Cửa Hàng Thú Cưng Trong Mơ

Chương 16: Cạnh tranh vị trí Cente



Nếu định mở một quán cà phê thú cưng, việc trước hết là phải nâng cấp lại cửa hàng đã. Hạ Cát nghĩ trang trí không phải là vấn đề duy nhất, còn phải tính đến chuyện mở rộng nữa. Mọi thứ đều cần đến tiền, vì vậy nhiệm vụ trước mắt là phải kiếm tiền cái đã!

Sau khi bé Chuột có thể chạy nhảy, bé đã trở thành bạn với A Phượng. Hai cái đứa này cả ngày nô đùa trên chạy dưới nhảy, nghịch không biết mệt là gì, Hạ Cát quản không nổi. Nhắc tới cũng lạ, hai tên 'cướp cạn' này cứ mỗi lần nhìn thấy Long Úy là lại thành bé ngoan ngay....chính xác mà nói thì là sợ đến nhũn cả người.

Ban ngày, dưới ánh mặt trời, hào quang phát sáng của bé Chuột không nhìn rõ cho lắm, Hạ Cát thừa cơ chụp cho nó một pô ảnh up Weibo để kéo fan, quả nhiên lượng người theo dõi cửa hàng lại tăng mạnh một lần nữa.

“U là chời! Cái tên blogger phát rồ này lại lừa tui nuôi thêm một con chuột nữa!!!”

“Bé Chuột nhà ta trong lúc ngủ còn ôm đuôi kìa! Moe chết tui rồi!”

“Bé Chuột cả ngày cứ ngủ thế này thôi à? Thú cưng bớt lo như vậy quả thật là trời sinh xứng đôi với tui!”

“Blogger mau livestream đê! Cho tui nhìn cận cảnh bé Chuột một lát nào!”

“ A Phượng lông xù ú na ú nần của tui đâu rồi?! Mỗi ngày không được 'hít', tui cảm thấy tui sắp thài á!”

....

Sau khi A Phượng được Hạ Cát đút thêm một lọ gia tốc, nó càng ngày càng thông minh, đã có thể nhận biết được mặt chữ. Mỗi lần Hạ Cát lướt Weibo, nó đều đứng một bên xem trộm. Trong giữa một loạt bình luận khen bé Chuột đáng yêu, khó khăn lắm mới nhảy ra một hai bình luận nhắc tới nó, nhưng lại bị gọi là 'lông xù ú na ú nần', A Phượng đại nhân cảm thấy rất tức giận!

A Phượng giận rồi, A Phượng quyết định phải kéo fan hâm mộ về lại phe mình, A Phượng muốn được livestream!

“Ba ba ba, không biết đâu, con muốn được livestream cơ! Con muốn được livestream cơ!” A Phượng đặt mông ngồi lên màn hình điện thoại của Hạ Cát, la lối om sòm ăn vạ.

Hạ Cát ngẫm nghĩ, livestream quả thật là con đường ngắn nhất để kiếm ra tiền, huống hồ A Phượng rất thích livestream thật. Cho nó phát sóng một lát để nó yên tĩnh mấy phút, thuận tiện cũng để fan bớt nhớ mong.

“Có thể livestream, nhưng lần này ba muốn con phải kéo theo cả em Chuột nữa.” Hạ Cát bàn điều kiện với A Phượng, cậu cảm thấy bé Chuột quá nhát gan, cần rèn luyện nó một chút mới được.

A Phượng không đồng ý, la lên: “Kéo theo nó làm gì chứ? Nó là loại động vật cấp thấp, bây giờ còn không nói chuyện được kia kìa!”

Hạ Cát cốc một cái vào đầu nó, nghiêm túc dạy bảo: “Không được nói em là động vật cấp thấp, Chuột nhỏ là em trai của con.”

A Phượng đại nhân lại càng cảm thấy không vui, cơ thể bằng mắt thường cũng có thể thấy được đang dần căng lên.

Hạ Cát chọt bụng nó, cảnh cáo: “Ba không cho phép con tức giận linh tinh, mỗi lần tức giận là y như rằng lại căng bụng, chúng ta lại phải đi tìm Long Úy chữa cho con!”

A Phượng vừa nghe thấy hai tiếng 'Long Úy' đã bị dọa cho xẹp cả người, đành phải ngoan ngoãn nghe lời.

