khoảng cách giữa hai người lại gần nhau như vậy, nguồn năng lượng đang ẩn náu trong cơ thể gã kia dưới sự thúc giục của Lục Hi lập tức bạo phát như lửa cháy bừng bừng, trình độ cuồng bạo đủ khiến An Trung kinh hồn táng đảm.