Cửa Cung

Chương 7



Trời ~ tiểu yêu tinh này… Hắn bị lời cầu xin này của nàng khiến long căn lại lớn thêm mấy phần. Mỗi lần nàng ở trên giường cầu xin hắn, hắn lại một loại xúc động muốn làm chết nàng.

Cự vật to lớn mới tiến vào hoa kính, hắn đã nảy sinh ác độc vội vã vọt vào tới tận gốc.
Nhìn nàng nhíu đôi mày thanh tú hắn mới chợt nhớ tới nàng vừa mới dùng thuốc, cũng không biết thân thể nàng có chịu được hay không, trong lòng hắn buồn bực, cự vật trong cơ thể nàng cũng không dám lộn xộn nữa, “Quỳnh nhi khó chịu ở chỗ nào?”

Nàng lắc đầu, "Lục lang nhẹ chút ~ "

"Được, " hắn thả chậm động tác, mỗi lần nam căn gần tiến tới tận cùng hắn mới hơi hơi gia tốc, tay cũng dùng sức bắt lấy đôi cự nhũ trắng nõn của nàng mà xoa nắn, muốn làm dịu đi cảm giác muốn chiếm hữu nàng của mình.

Thời gian trôi qua nàng cũng cảm thấy không thỏa mãn với tốc độ này, đôi chân thon dài của nàng ôm lấy hông hắn, ở lúc hắn cắm vào nàng cũng dùng sức hướng tới, “Lục lang, a…”

Hắn bóp một bên ngực của nàng, nhíu mày nói, “Hoàng hậu cảm thấy trẫm làm quá nhẹ sao? Có muốn trẫm vào sâu hơn một chút?” Hắn vừa nói mông cũng dùng sức hơn, tiến sâu vào trong hoa huyệt.

"A...... Thật thoải mái..." Tiếng khóc và tiếng thở dài thỏa mãn của nàng hòa vào nhau.
“Hoàng hậu thật là khó hầu hạ” hắn cười nhẹ, “Để trẫm làm chết cái thân thể lẳng lơ này, miễn cho nó lúc thì muốn nhẹ lúc muốn nặng.” Vừa nói hắn vừa nắm lấy chân của nàng, dùng sức mà cắm vào.

"A a a..."Nàng nhẹ giọng rên rỉ, thân thể mềm nhũn mặc hắn nhiều lần tiến vào đè ép cổ tử cung, hắn mới va chạm khoảng ba mươi cái eo nàng đã run rẩy, sắp cao trào.

Hắn cắn răng tiếp tục ra vào hoa huyệt đang cắn chặt trong lúc cao trào, đến khi nàng thoáng bình phục trong cao trào mới dừng lại “Quỳnh nhi còn sức lực không?” Hắn vói lưỡi vào trong tai nàng.

"Ừh..." Nàng nâng cằm nhỏ lên, mông không tự chủ hùa theo, vuốt ve cự long của hắn, miệng khóc kêu tên hắn, “Lục lang~”

Hắn lui ra, nghiêng người nằm bên cạnh nàng, dùng môi lưỡi liếm cổ nàng, tay cũng bao lấy hai bên ngực của nàng mà nhào nặn.

"Hức hức..." Nàng nghiêng người sang, nhấc mông kẹp vật to lớn của hắn giữa hai chân, thẳng lưng vuốt ve, “ Thiếp muốn ~”

Một tay hắn kéo chân của nàng, một tay đỡ long căn dò xét về phía trước.

"Ưm.." Trong khoảnh khắc hắn tiến vào, cả hai đều vui vẻ hừ nhẹ.
Tư thế này là thân mật nhất, lại có thể kích thích tất cả điểm mẫn cảm trên người nàng, đây không chỉ là kiểu nàng thích nhất, hắn cũng cực kì thích nó, nhất là khi hắn ngậm lấy vành tai của nàng liếm mút, ngón tay xoa nắn hoa hạch nàng, tay kia bao lấy nhũ thịt đầy đặn bóp ra đủ loại hình dạng, nàng không tự chủ được cố gắng nhích lại gần hắn, miệng nói ra tất cả đều là những lời cầu xin, vừa đau khổ vừa vui sướng đến không dừng được.
Thời gian dần trôi, hoa tâm càng ngày càng nóng, hoa kính ở bên trong cũng càng xiết càng chặt. Nàng khóc, tay lung tung nắm lấy đệm giường, tay kia dò xét mò tới mông hắn dùng sức nắm lấy.
======
Hắn gầm nhẹ một tiếng, động tác ra vào càng thêm thô lỗ.

Nàng thét chói tai, lại lần nữa tiết ra một lượng lớn mật dịch, hoa kính cũng phối hợp hung ác bóp chặt lấy hắn.

Tư thế nhẹ nhàng như thế hiển nhiên không thỏa mãn được dục vọng cuồng dã của hắn, cự long đang chôn sâu trong cơ thể nàng, hắn xoay người đặt nàng dưới thân, tay nắm chặt eo nhỏ trực tiếp đâm mạnh vào.

Nàng nắm chặt lấy ga giường bên dưới, miệng đã không phát ra được âm thanh nào, chỉ cảm thấy khoái cảm ngập tràn trong đầu, nàng càng chống cự, khoái cảm ấy lại càng mãnh liệt.

Nàng chảy nước mắt muốn kéo giãn khoảng cách với hắn, lại bị hắn kéo lại, hắn ra vào kéo dài mấy chục lần, rồi gầm lớn một tiếng, vừa hung ác va chạm thêm mười cái, mới chạm thật sâu vào tử cung, bắn toàn bộ dịch nóng ra.

Nàng bị nóng đến mức hai mắt mơ màng,toàn thân co rút sau đó cũng thẳng lưng phun ra dâm dịch.
======
Cao trào qua đi, hắn ôm nàng nằm xuống, nàng đã mệt mỏi cực kỳ, không bao lâu đã ngủ thiếp đi. Trong mơ màng, nàng nghe thấy Trương Bảo Toàn tiến vào bẩm báo, nói Liễu Chiêu Nghi làm rất nhiều bánh hoa cúc, mời Hoàng đế và Hoàng hậu dùng thử. Sau lại nói, đây là lần đầu tiên Liễu Chiêu Nghi xuống bếp, tay không cẩn thận bị phỏng.

Khoảnh khắc lúc nghe thấy Liễu Chiêu Nghi bị phỏng, nàng cảm nhận được thân thể của hắn chấn động mạnh. Ngay lập tức, nàng thấy người phía sau rón rén đứng dậy mặc y phục, nhanh chân bước ra khỏi tẩm điện của nàng.

Bị phỏng có thể lớn có thể nhỏ, hắn nên đi xem một chút. Vì thấy nàng mời thái y nên hắn mới bỏ Liễu Chiêu Nghi sang một bên, bây giờ hắn đến Tử Lan điện, coi như cũng hợp ý nàng… Cuối cùng hắn cũng không qua đêm trong cung của nàng...