Cửa Hàng Thú Cưng Trong Mơ

Chương 87: Giáo dục nâng cao



Thời tiết thay đổi đột ngột, gió thổi mạnh làm cây cối hai bên đường nghiêng ngả, túi ni lông và những mẩu rác nhỏ ở thùng rác ngay cạnh đấy bị thổi tung lên trời. Mọi người đi trên đường nhao nhao tránh né, đều dùng tay bảo vệ đôi mắt, vội vàng tìm nơi trú mưa gần nhất.

Hạ Cát giống một mảnh lá cây bị gió lớn thổi tung lên trời, cậu sợ chết khiếp, người thì bay trong gió, lệ vẫn cứ tuôn rơi, trong đầu mường tượng không biết bao nhiêu kiểu ngã chết. Không biết lộn trong không trung mấy vòng, Hạ Cát mắt nổ đom đóm cứ thế bất tỉnh.

Long Uý vẫn theo sát Hạ Cát 'bay múa' trên không, nhưng gió lớn quá, trên đường lại có rất nhiều người vội vàng, hắn đuổi theo rất tốn công. Hắn vốn vẫn truy tung dựa vào thanh âm của Hạ Cát, nhưng chỉ nháy mắt thôi lại không nghe thấy gì nữa khiến hắn càng ngày càng thấy lo lắng.

Long Uý nghĩ, nhanh chóng rẽ vào một con ngõ nhỏ.

....

Lúc Hạ Cát mơ màng tỉnh lại, chuyện mừng rỡ đầu tiên là cậu vẫn chưa ngỏm, việc thứ hai là nhanh chóng xem bản thân đã khôi phục lại như cũ hay chưa. Cậu thử cúi đầu nhưng lại phát hiện bản thân không thể cử động được.

Hạ Cát dùng sức xoay chuyển để nhìn xung quanh, đỉnh đầu là tán lá che khuất cả bầu trời, xung quanh tán loạn rất nhiều nhánh cây, điều kỳ lạ nhất chính là cậu phát hiện ra mình đang lơ lửng trên không trung.

“Không phải chứ....” Hạ Cát cố gắng cử động, tư chi bị dính cứng ngắc, cậu thế mà xui tới mức bị thổi trúng vào mạng nhện.... vân khí này....đúng là xui tận mạng mà!

Hạ Cát nhìn mạng nhện, nghĩ thầm con nhện này có thể sẽ không hề nhỏ, trong lòng cầu nguyện mình sẽ khôi phục thật nhanh, nếu không cũng chỉ đành bỏ mạng trong miệng nhện. Đang nghĩ ngợi lung tung, bỗng nhiên cậu cảm giác được mạng nhện đang rung nhè nhẹ, đoán chắc con nhện đang trở về thu hoạch con mồi. Hạ Cát nhắm chặt mắt, căn bản không dám nhìn con nhện khổng lồ gớm ghiếc.

“Anh Long, cứu mạng!!!” Hạ Cát nhắm chặt mắt, kêu to.

Vừa dứt lời, Hạ Cát cảm giác trước mắt xẹt qua một cái bóng màu đen, sau một trận quay cuồng, chờ đến lúc cậu kịp phản ứng lại, bản thân đã thoát khỏi mạng nhện, còn mình bị một con mèo đen ngậm lấy.

“Anh Long, có phải là anh không?” Hạ Cát run rẩy hỏi, trên người cậu còn bị tơ nhện dính chặt, không cách nào cử động được, hơi thở nóng bỏng từ miệng mèo đen khiến toàn thân cậu nóng bừng.

Mèo đen không nói gì, ngậm hạ Cát thả người từ trên cây xuống, vững vàng đáp đất. Sau đó chạy thật nhanh trên đường, cuối cùng rẽ vào một con hẻm nhỏ, trên mặt đất vẫn còn quần áo vương vãi.

“Anh, anh Long, có phải là anh không? Đừng nói với tôi đây là một chú mèo đen bình thường nhé, tôi sẽ gục đấy a a a a!!!” Hạ Cát tức giận.

Mèo đen nhẹ nhàng thả Hạ Cát trên đống quần áo, lúc này mới lên tiếng: “Đừng lo lắng, là tôi.”

