Cự Long Thức Tỉnh

Chương 759



Chương 759

Lúc này Vương Bá Hổ cũng im lặng không lên tiếng, sự việc đã vượt quá dự liệu.

Mặc dù gã kiêu ngạo nhưng cũng không phải tên ngốc, nhà họ Ôn có căn cơ vững chắc, không dễ đắc tội, hơn nữa Lục Hi và gã chỉ là vừa quen biết, không có giao hảo, gã không thể vì Lục Hi mà đi đắc tội với nhà họ Ôn.

Lúc này, chỉ có Nhan Phi Hoa đứng lên, lớn tiếng nói: “Các người đều bị mù rồi sao? Tôi là đàn bà con gái, cũng nhìn ra thứ đồ đó là giả, các người như này là giả bộ không nhìn thấy sao?”

Mọi người ngượng ngùng một trận, Ôn Thế Lương từ đầu không nói gì giờ đã lên tiếng: “Cô Nhan, đây là chuyện nhà họ Ôn, xin cô đừng xen vào”.

Lục Hi quay đầu nhìn Nhan Phi Hoa, anh cười nói: “Không sao, tôi đi gặp thầy tu người Phiên này”.

Lúc này, Lục Hi cười ha ha một tiếng, anh tung người nhảy vào mặt hồ, đứng đối diện với Khắc Tẩm.

Bây giờ trong miệng Khắc Tẩm đọc mấy câu thần chú Mật Tông. Lập tức trên người hắn ta tản ra một luồng uy thế hào hùng, trong nháy mắt thân hình hắn ta nhanh chóng tăng lớn.

Không bao lâu liền biến thành một người khổng lồ cao năm trượng, hơn nữa ở trong tay ngưng kết ra một cái chày Giáng Ma cực lớn, hắn ta trợn trừng mắt nhìn Lục Hi.

Lúc này, Khắc Tẩm giống như Kim Cang phục ma chân chính, tay cầm chày Giáng Ma, toàn thân mang hào quang phật lóng lánh, uy thế vô biên.

Mọi người nhìn thấy Khắc Tẩm đột nhiên thay đổi, tất cả giật mình.

Thầy tu người Phiên này lại có năng lực như vậy, có thể ngang bằng tông sư, nhìn toàn thân hắn ta tỏa ra sức mạnh phồn thịnh, tông sư cũng không ai sánh bằng, người thanh niên này thật sự là tự chuốc lấy đau khổ.

Lúc này, Lục Hi lại có thêm hứng thú nhìn Khắc Tẩm.

Hắn ta cũng là chân nhân đạo pháp giống như Chu Tiên Hiền, nhưng hắn ta và Chu Tiên Hiền không đi cùng một đường.

Con đường Chu Tiên Hiền đi là thuật pháp, Khắc Tẩm này lại đi theo con đường cương mãnh, dùng bí pháp Mật Tông duy trì trên người mình, để mình có năng lực giống như Kim Cang hộ pháp, trông vô cùng có uy thế.

Lục Hi lúc này giống như một con kiến ở dưới cơ thể khổng lồ của Khắc Tẩm, bất cứ lúc nào cũng có thể bị một phát giẫm chết.

Đối với cuộc chiến này, mọi người đã có câu trả lời, mà trên mặt Ôn Tôn Nguyên cũng đã lộ ra nụ cười nhạt.

Khắc Tẩm đã có thể sánh bằng tông sư, chàng thanh niên này chết chắc rồi, ai bảo anh nhiều lời, thật là tự đâm đầu vào chỗ chết.

Chỉ cần anh chết thôi, chuyện này sẽ được giải quyết được, về sau bất kỳ ai nhắc đến cũng không thể trách lên người nhà họ Ôn được, bởi vì Lục Hi không phải do nhà họ Ôn gi3t chết.

Tất cả mọi người đều cực kỳ xem thường Lục Hi, nhưng trong sân vẫn có một người tràn đầy lòng tin với anh.

Đó chính là Nhan Phi Hoa, chính mắt cô nhìn thấy Lục Hi một quyền đánh chìm chiếm hạm, uy thế đó không phải tên thầy tu người Phiên trước mặt này có thể so sánh được.

Lúc này, hai tay Nhan Phi Hoa làm thành cái loa đặt lên miệng hét: “Anh Lục, dạy dỗ hắn thật tốt, để xem sau này hắn còn dám lừa người hay không”.

Mọi người nhướng mày, mặc dù không biết Nhan Phi Hoa và Lục Hi có quan hệ như thế nào, nhưng trong tình huống như vậy, Nhan Phi Hoa lại còn ủng hộ Lục Hi, thật là đầu óc có vấn đề.

Lục Hi nghe thấy Nhan Phi Hoa cổ vũ mình, anh quay đầu cười, sau đó trong tay ngưng kết ra một cây giáo dài màu vàng sậm.

“Cảnh giới tiên thiên, cũng lợi hại đấy”.