Cự Long Thức Tỉnh

Chương 795



Chương 795

Thấy vẻ mặt của Lục Tiểu Hiên, Lục Hi cười lớn: “Không sao, chú ba cũng không thích ăn vặt lắm, à, sao cháu lại tới đây tìm chú ba vậy?”

Lúc này, Lục Tiểu Hiên nói: “Cháu đi cùng ông nội đến đây”.

Lục Hi nghe vậy thì hỏi: “Vậy ông cháu đâu?”

“Ông đi làm việc rồi ạ, cháu tự đến đây”, Lục Tiểu Hiên đáp.

Lục Hi gật đầu.

Nghe Lục Tiểu Hiên nói là đến cùng Lục Viễn Chí thì Lục Hi còn tưởng là tới tìm anh, nhưng có vẻ như là Lục Viễn Chí đến làm việc còn Lục Tiểu Hiên thì đến để tìm anh.

Nếu Lục Viễn Chí đã không có ý tới gặp mình thì Lục Hi cũng không hỏi nhiều, mà nói với Lục Tiểu Hiên: “Đi thôi, chú ba dẫn cháu đi ăn ngon, cháu muốn ăn gì nào”.

Lục Hi giờ đã có nhiều tiền, cũng rất hào phóng với cháu gái.

Lục Tiểu Hiên nghe vậy thì sờ bụng: “Cháu ăn vặt nhiều quá nên giờ cũng không đói lắm”.

Nhìn vẻ mặt lạ lùng của Lục Tiểu Hiên, Lục Hi lắc đầu cười: “Vậy giờ cháu muốn làm gì nào, ở Tây Kinh, chỉ cần cháu muốn thì chú ba sẽ làm cho cháu”.

Lục Hi luôn khiêm tốn, nhưng Lục Tiểu Hiên là người nhà của anh, cháu gái ruột của anh, không hiểu sao anh cũng rất nuông chiều cô cháu gái này, cho nên nói chuyện cũng oai phong hơn.

Nghe vậy, Lục Tiểu Hiên thần bí nói: “Cháu muốn biết thứ mà chú ba đưa cho cháu tên là gì, đến từ đâu, thật sự thần kỳ quá đi mà”.

Lục Hi nghe vậy thì im lặng nói: “Chú ba có thể đưa cháu đến một nơi để chơi, nhưng cháu phải đảm bảo là giữ bí mật, không được nói cho ông nội hay ai khác, cháu làm được không?”

Thấy chú ba đột nhiên nghiêm túc, Lục Tiểu Hiên sửng sốt một chút rồi nói: “Chú ba yên tâm, cháu chắc chắn sẽ giữ bí mật”.

Lục Hi nhìn Lục Tiểu Hiên rồi nói: “Vậy hứa nhé, đi với chú ba nào, chắc chắn cháu sẽ được mở mang tầm mắt”.

Nói xong, Lục Hi đưa Lục Tiểu Hiên về Nam Hồ. Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.

Nếu Lục Tiểu Hiên hỏi thì Lục Hi cũng không có gì phải giấu cháu gái mình. Thật ra, Lục Hi không định giấu giếm tình hình của mình với người thân, anh còn muốn đưa người thân đến Nam Hồ sống ấy chứ.

Nhưng trong nhóm người thân này, Lục Hi không biết có mấy ai qua được thử thách rằng sẽ không phản bội anh khi nhận được lợi ích cực lớn.

Một khi bị lợi ích làm lung lay, con người có thể làm mọi thứ. Lục Hi phải cẩn thận, trừ phi anh đạt đến trình độ vô địch thiên hạ, có thể tiêu diệt được một quốc gia, thì mới có thể thoải mái để lộ tất cả của mình.

Lục Hi một đường ôm theo tâm trạng mâu thuẫn này cùng Lục Tiểu Hiên tới Nam Hồ.

Sau khi đậu xe, anh lấy ra một ngọc bội đưa cho Lục Tiểu Hiên nói: “Mang theo nó đi, cháu không chỉ có thể tập trung thanh lọc, sau này còn có thể ra vào nơi này bất cứ lúc nào”.

Lục Tiểu Hiên vội vàng nhận lấy rồi đeo lên, cô bé trong tiềm thức cảm thấy đồ của chú ba đều là thứ tốt.

Thấy Lục Tiểu Hiên tin tưởng mình như vậy, Lục Hi mỉm cười: “Đi theo chú ba”.

Nói đoạn, Lục Hi dẫn theo Lục Tiểu Hiên đi về phía Nam Hồ.

Vừa bước vào phạm vi của pháp trận, Lục Tiểu Hiên liền cảm thấy toàn thân được bao phủ trong cảm giác khoan khoái, cô bé không kìm được mà kinh ngạc thốt ra một tiếng ‘oa’.

“Chú ba, đây là nơi nào vậy? Cảm giác thật thoải mái mà”.