“Hô....” Hạ Cát thở ra một hơi nhẹ nhõm, uốn éo người, phát hiện bản thân không thể rũ được tầng tơ nhện quấn quanh người.

“Đừng cử động, để tôi.” Long Uý nói cong, cúi đầu vươn đầu lưỡi.

“!” Hạ cát bị doạ đến nỗi không dám nhúc nhích.



Long Uý liếm đi tơ nhện quanh người Hạ Cát, lưỡi mèo nóng hổi liếm tơ nhện sẽ vô tình chạm vào cơ thể cậu. Hạ Cát mặt đỏ tưng bừng, điều này đối với cậu là quá kích thích!

“Được rồi đó, cậu chờ tôi một lát.” Long Uý giúp Hạ Cát gỡ tơ nhện ra khỏi người, sau đó huyễn hoá thành hình người.

Hạ Cát lảo đảo đứng dậy trên mặt đất, choáng váng che miệng lại, Long Uý nhặt quần áo trên mặt đất mặc vào, nhét Hạ Cát lại vào túi áo: “Trời sắp mưa to rồi, chúng ta phải về thôi.”

Sau khi hai người trở lại cửa hàng thú cưng, Long Uý đưa Hạ Cát về phòng, may mắn là năng lực của Thỏ Hổ Phách đã hết tác dụng, Hạ Cá lại khôi phục về hình dáng ban đầu.

Ngày hôm sau, cửa hàng thú cưng vẫn mở cửa như thường lệ, Hạ Cát đi xuống lầu với bộ dạng hốc hác, dưới mắt có quầng thâm nặng nề, ôm Ếch Mông Mơ trong lòng, khóc lóc: “Oa Oa à, hôm nay con phải ngủ cùng ba đấy!” Bởi vì ngày hôm qua quá mức thăng trầm, đêm qua Hạ Cát gặp ác mộng, thật sự khổ không thể tả.

.....

Kỳ nghỉ hè sắp kết thúc, nhiều học sinh đã lục tục quay về trường, quán cà phê thú cưng hiển nhiên ít khách hơn. Ngoài ra thời tiết đã không còn quá oi bức, cuối tuần mọi người đã có nhiều sự lựa chọn cho hoạt động giải trí ngoài trời hơn, không còn giới hạn trong phòng điều hoà nữa, bởi vậy hoạt động kinh doanh của cửa hàng cũng ít đi nhiều.

Khách ít hơn mà chi phí tiêu dùng lại vẫn cứ cao như cũ. Sau khi phòng khám thú cưng mở ra, có rất ít khách, hầu như không có thu nhập, nhưng tiền điện tiền nước vẫn cứ tính đều đều, lại có thú cưng không ngừng phá vỏ, cả mức tiêu thụ giá trị ước mơ và tiêu dùng hàng ngày đều tăng. Ông bô họ Hạ một thân nuôi cả nhà bắt đầu lo đến bạc cả đầu.

Hạ Cát mở giao diện trung tâm mua sắm của hệ thống, dự định xem có sản phẩm nào tiềm năng có thể giúp ích cho công việc kinh doanh của mình hay không. Trước mắt tiến độ nhiệm vụ dừng lại ở con số 4/100, nói cách khác cậu có thể mở khoá bốn sản phẩm trong trung tâm mua sắm. Lần trước đã mở khoá máy làm mặt nạ, vậy là còn ba món đồ nữa.

Hạ Cát mở giao diện sản phẩm, tuỳ ý xem, trong đó xác thực có rất nhiều bảo bối, nhưng phần lớn đều không có tác dụng với cửa hàng thú cưng.

Trung tâm mua sắm của hệ thống còn có một cột giao diện xuất hiện điểm đỏ, hạ Cát tò mò ấn mở, thì ra là mục chăm sóc thú cưng. Danh mục này có mọi thứ liên quan đến việc nuôi thú cưng, ví dụ như quyển sách 'bách khoa toàn thư thú cưng các vị diện' mà Hạ Cát đã mua trước đó, còn có 'khoá học cơ bản thú cưng' nữa.

