Cậu miệng đắng lưỡi khô ngồi dậy, thở hổn hà hổn hển, nhìn xung quanh mới phát hiện mình vẫn đang nằm trong thư phòng, hết thảy mọi thứ vừa rồi đều là một giấc mơ. Hạ Cát cúi đầu nhìn thoáng qua, lập tức bụm mặt vừa xấu hổ vừa giận dữ nằm vật xuống, lăn qua lăn lại: “A a a a.....Sao mình có thể mơ như vậy được chứ? Chết mất thôi!”
“Ộp!” Ếch Mộng Mơ vẫn luôn ngồi bên cạnh Hạ Cát đột nhiên kêu một tiếng, nhảy lên người cậu.
Hạ Cát vẫn đang che mặt, không thấy ếch nhỏ màu xanh này vẫn đang dùng một đôi mắt to tròn nhìn mình, cậu hốt hoảng nhớ lại lời giới thiệu của hệ thống về năng lực của ếch nhỏ, chẳng lẽ....giấc mơ này của cậu là do ếch nhỏ tạo ra sao?
Hạ Cát bày vẻ mặt nhân sinh không còn gì luyến tiếc: “Ếch nhỏ à, con hố ba quá rồi đấy!”
Cửa hàng đã được tân trang lại, bắt đầu buôn bán bình thường vào ngày hôm nay. Nhưng giấy chứng nhận của phòng khám thú cưng vẫn còn chưa đầy đủ, cậu dự định nay sẽ tới trạm phòng chống dịch bệnh thú cưng nộp hồ sơ xin cấp giấy chứng nhận, để nhân viên của trạm đến kiểm tra càng sớm càng tốt.
Hạ Cát xuống lầu thì bất ngờ gặp phải Long Uý. Đêm qua cậu nằm mơ như thế, vừa nhác thấy hắn đã chột dạ trong lòng: “Chào buổi sáng anh Long.”
Sự chú ý của Long Uý đều bị ếch nhỏ đang ngồi trên đỉnh đầu Hạ Cát thu hút, không chú ý tới vẻ mặt khác lạ của cậu, hỏi: “Ếch nhỏ này chính là thú cưng mới nở?”
“Vâng, đây là Ếch Mộng Mơ, nghe nói có thể.....nâng cao chất lượng giấc ngủ?” Hạ Cát miễn cưỡng cười giới thiệu.
“Ừm.” Long Uý gật đầu, làm việc không nói gì nữa.
Chờ Long Uý đi rồi, Hạ Cát mới thở dài một hơi. Cậu nhìn Long Uý, trong đầu đều là câu nói 'Có muốn sinh cho anh một bé Tỳ Hưu không', cậu không khỏi hoài nghi nhân sinh. Trời ơi! Chẳng lẽ đây chính là suy nghĩ trong tiềm thức của mình sao! Nhưng cậu là nam! Có mà sinh trái trứng! Sao sinh được?!
Vì vậy, để giải toả tâm trạng, thừa dịp buổi sáng còn chưa quá bận rộn, cậu tranh thủ thời gian đi ra ngoài.
Đầu tiên, cậu tới trạm Phòng chống dịch bệnh, nộp các tài liệu cần nộp, nhân viên nói rằng cậu nên chuẩn bị sẵn sàng, gần đây sẽ cho người tới kiểm tra. Sau đó cậu lại tới cục Công Thương làm các giấy tờ thủ tục để mở phòng khám và tiệm spa dành cho thú cưng. Như vậy, công tác chuẩn bị sơ bộ cho việc khai trương hai cửa hàng mới cơ bản đã hoàn thành.
Trên đường trở về, Hạ Cát vẫn luôn nghĩ tới việc quản lý phòng khám thú cưng và spa thú cưng như thế nào. Hai công việc kinh doanh này đối với cậu là những lĩnh vực mới và cậu thực sự không biết phải quản lý thế nào.
