Cự Long Thức Tỉnh

Chương 877



Chương 877

Lúc này, Lục Hi cười một tiếng nói: “Vị này chính là con trai của Vân Thắng Quốc, lời nói vẫn cũng đáng tin ở Tây Kinh”.

Bố mẹ Cốc Tuyết ấp úng một trận, Vân Thắng Quốc là ai? Nghe rất quen nhưng không nhớ ra được.

Đúng lúc này, hai người Tiền Phàm vừa mới hoàn hồn, nghe thấy người đi cùng Trương Vệ Quốc lại là con trai của Vân Thắng Quốc bá chủ vùng Tây Bắc, bọn họ liền phun cả ngụm máu ra ngoài.

Cốc Tuyết quen biết bạn bè kinh khủng như vậy, các người còn cầu bọn tôi xin việc, đây không phải là giỡn bọn tôi sao?

Hai người nhớ tới vẻ đắc ý tự cho mình hơn hẳn người khác vừa rồi, nhất thời hận không thể tìm thấy một cái lỗ để chui vào.

Tiền Phàm liền nói với Trương Phương: “Chị ơi, chúng ta đều là người nhà, chị không thể đối xử với bọn em như vậy, chị nói với đình trưởng Trương chút đi, bọn em chỉ đùa chút thôi, đừng cứng ngắc như vậy được không?”

Lúc này, Trương Hà cũng vội vàng nói: “Đúng vậy chị ơi, chị là chị gái ruột của em, đây là chị đang chôn em rồi đó, bọn em không thể bị thẩm tra được”.

Trương Hà nóng lòng nên lỡ miệng, Tiền Phàm liền trợn mắt nhìn Trương Hà, bà ta cũng biết mình nói sai, bị dọa sợ đến mức vội vàng bịp kín miệng.

Lúc này, khóe mắt Trương Vệ Quốc lóe lên ý cười.

Chuyện này là do Vân Khả Thiên giật dây, bảo ông ta đứng ra bảo vệ anh Lục, vợ chồng Tiền Phàm không có gì, Trương Vệ Quốc cũng định tìm chút chuyện cho bọn họ. Bây giờ nghe xong, xem ra không cần nữa, hai người này căn bản không sạch sẽ.

Còn không chờ Trương Phương lên tiếng, Trương Vệ Quốc liền nói: “Xin lỗi anh Lục, tôi còn có chút chuyện, hôm khác mời anh ăn cơm”.

Lục Hi biết ý của Trương Vệ Quốc, anh cười gật đầu.

Trương Vệ Quốc lại chào hỏi với Vân Khả Thiên, sau đó lập tức xoay người rời đi, không cho vợ chồng Tiền Phàm cơ hội dây dưa.

Vợ chồng Tiền Phàm thấy vậy lại trợn tròn mắt, ngay cả cơ hội cầu xin tha thứ cũng không có.

Đúng lúc đó, Vân Khả Thiên phách lối nói: “Tôi thấy thế này, công việc của Cốc Tuyết cứ sắp xếp ở cục tài chính đi, dù sao nơi đó cũng sắp có chỗ trống rồi”.

Nói xong Vân Khả Thiên cố ý nhìn vợ chồng Tiền Phàm.

Vợ chồng Tiền Phàm nghe xong, hai người liếc mắt nhìn nhau rồi ngất đi.

Một câu nói của con trai Vân Thắng Quốc còn có uy lực hơn so với Trương Vệ Quốc, hai người đã hoàn toàn sợ xỉu.

Lục Hi lắc đầu cười một tiếng, anh nói với Tần Lam: “Xong chuyện rồi, tôi có thể đi được chưa?’

Tần Lam nở nụ cười hiếm thấy nói với Lục Hi: “Lần này xem như anh làm tốt, thả anh đi đấy”.

Lục Hi cười một tiếng, ngay sau đó anh chào hỏi với bố mẹ Cốc Tuyết xong liền xoay người rời đi.

Bố mẹ của Cốc Tuyết biết, sự việc ngày hôm nay là bởi vì Lục Hi mới có thể có sự chuyển biến như vậy, đi theo phía sau hết lời cảm ơn tiễn Lục Hi về.

Lúc này, Vân Khả Thiên nhìn Tần Lam nói: “Chị Lam, việc này tôi cũng có công, sao không cảm ơn tôi”.

Sắc mặt Tần Lam liền lạnh lùng nói: “Cậu rõ ràng chút, là Lục Hi gọi cậu đến, tôi đâu có gọi cậu, còn lải nhải nữa, cẩn thận tôi đánh cậu”.

Lúc này, bố mẹ của Cốc Tuyết vừa đẩy cửa đi vào, nghe thấy những lời này liền khẽ run.