Thời gian phát sóng theo dự kiến của Hạ Cát đã đến, trong phòng phát sóng đã có năm nghìn fan đang đợi. Lần này, A Phượng đại nhân chăm chút bản thân cực kỳ bảnh bao, trên cổ còn đeo thêm một cái nơ, phong phạm thân sĩ đến nỗi khiến các chị em trong phòng livestream mê đắm điên đảo.

Mà bé Chuột lại tương phản hoàn toàn. Mặc dù nó có tò mò với việc phát sóng, nhưng lại không dám một mình đứng trước điện thoại. Một cái tay nho nhỏ nắm thật chặt ngón tay Hạ Cát, muốn để Hạ Cát dẫn mình lên, Hạ Cát phải dỗ dành an ủi nó rất lâu mới được.

Livestream sẽ tự bắt đầu, A Phượng với tinh thần phấn chấn đứng giữa màn hình, chuẩn bị kỹ càng đón nhận từng tiếng hò hét của người hâm mộ.



“A a a a a, A Phượng! Lâu rồi không gặp, có phải em lại lên cân đúng không?”

“A Phượng, nhanh nhanh nhanh, cho chị xin ít hơi nào, chị cho em Ferrari.”

“Hôm nay cục cưng A Phượng của chúng ta còn biết đeo nơ cơ đấy! Ngon zai quá đi! Chị yêu em!!!!”

....

A Phượng đắc chí đón nhận những lời ngợi khen của người hâm mộ, nhưng không quá ba giây sau, nó lại nhìn thấy những bình luận không được 'hài hòa' cho lắm.

“Đợi chút, đợi chút, góc màn hình bên phản hình như vừa có thứ gì lóe lên ấy!”

“Hình như là một loại động vật nào đó, tui chỉ thấy mỗi cái đầu nho nhỏ và chiếc đuôi dài đang cuộn tròn, hình như tui còn thoáng thấy đôi tai be bé nữa thì phải....”

“Không phải là bé Chuột ham ngủ chứ! Chuột bé nhỏ hôm nay cũng được anh chủ cho debut à?! Mau mau mau lại đây cho chị coi nào!”

Bé Chuột dù sao cũng chỉ là thú cưng nở ra từ trứng thú cưng cấp đặc biệt, tốc độ trưởng thành so với A Phượng vẫn là chậm hơn nhiều. Sau khi được Hạ Cát đút cho mấy lọ gia tốc cũng chỉ nói được hai chữ 'Shu Shu' (Thử Thử - có nghĩa là Chuột Chuột), mặc dù bé không nói được nhiều, nhưng mọi người nói bé vẫn có thể hiểu được.

Bé Chuột ôm lấy ngón tay Hạ Cát, nghe thấy trong livestream hình như có người đang gọi bé, đôi tai trên đầu khẽ giật. Bé do dự hai giây, rồi kéo tay Hạ Cát tới trước ống kính thêm vài bước.

“A a a a a!!! Tui đi chết đây! Sao lại moe thế này hả giời!”

“U là trời! Nhìn bé con nắm tay anh chủ tiệm kìa! Trông ngón tay thon dài trắng trẻo thế kia thì anh chủ là một anh chàng bô zai chắc luôn á!”

“Thế mà lại còn phát sáng! Các chị em, tui có một ý nghĩ to gan lớn mật!”

“Bé Chuột à, tên em là gì vậy?“.

||||| Truyện đề cử: Thiên Tài Tiên Đạo |||||

Bé Chuột chỉ nghe được những âm thanh ồn ào và tiếng hú hét, bé không hiểu lắm bèn nghiêng đầu, mở to đôi mắt mê man nhìn vào ống kính: “Shu Shu?”

“Bé tên Shu Shu sao? Đáng yêu quá! Chị gái mua cho em hoa, mua cho em kim cương, mua cho em tất. Em có thể gọi chị một tiếng 'Chị ơi' không?”

Nền tảng nhắc nhở: Người dùng 'Nuôi thú cưng trên mây mỗi ngày' tặng chủ kênh hoa hồng x999, kim cương x99.

Chuột bé nhỏ nhìn cơn mưa kim cương nối tiếp cơn mưa hoa hồng, hai mắt mở thật to, kích động kêu lên: “Shu Shu!”

“Ài ~~ không phải là chuột chuột ~ Chị là một thần tiên tỷ tỷ xinh đẹp~ được rồi, gọi là gì thì chị cũng cảm thấy cực kỳ vui vẻ!”

