Ngày hôm sau, Mạnh Nhược Dư không tới Bích Thủy Thiên Đường làm việc, mặt cô hơi sưng, trên người có vài vết trầy xước bị rách đau đớn. Vết thương trên người không ảnh hưởng nhiều, vết thương trên mặt thì vô cùng ảnh hưởng đến cô, công việc này của các cô, bản chất chính là dựa vào gương mặt, mặt cô có vấn đề thì không thể xuất hiện.
Mấy ngày nay Mạnh Tuệ Nhiên hơi chán nản, sau khi Mạnh Nhược Dư rời giường, nhìn Mạnh Tuệ Nhiên đang nằm trên giường, chuẩn bị nấu cơm. Phòng của cô là một gian phòng, chỉ là một căn phòng nhỏ, vừa vặn đặt được một chiếc giường, Mạnh Nhược Dư ngủ trong căn phòng nhỏ, Mạnh Tuệ Nhiên thì ngủ ở phòng bên ngoài, vừa là phòng khách phòng ngủ phòng ăn, Mạnh Nhược Dư cũng không biết nên gọi nó là gì.
Mạnh Nhược Dư xắn tay áo hai tay lên đi vào phòng bếp, rửa sạch nồi nước, lại lấy nửa nồi nước, bật lửa lớn. Cô rửa sạch nguyên liệu nấu ăn, cắt dưa chuột cà chua và giá đỗ rửa sạch nấu trong nước, chờ đến khi thích hợp rồi cho miến và gia vị vào, miến chín là có thể múc ra ngoài.
Mạnh Tuệ Nhiên rất thích cách ăn này, ăn mãi không chán, vốn dĩ canh nên dùng xương hầm để nấu, nhưng cô không chuẩn bị trước, nên làm một phiên bản đơn giản hơn.
Mạnh Nhược Dư bưng hai bát miến lên bàn, lúc này mới gọi Mạnh Tuệ Nhiên rời giường, trong nhà chỉ có hai mẹ con cô, cũng không cần chú ý nhiều, Mạnh Tuệ Nhiên trực tiếp ngồi xuống bàn. Tay nghề của Mạnh Nhược Dư không tệ, cũng là thứ Mạnh Tuệ Nhiên thích ăn, nhưng Mạnh Tuệ Nhiên ăn không nổi, dùng đũa chọc chọc vào trong bát, ánh mắt lại nhìn chằm chằm cửa sổ, có một chùm ánh sáng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, cực kỳ giống như loại hi vọng nào đó.
Mạnh Nhược Dư cảm thấy được gì đó, cũng nhìn qua, ánh mắt không dừng lại mà quay vào trong, “Mẹ, mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
Mạnh Tuệ Nhiên cười khổ, muốn nói gì đó, khóe miệng giật giật không nói gì, nhiều năm như vậy đều cứ thế trôi qua, biểu hiện này rất giả tạo, cầm đũa bắt đầu ăn thức ăn trong bát.
Ăn cơm xong, Mạnh Tuệ Nhiên thu dọn một chút rồi ra ngoài chơi mạt chược, Mạnh Nhược Dư thì thu dọn phòng xong xách rác ra ngoài vứt.
Chỗ để rác cũng không xa, sau khi xuống lầu đi hai phút là tới, là một cái thùng sắt, bên trong ném các loại đồ vật lộn xộn, vừa đến gần đã có thể ngửi thấy mùi hôi thối ghê tởm. Cô ném đồ vào bên trong, xoay người chuẩn bị rời đi, ánh mắt nhìn xung quanh do dự vài giây, đi đến bên bồn hoa, nhặt tờ giấy giữa lá cây lên, cô mở ra, trên đó viết —— tiếp cận Thẩm Định Trạch, mặc kệ dùng biện pháp gì.
Mạnh Nhược Dư vo tờ giấy thành một cục trong lòng bàn tay, lúc xoay người lại xé nát, ném vào thùng rác.
Buổi chiều, thuộc hạ của Trịnh Thế Tài đến náo loạn một hồi, để cho hai mẹ con Mạnh Nhược Dư nhanh chóng trả tiền, nếu Mạnh Nhược Dư đã trở thành nhân vật lớn thì đừng tiếp tục nợ, sau khi trả tiền mọi người đều có thể sống tốt hơn một chút.
