Tiêu Cửu Cửu nhàn nhạt liếc về phía cô gái vừa quát lên một cái.
Cô nhớ cô gái này, là một thiên kim của nhà giàu sang quyền thế, gọi là Mã Khả, từng lẩn quẩn theo đàn ông đến nơi này vui chơi, là người thích dùng gương mặt và thân thể nóng bỏng của mình dán vào mông lạnh của đám con cái cán bộ, nói trắng ra chính là dùng thân thể giành chính quyền, vì gia tộc mình mà dâng hiến cảnh xuân nóng bỏng của người phụ nữ.
Ở chỗ này, Tiêu Cửu Cửu cũng nghe được không ít bí mật về chuyện cười của cô ta, cô ta thật sự cho rằng cô ta khoác cái áo gia đình quyền thế, thì rất cao quý ư? Xì ~
Chỉ là không ngờ, cô ta thế mà cũng có quan hệ với cô gái họ Lương ấy.
Nhưng, họ Lương này tới địa bàn của cô quậy phá, thì cũng không cần tìm một người không có đầu óc giống Mã Khả để làm tay chân chứ? Nếu vậy, cô có thể an nhàn ngồi một bên để xem kịch hay rồi.
Chẳng qua, Cửu Cửu cô là người dễ đùa giỡn như vậy sao? Khóe môi Cửu Cửu mỉm cười phát ra một tia lạnh lẽo.
Mã Khả bị Tiêu Cửu Cửu liếc mắt nhìn, nhất thời cảm giác toàn thân như bị đâm chịt, da đầu cũng run lên tê dại.
Mẹ nó, chỉ là một nhân viên phục vụ rửa chén dĩa nho nhỏ, dựa vào cái gì mà dùng ánh mắt cao ngạo như vậy nhìn tôi chứ? Cho dù sau lưng cô có chỗ dựa, nhưng rửa chén dĩa đúng là rửa chén dĩa, vĩnh viễn cũng không thể leo lên cao được, có thể so sánh được với thiên kim xuất thân từ gia đình quyền thế như tôi sao?
Nghĩ như vậy, cơn tức của Mã Khả hình như lại tăng lên, hơn nữa nhìn thấy bộ dạng nhàn nhã thảnh thơi của Lương đại tiểu thư, còn cho cô ta một ánh mắt khích lệ ý chỉ cô ta làm tốt lắm, khiến Mã Khả bỗng cảm thấy mình có người làm chỗ dựa rồi, lại bắt đầu gầm lên với Cửu Cửu.
"Nhìn cái gì vậy? Cũng không sợ mù đôi mắt hèn hạ của cô ư! Chỉ bằng cái thứ hồ ly tinh nhà cô, mà cũng muốn leo lên giường của Tiêu thiếu gia nhà chúng tôi, thì tôi thấy cô không biết chữ "chết" viết như thế nào rồi, còn không mau rót trà nhận lỗi với Lương đại tiểu thư của chúng tôi!"
Một người phụ nữ khác có diện mạo chua ngoa kỳ quái cũng phụ họa theo: "Nói đúng ra, cũng không nhìn lại xuất thân đê tiện của mình một chút, còn muốn tranh giành đàn ông với Lương đại tiểu thư chúng tôi ư, tôi nhổ vào —— đợi kiếp sau đi!"
Một người phụ nữ có vóc dáng cao lớn ở bên cạnh cũng hừ nhẹ một tiếng: "Kiếp sau cũng không thể!"
"Ha ha ha, đúng vậy, loại phụ nữ thân phận thấp hèn này dù là kiếp sau, hay kiếp sau nữa cũng đừng nghĩ đến việc có thể tranh trành với Diễm Diễm của chúng ta, trời sinh loại đàn bà đê tiện như cô ta là để quỳ ở nơi đó rót trà cho Diễm Diễm của chúng ta uống, ha ha ha......"
Trên mặt của Tiêu Cửu Cửu vẫn treo nụ cười nhàn nhạt, mặc cho họ nói đến thúi miệng, cô cũng vẫn lạnh nhạt như cũ.
Đám phụ nữ này chờ đến khi lần lượt mắng Tiêu Cửu Cửu xong, cũng không thấy cô đáp lại, càng không nhìn thấy bộ dạng run rẩy sợ hãi của Tiêu Cửu Cửu khiến các cô thoải mái như bọn họ dự đoán, ngoài kinh ngạc, lúc này họ mới phát hiện ra, động tác của Tiêu Cửu Cửu vẫn còn ưu nhã như vậy, thậm chí trên khuôn mặt mềm mại như hoa ấy vẫn là nụ cười mỉm làm ấm lòng người, cứ ở đó làm tròn công việc của mình, rót trà của mình, giống như những lời phẫn nộ, cay nghiệt cùng bén nhọn phun ra từ miệng những người phụ nữ ấy đều không phải nhằm vào cô vậy.
Tất cả sức lực của các cô giống như đánh vào bông, hoàn toàn không có cảm giác.
Bị một đối thủ mà mình cho là có thể chà đạp bỏ rơi triệt để như thế, làm cho các cô có cảm giác giống như mình là tôm tép nhãi nhép, ai nghĩ người mà các cô cho rằng là đê tiện ấy, căn bản nhìn các cô không khác gì đang xem diễn xiếc, khiến những người tự cho mình mắt cao hơn đầu như các cô càng thêm tức giận.
Bọn họ hết cách với Tiêu Cửu Cửu rồi, liền cùng nhau đưa ánh mắt mong chờ qua lên người Lương đại tiểu thư, muốn nhìn xem người chủ sự là cô sẽ xử lý Tiêu Cửu Cửu hà khắc như thế nào, để cho cô ta nhận được sự trừng phạt nên có.
Lương đại tiểu thư nhìn Tiêu Cửu Cửu châm từng ly trà thả xuống trước mặt bọn họ, đối mặt với sự khiêu khích của bọn họ, mà còn có thể thong dong bình tĩnh như Tiêu Cửu Cửu, nói thật, đã khiến Lương đại tiểu thư cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhưng lại càng cảm thấy khủng hoảng.
Tiêu Cửu Cửu như vậy mới thật sự khó đối phó!
Cô tình nguyện muốn thấy Tiêu Cửu Cửu lộ ra ánh mắt sợ hãi, cũng không nguyện ý đối mặt với một đối thủ sâu không lường được.