Cự Long Thức Tỉnh

Chương 710



Chương 710

Lục Hi chậm rãi thu hồi quả đấm của mình, anh đứng chắp tay, An Gia Thần chật vật ngẩng đầu lên, trong miệng tràn ra lượng lớn máu tươi, ông ta không thể tin nổi nhìn Lục Hi rồi chậm rãi ngã xuống, hơi thở mong manh.

Tất cả mọi người đều bị sợ ngây người.

Người của nhà họ Hoàng, bao gồm cả Diệp Phùng Xuân và thư ký Vương đều ngây ra như phỗng.

An Gia Thần lại bị một quyền đánh vào trạng thái sắp chết, điều này quá khoa trương rồi, ông ta một tông sư trung kỳ đó, một tông sư hậu kỳ cũng không thể một quyền đánh ông ta bị thương được. Thế này là thế nào?

Lúc này, Lục Hi thu hồi Long Uy, ngọn lửa cũng thu vào trong cơ thể, anh lẳng lặng nhìn An Gia Thần.

Một lát sau, đám người thở dài một hơi, như tỉnh lại trong mộng.

Anh Lục quá mạnh. Hóa ra, hiểu biết của bọn họ với anh Lục chỉ là bề ngoài mà thôi. Anh Lục quả thật thâm sâu khó lường!

Còn người của nhà họ Hoàng đã bị dọa như mặt giấy trắng, run lẩy bẩy.

Núi dựa lớn thế cứ như vậy sụp đổ, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ tới, mà bây giờ lửa giận của Lục Hi ai có thể chịu được, mình sao?

Chỉ là nhà họ Hoàng ở cùng nhau e rằng cũng chưa đủ Lục Hi nhét kẽ ràng.

Lúc này, Lục Hi nhìn An Gia Thần nằm trên đất, hơi thở mong manh, anh nói: “Còn một quyền, ông chuẩn bị xong chưa?”

Mặt An Gia Thần liền sợ hãi.

Ông ta đã rơi vào trạng thái sắp chết, dựa hoàn toàn vào một hơi chân khí mới giữ nổi mạng, nếu không kịp mời cao thủ trợ giúp chữa trị, e rằng không lâu sẽ về cõi trời. Ông ta bây giờ yếu đến mức ngay cả đầu ngón tay cũng không nhúc nhích được, đâu còn có thể chịu nổi một quyền của Lục Hi.

Nhưng Lục Hi vẫn chìa quyền phải ra, phía trên dấy lên ngọn lửa.

Đám người Lâm Tiêu ngẩn ra, chẳng lẽ Lục Hi thật sự muốn giết An Gia Thần sao? Phải biết rằng nhà họ An ở Thượng Kinh chính là một gia tộc không nhỏ, quan hệ rắc rối phức tạp, giết ông ta thì sẽ chọc tới rất nhiều phiền toái.

An Gia Thần nhìn thấy cảnh này liền vô cùng kinh hãi, khổ nỗi nói không nên lời, ông ta đành dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía thư ký Vương.

Thư ký Vương cũng bị Lục Hi làm cho kinh hãi, nhưng ông ta thân phận đặc thù, ngược lại cũng không sợ.

Thấy An Gia Thần cầu cứu, ông ta mở miệng nói: “Anh Lục, anh đã đánh bại An Gia Thần, cũng không cần ra tay nữa, xảy ra án mạng sẽ khó xử lý”.

Nhìn thấy thư ký Vương mở miệng, Hoàng Triển Tường giống như chộp được rơm rạ cứu mạng, ông ta vội vàng nói: “Đúng vậy, thư ký Vương chính là thư ký của cục trưởng cục an ninh quốc gia, có ông ấy ở đây mà mày cũng dám giết người?”

Đám người Lâm Tiêu giật mình, không ngờ người này lại có lai lịch như vậy. Giết người ngay trước mặt người của cục an ninh quốc gia, cái này tuyệt đối không được.

Lúc này, Lâm Tiêu đứng lên đi đến bên cạnh Lục Hi, ông ta nhỏ giọng nói: “Cậu Lục, hay là tha cho ông ta một mạng, ra tay ở đây không dễ nói chuyện”.

Lục Hi cau mày không nói, Hoàng Triển Tường liếc nhìn liền thở phào nhẹ nhõm.

Trong lòng Diệp Phùng Xuân cũng nhẹ nhõm, ông ta ngàn vạn lần không ngờ chuyện sẽ có kết cục như vậy, nếu An Gia Thần chết, ông ta chính là tội nhân của nhà họ An.

Có thư ký Vương mở lời, anh cũng không dám làm liều ở đây.