Cự Long Thức Tỉnh

Chương 721



Chương 721

“Ừ”, phó quận trưởng Lưu Trạch của quận Trần Thương gật đầu, tiếp tục đi vào bên trong.

Vương Hoài Lộ vội đuổi sát theo.

Lúc này, Lưu Trạch nói: “Tôi được phái tới mở đường kiểm tra tác phong và kỷ luật của cảnh sát ở thị trấn An Dương, không được phép lơ là”.

Vương Hoài Lộ liên tục gật đầu, lãnh đạo có thể ăn cơm ở chỗ mình, vậy cũng là vinh hạnh của ông ta, nếu có thể chụp chung một tấm ảnh treo lên trong khách sạn, vậy thì oai phong biết nhường nào.

Lúc này, Lưu Trạch đi vào đại sảnh, Đoàn Tinh Tinh và bố cô ta, còn có cả Điền Hồng mẹ chồng của Tân Mỹ Dục đều chạy ra, cung kính đi theo bên cạnh.

Lưu Trạch vừa vào đại sảnh liền chau mày, ông ta nhìn đám người Lục Hi, trên mặt xuất hiện vẻ không vui.

“Đám người này sao ồn ào như vậy, lát nữa lãnh đạo sẽ tới, chuyện này là thế nào?”, Lưu Trạch không hài lòng trách mắng.

Còn đám người Lục Hi bây giờ đã uống không ít rượu, mọi người cũng đang chơi vui vẻ, âm thanh quả thật có hơi lớn, người ăn cơm ở đại sảnh cũng phải liếc nhìn bọn họ.

Vương Hoài Lộ nghe xong vội vàng nói: “Tôi sẽ bảo bọn họ nói nhỏ một chút”.

Nói xong, ông ta nháy mắt với Đoàn Tinh Tinh.

Đoàn Tinh Tinh hiểu ý, lập tức cô ta đến trước bàn ăn của đám người Lục Hi. Cô ta đầy kiêu ngạo nói với Tân Mỹ Dục: “Bảo bạn học cô chú ý một chút, nơi này là khách sạn, không phải chợ bán thức ăn. Còn nữa, lát sẽ có lãnh đạo lớn đến, bảo bọn họ im miệng cho tôi, ăn xong rồi thì mau rời đi”.

Mấy lời này của Đoàn Tinh Tinh cũng không chút khách khí.

Lần này, đừng nói Tân Mỹ Dục, đám người Thiệu Thanh cũng không chịu nổi.

Lúc này, cơn giận của Lục Hi cũng dâng lên, anh nhìn về phía Đoàn Tinh Tinh rồi lạnh lùng nói: “Bọn họ có thể ăn cơm, chúng tôi thì không thể ăn chắc, lãnh đạo cao hơn chúng tôi một cái đầu sao?”

“Đúng vậy, giỏi hơn anh đấy”.

“Lãnh đạo là người, chúng tôi thì không phải là người?”

Đám người Thiệu Thanh cũng bất mãn nói.

Đoàn Tinh Tinh nghe xong liền nổi khùng, cô ta hung hãn nói: “Lũ nghèo kiết xác các người cũng xứng so được với người ta sao? Mấy người cũng không ngắm nghía mình trong gương à, cho mấy người ăn chùa uống chùa rồi, mấy người còn muốn thế nào?”

Lúc này, Lục Hi nói: “Không phải chỉ là một bữa cơm sao, làm như không ai ăn nổi vậy, tất cả chi phí hôm nay tôi thanh toán”.

“Đúng vậy, chúng tôi tự bỏ tiền, có gì đặc biệt hơn người chứ”, Thiệu Thanh cũng nói.

Mặc dù thu nhập của bọn họ không cao, một bữa cơm mấy ngàn tệ cũng không phải không trả nổi. Đoàn Tinh Tinh xem thường người khác như vậy, tất cả mọi người đều bực bội, quyết định tự bỏ tiền.

Còn Tân Mỹ Dục đã ức đến mức khóc thút thít.

Vốn dĩ bạn học khó lắm mới tụ họp, bây giờ lại ầm ĩ đến mức này, cô ta đập đầu chết cho xong, hận không có nổi kẽ hở dưới đất để chui xuống.

Lúc này, Lục Hi nói với Đoàn Tinh Tinh: “Mau cút đi, đừng quấy rầy chúng tôi ăn uống”.

Đoàn Tinh Tinh nghe xong liền tức đến đỏ mặt, một thằng bụi đời mà cũng dám mắng cô ta, đâu thể có cái lý đó chứ.

Cô ta chính là nhân viên cảnh vụ, bố là trưởng trấn, chú hai là quận trưởng, Lục Hi bọn họ là cái thá gì chứ?