A Phượng bị cướp mất hào quang, tức giận đến mức tròn lên một vòng. Nó tiến lên mổ mấy cái vào người bé Chuột, chen lấn xô đẩy bé Chuột ra khỏi màn hình: “Nhóc khờ này, ngay cả nói cũng không nói được, lại còn muốn phát sóng trực tiếp!”



Bé Chuột nhỏ luôn đánh không lại A Phượng, lúc mới đầu nhìn thấy mưa hoa hồng và kim cương, bé còn cảm thấy cực kỳ vui vẻ. Sau khi bị A Phượng bắt nạt, bé lại ôm thật chặt ngón tay Hạ Cát.

“A a a a!!!!!” Trong màn hình bây giờ chỉ còn nguyên một dàn 'A a a a!', họ đều cảm thấy vô cùng ghen tị cái con người được bé Chuột ôm tay kia.

“A Phượng ngoan! Mua cho em Ferrari, mua cho em căn phòng cạnh biển, em có thể ngoan ngoãn chơi ở bên cạnh không? Đừng có bắt nạt bé Chuột chỉ thích ngủ của bọn chị, nhé?”

“!!!!” A Phượng đại nhân luôn kiêu ngạo hôm nay bị đả kích một cách nghiêm trọng. Không được, nó phải nhất quyết phải bảo vệ vị trí Center của mình mới được!

A Phượng dùng bộ não nho nhỏ của mình trái lo phải nghĩ, nó cảm thấy tên nhóc ngu ngơ kia được hoan nghênh đến vậy là do nó đang ở cạnh ba ba. Vậy là A Phượng cũng không chịu kém cạnh, loi choi nhảy qua, bắt đầu tranh giành bàn tay kia của Hạ Cát với bé Chuột.

Hai cái tay nhỏ của bé Chuột ôm chặt lấy đầu ngón út Hạ Cát, ngay cả đuôi cũng quấn lên, sử dụng hết sức bú sữa mẹ của mình mà kéo. A Phượng không chịu lép vế, há mỏ ngậm lấy ngón trỏ Hạ Cát, không ngừng đạp cánh.

Khán giả trong phòng livestream được nhìn thấy truyền hình trực tiếp cận cảnh hai thú cưng tranh đoạt bàn tay của anh chủ, ghen ghét đến chua cả miệng! Ấy vậy mà vẫn còn không quên chia bè kết cánh!

“A Phượng béo ú, lên! Mau mau cướp bàn tay kia về, mẹ tặng con kim cương, tặng con một dàn xe thể thao luôn!”

“Đừng có mà bắt nạt bé Chuột nhỏ nữa! Người ta còn nhỏ như vậy cơ mà! Shu Shu cố lên! Chị gái về phe em! Vung hoa cho em có động lực nha!”

“Làm sao bây giờ? Tui cũng muốn được bàn tay xinh đẹp kia vuốt ve! Tặng phòng cạnh biển, anh trai nhỏ có thể lộ mặt được không?”

....

“A!” Trong cảnh ồn ào náo nhiệt, một thanh âm trong trẻo, tươi sáng đột ngột vang lên, là giọng nói của một chàng thanh niên trẻ tuổi.

Phòng livestream im lặng trong giây lát, sau đó mọi người bắt đầu điên cuồng xoát mưa đạn.

“Thanh âm vừa rồi có phải là của ba ba A Phượng và Shu Shu không?”

“Nghe cái giọng này, quả nhiên là một anh trai trẻ tuổi mà!”

“Tay đẹp, giọng nói cũng dễ nghe! Khốn nạn, vậy mà tui lại muốn yêu đương rồi!”

....

Hạ Cát còn chưa kịp bình tĩnh lại sau trận chiến của hai thú cưng nhà mình, bất ngờ cảm thấy ngón trỏ nhói lên một cái, nhịn không được hô nhỏ.

A Phượng cảm nhận trong miệng mình có vị gì đó rất lạ, run rẩy há mỏ buông tay Hạ Cát ra, bị dọa sợ đến mức đặt mông ngồi lên bàn. Nó, nó, nó, nó vậy mà mổ một lỗ lên ngón tay của Hạ Cát mất rồi!

Tác giả có lời muốn nói:

A Phượng: Toang rồi, toang rồi, toang rồi! – Sợ đến biến dạng.JPG

Người nào đó xách theo thanh đao còn cách hiện trường 30s.