[Ting! Chúc mừng ký chủ đã đủ điều kiện nhận giảm giá 20% cho gói 'Khoá huấn luyện thú cưng. Ký chủ có muốn mở khoá khoá huấn luyện này và nhận ưu đãi 20% khi mua khoá huấn luyện để nâng cao khả năng của thú cưng nhà bạn lên một tầm cao mới không?]

Hoá ra cái chấm đỏ này mẹ nó chính là quảng cáo, Hạ Cát ghét bỏ: “Lại cái mặt hàng gì lừa gạt giá trị ước mơ của tôi đấy?”

[Khoá học nâng cao năng lực thú cưng là cách duy nhất để thú cưng nhanh chóng cải thiện kỹ năng của mình. Khoá học này đã được Hiệp hội Giáo dục và Khoa học các vị diện chứng nhận, cam đoan chất lượng các chương trình học. Số lượng lớp đào tạo nâng cao mỗi lần đều có hạn và tuân thủ đúng nguyên tắc 'tới trước được trước'. Khách hàng có chương trình ưu đãi 20% sẽ được hệ thống chọn ngẫu nhiên, đây là cơ hội hiếm có, mỗi thú cưng báo danh chỉ cần 10.888 giá trị mộng tưởng mà thôi.]

Hiện tại tổng giá trị ước mơ mà Hạ Cát đang sở hữu là hơn 40.000, dư sức để mua. Tuy nhiên cậu luôn cảm thấy mấy thứ quảng cáo này toàn lừa đảo. Nghĩ đến mặt hàng hot 'khoá học cơ bản dành cho thú cưng' kia, cậu lại cảm thấy tức giận, nói: “Nếu như lại là chương trình học online thì tôi không mua đâu, chẳng đáng tin tẹo nào.”

[Lớp huấn luyện năng lực thú cưng không phải là chương trình học trực tuyến, mà là khoá huấn luyện khép kín toàn thời gian, thú cưng cần đến địa điểm được chỉ định để huấn luyện. Người chăm sóc không cần quá lo lắng, trong chương trình còn kèm theo một cổng không - thời gian, thú cưng sẽ thông qua cánh cổng này để đến lớp bồi dưỡng, khi khoá học kết thúc sẽ dùng cánh cổng này để trở về.]

Hạ Cát nghe vậy, bèn hỏi: “Thế không phải là thú cưng sẽ phải rời khỏi tôi sao?”

[Khoá huấn luyện này sẽ kéo dài trong mười lăm ngày, trong thời gian này, an toàn của thú cưng được đảm bảo tuyệt đối, xin người chăm sóc hãy yên tâm. Mặt khác, năng lực của Nhím Túi và Thỏ Hổ Phách được xếp vào loại khó có thể nâng cao, trong 'Bách khoa toàn thư thú cưng các vị diện' cũng đề nghị nên đưa hai giống loài này đi huấn luyện khép kín.]

Hạ Cát lại nhớ tới hôm qua vô tình bị Thỏ Hổ Phách biến nhỏ, nhưng Thỏ Hổ Phách lại không cách nào khiến cậu khôi phục lại như cũ. Năng lực của Nhím Túi cùng Thỏ Hổ Phách xác thực rất mạnh, nhưng nếu không khống chế được, kiểu gì cũng gây ra chuyện. Cầu Gai nhỏ ra đời còn sớm hơn Tằm Ngọc, mà Tằm Ngọc đã có thể hoá hình, Cầu Gai nhỏ vẫn cứ là một chú nhím bé tí xíu.



Nếu như 'khoá huấn luyện nâng cao năng lực' này thực sự có thể làm cho thú cưng học được cách kiểm soát năng lực bản thân, vậy thì Nhím túi và Thỏ Hổ Phách bắt buộc phải tham gia. Chỉ là nửa tháng không gặp được hai đứa nhỏ, Hạ Cát không nỡ chút nào.

Cậu một lần nữa xác nhận với hệ thống: “Lớp huấn luyện này có chắc chắn rằng nửa tháng nữa sẽ bình an trở về chứ?”

[Tiểu Sủng đảm bảo với ký chủ rằng lớp huấn luyện này tuyệt đối an toàn.]