Lúc về đến cửa hàng cũng đã tới chiều, trong tiệm đã rất đông khách, không ít người là khách quen. Khi Hạ Cát bước vào, cậu rất tự nhiên chào hỏi mọi người, không nghĩ tới ai cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy cậu.
“Chủ tiệm à? Trời ơi hai ngày cửa hàng tân trang đã có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Anh sang tận châu Phi đi bơi phải không?”
“Trời ơi, anh Hạ, cho dù là nam sinh cũng phải chú ý đến việc tránh nắng chứ, phơi người dưới tia tử ngoại nhanh già lắm.”
“Phì! Xin lỗi, tôi không nhịn được cười.”
“Ha ha ha ha, rốt cuộc tôi cũng đã tìm thấy người còn đen hơn cả tôi.”
....
Hạ Cát nghe những người khách này nói đều mơ hồ không hiểu, cậu vô thức sờ lên mặt mình, lẩm bẩm: “Đen qua ư?” Cậu lập tức vọt tới quầy thu ngân cầm gương lên soi, tâm trạng lập tức sụp đổ! Sao lại đen thế này!
Hai ngày nay ra ngoài chơi đúng là đã bị cháy năng, nhưng cậu có bôi kem chống nắng mà, không ngờ vẫn bị phơi đen cả người. Cậu nhìn sang Long Uý, A Phượng và Bé Chuột, họ vẫn rất trắng trẻo, rõ ràng còn phơi nắng nhiều hơn cả cậu cơ mà.... Hạ Cát đột nhiên cảm thấy ông trời thật bất công.
“Ha ha ha, anh Hạ anh đừng có khóc, có muốn tôi giới thiệu cho anh mấy loại mặt nạ dưỡng trắng không?”
“Chủ tiệm đừng buồn, coi như anh có đen thì anh vẫn là một anh chàng đẹp trai mà.”
Một số vị khách vẫn đang cùng Hạ Cát đùa giỡn, cậu giật giật khoé miệng, cam chịu đi lên lầu.
Cậu chụp mấy bức ảnh của Ếch Mộng Mơ rồi gửi cho Tạ Ngôn, nhờ cậu ta thiết kế thú bông cho ếch nhỏ, gia đình búp bê lại có thêm một thành viên mới. Cả buổi chiều hôm ấy, Hạ Cát đều ở trong phòng ngủ lên mạng tra tư liệu xem cách quản lý phòng khám và tiệm spa thú cưng. Cậu quá mức tập trung, không hề để ý đến đám nhỏ đã vào chơi từ lúc nào.
Hạ Cát xoa cổ đã mỏi nhừ, đóng lại máy tính, đứng lên duỗi lưng một cái, quay đầu lại đã thấy mấy đứa trẻ biến hết về nguyên hình đang nằm chình ình ở trên giường, Bé Tằm Ngọc nằm sấp nhả tơ , sắp bao cả người A Phượng thành cái kén, Bé Chuột ngồi bên cạnh kiên nhẫn cuộn từng vòng từng vòng tơ.
“Các con đang làm gì thế?” Hạ Cát hiếu kỳ đi qua xem.
“Ba.” A Phượng nằm trên giường không nhúc nhích, chỉ quay đầu nói chuyện với Hạ Cát: “Con đang để Tằm Ngọc bọc con lại. Nhanh lên! Nhanh lên nào!”
“Pi ~” Bé Tằm Ngọc phùng má ra sức nhả tơ.
Hạ Cát nhìn bộ lông đỏ rực của A Phượng dần dần bị tơ tằm bọc lại, không sao lại nhớ đến một loại bánh ngọt làm từ ô mai, càng nhìn càng thấy giống, nhịn không được phì cười, hỏi: “Tại sao phải bọc lại? Các con đang chơi trò gì à?”
A Phượng sờ lên lớp lông còn lộ ra bên ngoài của mình, hai mắt toả sáng đáp: “Ba, sau khi bọc lại trong lớp tơ tằm, lông của con sẽ càng mềm càng sáng!”
