Lục Dĩ Tường đứng dậy vội kéo tay của cô lại:"Khoan đã! Tiểu Băng! Anh có chuyện muốn hỏi em có phải em đã có người trong lòng rồi đúng không?"
Bạch Nhã Băng quay đầu lại khẽ cau mày nhìn anh lạnh nhạt phun ra một câu:
"Tôi có hay không thì liên quan gì đến anh? Anh hỏi chuyện này làm gì?"
"Tất nhiên là có liên quan rồi anh thích em, theo đuổi em như vậy vậy mà em vẫn không hề liếc nhìn, quan tâm đến anh dù chỉ một lần cũng không anh thật sự rất thắc mắc người đó là ai? Người có thể khiến em động lòng để tâm đến."
"Được! Vậy thì tôi sẽ nói cho anh biết đúng vậy tôi đã có người trong lòng rồi tôi đã thích người đó từ rất lâu rồi nhưng người đó là ai thì anh không cần phải biết." Bạch Nhã Băng hất nhẹ tay của anh ra rồi rời khỏi đấy.
Hoàng Việt, Jack cùng những vệ sĩ vội bước theo cô quay về Bạch thị. Trên xe, tiếng chuông tin nhắn của cô vang lên mở điện thoại ra xem đôi mày cô lại cau chặt vừa thấy số điện thoại thì cô đã biết ai nhắn đến:
"Cho dù em có người trong lòng hay không thì anh vẫn thích em vẫn sẽ theo đuổi em đến cùng."
Bạch Nhã Băng bật cười một tiếng đôi mày dãn ra thầm mắng:"Đúng là một tên điên."
Hoàng Việt quan sát biểu cảm của cô qua kính chiếu hậu vẻ mặt vô cùng khó đoán, Jack liếc mắt sang nhìn Hoàng Việt khẽ lắc đầu chán nản.
Tập đoàn Bạch thị
Bạch Huyền Nghị ngồi đợi Bạch Triết ở dươi sảnh cả buổi cuối cùng cũng thấy Bạch Triết anh vội đi đến nói với ông:"Ông ngoại! Tại sao ông lại kêu chị làm người đại diện đến Lục thị bàn chuyện chứ? Người khác cũng được mà chẳng lẽ ông muốn tác hợp cho chị ấy và tên Lục Dĩ Tường kia sao?"
Bạch Triết thở mạnh một hơi ánh mắt sắc bén nhìn Bạch Huyền Nghị bước đến nhéo tai của anh:"Ông chính là muốn tác hợp đó rồi sao? Ông còn chưa tìm cháu tính sổ mà cháu đã đến tận đây rồi đi về cũng không thông báo cho ai một tiếng lại còn nhuộm cái đầu thành ra như thế trông cháu có giống ai không hả?"
"Đau...đau...ông hãy buông cháu ra đi đau quá." Bạch Huyền Nghị ôm tay của ông gương mặt đáng thương, méo mó.
"Thư ký Niên! Lấy kéo cho tôi hôm nay tôi phải cắt hết tóc của nó cắt đến khi nào không còn thấy màu nhuộm này nữa thôi." Bạch Triết lớn tiếng ra lệnh cho thư ký Niên.
Thư ký Niên khó xử không biết phải làm sao không dám trái ý của ông cũng không thể đưa kéo cho ông cắt hết tóc của anh cũng may Bạch Nhã Băng xuất hiện kịp thời cô bước vào nhìn thấy như thế liền chạy đến ngăn lại:
"Ông ngoại! Đã có chuyện gì mà ông lại tức giận như vậy?"
Bạch Triết buông tai của Bạch Huyền Nghị anh vội chạy nấp phía sau lưng của Bạch Nhã Băng. Thật ra ông không hề tức giận gì cả ông chỉ là muốn hù dọa Bạch Huyền Nghị một chút mà thôi, Bạch Huyền Nghị tỏ ra uất ức, đáng thương nói với cô:
"Chị! Ông muốn lấy kéo cắt hết tóc của em."
Cô nhướng mày ngạc nhiên nhìn Bạch Triết ông liền chỉ chỉ vào anh lớn tiếng nói:
"Tiểu Băng! Cháu xem đầu tóc của nó đi cho nó ra nước ngoài ăn học chứ đâu có bảo nó nhuộm đầu thành ra như thế."