Hạ Cát suy tính một phen, cuối cùng quyết định: “Vậy thì mở khoá, đưa Thỏ Hổ Phách và Nhím Túi đi huấn luyện trước.”

[Xác nhận mở khoá 'Huấn luyện năng lực thú cưng', 21.776 giá trị ước mơ đã bị khấu trừ.]

Sau khi mua chương trình học, Hạ Cát dành thời gian nói chuyện này cho Nhím Túi và Thỏ Hổ Phách. May mắn rằng hai đứa nhỏ không hề bài xích chút nào, còn tỏ ra vô cùng hứng thú.

Hạ Cát bận rộn trước sau lo gói ghém đồ đạc cho Nhím Túi và Thỏ Hổ Phách, tỷ như gối đầu, chăn nhỏ, hay những đồ ăn vặt mà tụi nhỏ thường ngày thích ăn. Hạ Cát bỗng nhiên nhớ đến lần đầu tiên cậu rời nhà đi học đại học, lúc đó ba mẹ vẫn còn, cũng sắp xếp hành lý cho cậu y như lúc này. Ấy thế mà thời gian trôi qua nhanh quá, cậu nhớ lại quá khứ hạnh phúc, không khỏi cảm thấy thương cảm.

Cầu Gai nhỏ ngồi trên vai Hạ Cát, duỗi tay xoa xoa lên mặt cậu: “Ba đừng khóc, con và em gái đi nhanh rồi về với ba. Lúc đó hai đứa con sẽ càng trở nên giỏi hơn, sẽ bảo vệ được ba.”

Thỏ Hổ Phách ngẩng đầu lên, duỗi hai chân trước, non nớt nói: “Ba, ôm ba một cái.”

Hạ Cát cảm thấy mình nhạy cảm quá rồi, vội vàng vỗ vỗ mặt cho tỉnh táo, cậu ôm Thỏ Hổ Phách vào trong lòng, cười nói: “Hai đứa phải cố gắng lên nha! Nhà mình chờ hai đứa về, sau đó ba đưa hai đứa ra ngoài chơi.”

Hạ Cát nhét đồ đạc đã sắp xếp cẩn thận vào túi của Cầu Gai nhỏ, lại lấy tơ tằm đã để vào trước đó ra, sau đó mới mở cửa truyền tống, đưa hai đứa nhỏ đi huấn luyện. Nhìn hai chấm nhỏ biến mất sau vầng sáng, Hạ Cát bỗng nhiên cảm thấy quá tịch mịch. Cậu lập tức xuống lầu, có thể ở bên cạnh đám A Phượng sẽ làm cậu cảm thấy thoải mái hơn.

Khoá huấn luyện năng lực thú cưng không hề rẻ, Hạ Cát cũng muốn gửi những thú cưng khác đi đào tạo thêm, vậy thì cậu càng phải tích luỹ càng nhiều giá trị ước mơ hơn. Hiện tại con đường thu thập giá trị ước mơ có hai cách, một là cảm giác hạnh phúc từ chủ nhân và thú cưng, hai là ban thưởng từ việc hoàn thành nhiệm vụ hệ thống. Cho dù là con đường nào, khách hàng cũng vẫn là điểm mấu chốt.

Nói đến khách hàng, Hạ Cát đứng dậy đi sang phòng khám thú cưng sát vách, vừa nghĩ tới việc nửa khách cũng không thấy đâu, cậu bèn cảm thấy nhức nhức cái đầu.

Nhưng cậu cũng vừa mới suy nghĩ thôi, khách đã tìm tới cửa ngay lập tức.

Một thanh niên dáng dấp tuấn tú vội vàng chạy vào, người này ăn mặc rất thời thượng, trong ngực ôm một chú chó, đạp mạnh cửa phòng khám, hô to: “Nghe nói chỗ này của các anh có thể trị được nghi nan tạp chứng, tôi có tiền, bao nhiêu cũng không thành vấn đề, nhanh lên!”

Hạ Cát nhìn chú chó trong ngực anh ta, lông trên người nó đã rụng gần hết, làn da bẩn thỉu, một vài chỗ còn bị thối rữa. Chú chó hình như đã mất ý thức, đầu lưỡi thè ra bên ngoài, nhìn sơ qua giống như chó hoang.