“Áp tơ lên mặt sẽ khiến da mặt căng mịn lắm đấy ba.” Bé chuột vuốt phẳng cuộn tơ trong tay, áp lên má trái của Hạ Cát.
Bé Tằm Ngọc lắc lắc chiếc chân nhỏ bé của mình nói: “Không, chỉ, như, thế, mà.....”
“Thần kỳ thế ư?” Hạ Cát tò mò nhấn xuống bề mặt tơ tằm.
“Tằm Ngọc, nhanh lên, tiếp tục đi!” A Phượng mới bị quấn có một nửa đang uốn éo trên giường.
“...” Bé Tằm Ngọc đành phải ngâm miệng, chăm chỉ phun tơ.
Hạ Cát nửa tin nửa ngờ cầm tơ tằm áp lên mặt trong chốc lát, miếng tơ khô ráo sau khi chạm vào da dần dần trở nên ẩm ướt, như thể đang dần hoà tan, lành lạnh man mát cực kỳ thích.
Giữ trong chốc lát, cậu bóc miếng tơ tằm, sau đó thử xoa lên mặt mình, phần bên trái trở nên vừa mịn màng vừa căng bóng, tương phản rõ rệt với phần bên phải.
Quá trình spa bằng tơ tằm của A Phượng đại nhân cuối cùng cũng kết thúc, nó đứng lên rũ rũ bộ lông sáng bóng mượt như nhung của mình, nhìn từ góc độ trực quán đúng là gầy đi không ít. Hạ Cát thử xoa lông A Phượng, xúc cảm mềm mại hệt như tơ lụa, cậu cực kỳ bất ngờ: “ Không ngờ tơ tằm cũng có tác dụng như thế này!”
Điều khiến cậu ngạc nhiên hơn nữa chính là khi cậu đứng dậy đi vào trong phòng tắm soi gương, phát hiện ra bên má trái của mình trắng hơn bên phải rất nhiều! Cũng chỉ đắp một lát thôi mà đã có tác dụng như thể quay về thời điểm trước khi mình phơi năng vậy!
Hạ Cát xoa mặt hưng phấn: “Trời ơi! Tơ Tằm Ngọc ấy vậy mà có cả công hiệu tẩy trắng!”
Hạ Cát nhào tới ôm lấy cơ thể mềm mụp của bé Tằm Ngọc, hôn bé: “Tằm Ngọc à, con quá đỉnh!”
Hạ Cát nghĩ bản thân còn một nửa bên mặt vẫn còn đen, vậy là tranh thủ thời gian đắp tơ tằm lên. Chỉ trong chốc lát, cậu lại đi soi gương, da đã trắng lên không ít.
Hạ cát nghĩ công dụng làm trắng này không một sản phẩm nào trên thị trường có thể so sánh được, cậu nhạy bén ngửi được cơ hội kinh doanh mới. Nếu như dùng tơ tằm làm thành mặt nạ, chắc chắn sẽ siêu hot.
Nhưng cậu không thể cứ như vậy mà dán tơ tằm lên mặt khách hàng được, chí ít cũng phải làm thành một chiếc mặt nạ, nhưng nếu giờ đi liên hệ với xưởng gia công cũng rất phiền toái. Cậu nhớ tới hệ thống, bèn hỏi: “Tiểu Sủng, trong hệ thống có bán dụng cụ gia công tơ Tằm Ngọc không?”
[Tất nhiên rồi, tơ Tằm Ngọc là nguyên liệu có giá trị khai phá cực kỳ cao, trong hệ thống cũng có rất nhiều dụng cụ được bán, nhưng hiện tại ký chủ chưa có quyền hạn mua.]
Hạ Cát lập tức hỏi: “Làm sao để tôi có được quyền hạn?”
