Cự Long Thức Tỉnh

Chương 911



Chương 911

Lục Hi khẽ mỉm cười, không nói thêm lời nào, tay cầm trường thương xông lên.

Lúc này, Ôn Nhất Hàng cũng hành động, chỉ thấy ông ta sải bước như bay, trường đao trong tay giơ cao, mang theo một ảo ảnh màu xanh lam, chém về phía Lục Hi đang chạy tới.

Trong nháy mắt, hai người chạm đến nhau, trường thương màu vàng và trường đao màu xanh lam gặp nhau, phát ra một tiếng nổ lớn.

Ngay sau đó, cả hai vừa chạm đến liền tách ra, đao thương cùng giơ lên, dùng tốc độ khiến người ta rối mắt, đối đầu với nhau.

Đao pháp của Ôn Nhất Hàng vô cùng mạnh mẽ, chém trái chém phải mang theo những tiếng rít, giống như cuồng phong vũ bão tập kích, hoàn toàn vây lấy Lục Hi ở bên trong.

Lục Hi cầm trường thương, chặn trái chặn phải, đôi khi sẽ tấn công vào những chỗ hiểm trên người Ôn Nhất Hàng.

Nhưng, Ôn Nhất Hàng có chiến giáp bảo vệ, hoàn toàn không đề phòng thế tấn công của Lục Hi, chỉ ra sức tấn công, chém xuống hết đao này đến đao khác.

Lục Hi có thuật cận chiến thần quan trên người, cùng không ngừng tìm tòi phát huy, võ kỹ của anh ngày càng thuần thục, người ngoài nhìn có vẻ nguy hiểm đáng sợ nhưng thực ra Lục Hi lại rất thành thạo.

Chỉ là từ khi xuất đạo, anh chưa từng gặp phải đối thủ võ kỹ thành thục như vậy, cảm thấy rất có hứng thú, vì vậy không ngừng đấu với Ôn Nhất Hàng.

Trong lúc ngăn cản, Lục Hi cũng nhân cơ hội tấn công Ôn Nhất Hàng, trường thương phá bỏ thế đao của Ôn Nhất Hàng, đâm vào chiến giáp của ông ta, nhưng giống như trâu đất xuống biển, sức mạnh cứ như vậy mà tan biến, Lục Hi cũng âm thầm tán thưởng.

Lúc này, những người đứng trên đê đập đều nhìn chăm chú, chỉ thấy thế đao của Ôn Nhất Hàng như cuồng phong vũ bão, Lục Hi chỉ có sức chống đỡ, thỉnh thoảng đánh trả.

Tuy nhiên, Ôn Nhất Hàng không hề phòng bị, mặc cho binh khí của Lục Thiên Hành tấn công trên người ông ta, ông ta vẫn bình an vô sự.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, bản lĩnh của Ôn Nhất Hàng quả thực lợi hại, cùng là tông sư, ông ta cao hơn Lục Thiên Hành không chỉ có một chút, nếu cứ tiếp tục như vậy, Lục Thiên Hành chỉ có thể bị đao pháp như cuồng phong vũ bão này phân xác.

Nhưng, Ôn Nhất Hàng càng đánh càng sợ hãi, dưới thế tấn công của ông ta, Lục Thiên Hành chặn trái chặn phải, khó mà duy trì được.

Song, mỗi một đao ông ta chém ra, đối phương đều có thể chặn lại trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, bản thân hoàn toàn không thể phá vỡ được phòng ngự của cậu ta, cậu ta nhìn có vẻ bấp bênh, nhưng thực tế thì lại vững như thành vàng hào nóng.

Không chỉ vậy, Lục Thiên Hành đôi khi còn có thể phá vỡ thế đao của ông ta, tấn công vào cơ thể ông ta, nếu không phải có chiến giáp do hồn phách tinh thần của nước tạo thành thì ông ta đã bị đánh bại từ lâu rồi.

Chẳng mấy chốc, hai người đã chiến đấu kịch liệt hơn nửa giờ, Lục Hi vẫn là bộ dạng bấp bênh, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ không thể chống đỡ được nữa, bị chém thành nhiều phần nhỏ.

Nhưng anh vẫn cố chống đỡ, hơn nữa, dường như còn có thể chống đỡ được.

Ôn Nhất Hàng thấy vậy, vốn đã có chút cáu kỉnh, chỉ nghe thấy ông ta quát to một tiếng, trên hồ Tây liền hiện lên rất nhiều sương mù, đồng thời lao nhanh về phía ông ta.