Cự Long Thức Tỉnh

Chương 713



Chương 713

Sau khi thư ký Vương rời đi, Chu Bác Dương suy nghĩ một hồi rồi cầm lấy chiếc điện thoại màu đỏ trên bàn.

……

Ngày hôm sau.

Lục Hi rời giường sớm, rửa mặt ăn sáng xong thì lái xe chạy tới thị trấn An Dương.

Hơn một giờ sau, Lục Hi quỳ xuống trước một phần mộ nằm trong cánh đồng hoang vu phía sau thị trấn.

Đây chính là nơi ông anh được an táng.

Từ khi có ký ức, anh đã sống chung với ông nội. Lục Hi chưa từng gặp cha mẹ, cũng chưa từng nghe ông nhắc đến, mà người mạnh mẽ như anh cũng chẳng hề hỏi đến một lần.

Cho nên Lục Hi đến bây giờ cũng không biết cha mẹ mình là ai.

Lúc này, chỉ thấy Lục Hi lấy ra một ít trái cây, mấy miếng thịt bò, gà quay, còn có một chai rượu Mao Đài, đặt ở trước mộ ông.

Sau đó thì thắp một ném nhang đặt trước mộ ông rồi nói: “Ông ơi, cháu đến thăm ông đây ạ, cháu mang đến đồ ăn vặt mà ông thích nhất, cả rượu ngon nữa, cháu giờ đã có tiền, mua được rượu để nịnh ông rồi đây”.

Nói xong, nước mắt Lục Hi rơi xuống không ngừng.

Ông là người thân duy nhất của anh, cho đến giờ, anh nằm mơ cũng nhớ đến bóng dáng ông, cả hai có tình cảm vô cùng sâu đậm.

Lục Hi vừa khóc vừa kể cho ông nghe những năm qua anh sống ra sao, kể toàn bộ những bí mật trong lòng mình.

Ước chừng hơn một giờ sau, Lục Hi mới lau nước mắt, đứng lên nói: “Ông ơi, sau này cháu rảnh thì sẽ đến thăm ông thường xuyên nhé”.

Nói xong, Lục Hi mới lưu luyến rời đi.

Mà lúc này, ở nơi xa, một người đàn ông trung niên có diện mạo tương tự với Lục Hi đang ngơ ngẩn nhìn anh rời đi.

Lục Hi lên xe, điều chỉnh lại cảm xúc rồi mới lái xe lên thị trấn.

……

Mà lúc này, ở khách sạn Thịnh Vượng lớn nhất thị trấn An Dương.

Thiệu Thanh với dáng người cao gầy đang vui vẻ phấn chấn trò chuyện với năm, sáu người khác trong căn phòng lớn nhất của khách sạn.

Bên cạnh anh ta là một cô gái xinh đẹp đeo trang sức đắt tiền, trên gương mặt nở nụ cười cực kỳ tự tin.

Cô ta chính là hoa khôi của lớp Lục Hi – Tân Mỹ Dục, cũng là vợ của con trai thứ hai của chủ khách sạn này – người chủ trì hôm nay.

Liên hệ với bạn cấp 2 không hề dễ, nhưng lúc Thiệu Thanh quay về thì gặp phải bạn cũ là Nhiếp Giang đang làm việc tại cục viễn thông.

Hai người ăn một bữa cơm với nhau, Thiệu Thanh cảm thán về việc gặp mặt khó khăn, các bạn học đều đã ai đi đường nấy.

Nhiếp Giang nghe vậy thì lập tức nghĩ ra cách. Anh ta dựa vào công việc của mình mà bắt đầu tra số điện thoại của các bạn học.