[Ký chủ, xin hãy mau chóng hoàn thành các nhiệm vụ sơ cấp. Sau khi đã hoàn thành tất cả nhiệm vụ, ký chủ đã có thể đạt được quyền hạn mua hàng trong khu giao dịch của hệ thống. Xin ký chủ hãy tiếp tục cố gắng hơn nữa.]
Hạ Cát nghĩ, xem ra việc gia công tơ Tằm Ngọc đành phải gác lại cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ sơ cấp. Nhưng bé Tằm Ngọc ngày đêm đều nhả tơ khiến Hạ Cát khá lo lắng, vì vậy cậu lại mở 'Bách khoa toàn thư thú cưng các vị diện' ra xem.
[Nhả tơ là hành vi bản năng của Tằm Ngọc, đồng thời cũng là hành vi nâng cao năng lực trong quá trình sinh trưởng của loài này. Sau khi Tằm Ngọc nhả đến số lượng tơ nhất định sẽ tự động tạo thành kén rồi biến thành người, người chăm sóc không cần lo lắng.]
Thì ra là vậy, hạ Cát xoa cái đầu tròn trịa của Tằm Ngọc: “Xem ra con đang rất cố gắng để biến thành người.” Để Tằm Ngọc có thể bổ sung dinh dưỡng và thể lực, Hạ Cát đút cho bé không ít thuốc tăng trưởng và thuốc nâng cao năng lực.
....
Qua hai ngày, các vị khách quen thường xuyên ghé quán nhìn thấy Hạ Cát đều sợ đến choáng người.
“Chủ tiệm, anh bôi kem BB cream à?”
“Ông chủ Hạ, anh nói thật đi, có phải anh đi tiêm thuốc làm trắng đúng không?”
“Tiêm thuốc trắng da có hiệu quả nhanh thế á?”
Hạ Cát cười đắc ý: “Ha! Tôi có mặt nạ tơ tằm thuần thiên nhiên độc quyền!”
Các vị khách nữ kích động không thôi: “Chết tiệt! Mặt nạ đi ngủ hữu hiệu thế ư! Cầu Amway!”
Hạ Cát cười cực kỳ gợi đòn: “Hàng handmade, tạm thời không mua được đâu.”
“Chậc ~ Ông chủ keo kiệt quá!”
“Vậy có phải sau này cửa hàng cũng sẽ bán đúng không ạ?”
Cậu cười đáp: “Chuyện này....bí mật.”
Mấy khách nữ ba hoa với Hạ Cát một hồi, sau đó lại nói chuyện với nhau.
Một cô gái trong nhóm đang mở video cho bạn bè cùng xem, trong vid là một anh chàng trẻ tuổi đang ca hát, âm thanh nhẹ nhàng sâu lắng, cực kỳ có nội lực, thi thoảng còn lẫn những tiếng hét chói tai của các fan.
“Hát hay đấy, đây là ai vậy? Chắc chắn sau này sẽ nổi tiếng cho xem.” Cô gái bên cạnh nói.
Cô gái cầm điện thoại thở dài: “Chắc chắn rồi! Thanh âm hay như vậy, ngón giọng cũng tốt, nổi tiếng cũng là chuyện sớm hay muộn. Kết quả còn chưa đến chung kết, cổ họng đã bị đau, đau lòng chết mất.”
“Hả? Có phải cậu ấy tập luyện quá độ không?”
“Thời gian trước có tin nói là anh ấy nhập bệnh viện, sau đó vẫn luôn bỏ thi đấu, đến bây giờ không còn tin tức gì nữa. Fan đau lòng chết mất, gần đây đang chuẩn bị bánh trái đi thăm anh ấy đây.”
“Này, chẳng phải bùa may mắn của cửa hàng này nghe nói là rất linh sao? Không bằng cậu tặng cho anh ấy mấy tấm bùa đi, nói không chừng lại tốt lên thì sao.” Một cô gái đề nghị.
“Ý kiến hay! Tớ còn đang lo không biết tặng gì đây! Ông chủ, em muốn lấy bùa may mắn, mỗi loại một cái.”