Lúc này bọn chúng không động thủ nhưng khiến chủ nhà bất mãn, hàng xóm láng giềng xung quanh cũng không muốn có loại hàng xóm này, bọn họ đều là dân chúng thành thật, chưa từng thấy qua cục diện này. Bất kể là chủ nhà hay hàng xóm đều muốn mẹ con cô nhanh chóng chuyển đi, càng nhanh càng tốt, chủ nhà thậm chí còn trả họ toàn bộ tiền đặt cọc, cũng không thu tiền thuê nhà tháng này.
Mạnh Tuệ Nhiên Mạnh Nhược Dư không có cách nào, chỉ có thể nhanh chóng tìm phòng sắp xếp ổn định.
***
Đám người Diệp Thanh phân công công việc, rất nhanh đã nhận được tin tức bọn họ muốn. Dương Mĩ Na có thể xem như người của Vĩnh Hằng Đường, nhưng cũng có thể nói không có quan hệ gì, dù sao bọn họ chỉ là nhìn trúng nhan sắc của Dương Mĩ Na mà thôi, đại khái muốn dựa vào cái này làm vài thứ. Trước khi vào Bích Thủy Thiên Đường, Dương Mĩ Na có một người bạn trai, cả hai vô cùng yêu nhau, đối phương anh tuấn và điều kiện gia đình không tồi, nhưng khi bạn trai đưa Dương Mĩ Na về nhà, gia đình nhà trai lại rất ghét bỏ Dương Mĩ Na không học đại học, bởi vì con trai mình là một sinh viên tài năng. Dương Mĩ Na cho rằng sự phản đối của người nhà bạn trai sẽ không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đến tình yêu giữa bọn họ, tình cảm giữa bọn họ còn kiên cường hơn vàng, nhưng không nghĩ tới, bạn trai lại nghe theo ý kiến của người nhà thật sự đi xem mắt, Dương Mĩ Na bị kích động rất lớn, sau khi chia tay với bạn trai thì ngây ngô dại dột, sau đó bị người của Vĩnh Hằng Đường nhìn trúng, sau đó lại bị đưa vào Bích Thủy Thiên Đường. Hiện giờ căn cứ theo tin tức Diệp Thanh nhận được, Dương Mĩ Na đã đi theo Hướng Việt, Hướng Việt vô cùng đắc ý đối với việc có được đại mỹ nhân này, hiện giờ đang “sủng ái”.
Chỗ Dương Mĩ Na không có giá trị quá lớn, bọn họ cũng rất nhanh đã bỏ qua, trọng điểm chính là Mạnh Nhược Dư.
Thẩm Trường Kim điều tra bối cảnh của Mạnh Nhược Dư, Thẩm Trường Mộc thì điều tra các mối quan hệ của Mạnh Nhược Dư, trọng điểm điều tra của Thẩm Trường Hỏa là Mạnh Nhược Dư có liên quan gì đến Vĩnh Hằng Đường hay không.
Đầu tiên là bối cảnh của Mạnh Nhược Dư, Mạnh Nhược Dư do mẹ Mạnh Tuệ Nhiên một mình nuôi nấng lớn lên. Chồng của Mạnh Tuệ Nhiên chết ngoài ý muốn ở công trường, thu được một khoản tiền lớn, bởi vì số tiền này, Mạnh Tuệ Nhiên bị thân thích của người chồng không ngừng quấy rầy, vì thoát khỏi cuộc sống đáng sợ này, bà mang theo con gái Mạnh Nhược Dư đến huyện Lâm Hồ ở, Mạnh Tuệ Nhiên dựa vào số tiền đó cũng không làm việc, cả ngày chỉ biết chơi mạt chược, thậm chí ngay cả cơm cũng không nấu, còn phải để con gái bà làm rồi mang tới cho. Mạnh Tuệ Nhiên là một người mẹ không đáng tin cậy, nhưng Mạnh Nhược Dư tuyệt đối xem như một cô gái có phẩm chất kiêm ưu tú, thành tích từ nhỏ đến lớn đều xuất sắc, các thầy cô nhắc tới cô cũng không tiếc lời khen ngợi.
Sau khi Mạnh Nhược Dư thi đại học, cuối cùng Mạnh Tuệ Nhiên cũng làm được một việc đáng tin cậy, dùng hết tiền tiết kiệm để mua một căn nhà ở Thịnh Châu, nếu sau khi tốt nghiệp đại học Mạnh Nhược Dư nguyện ý trở về ở, căn nhà này chính là tổ ấm của hai mẹ con họ, nếu Mạnh Nhược Dư không muốn trở về thì bán căn nhà rồi Mạnh Tuệ Nhiên cùng Mạnh Nhược Du rời đi. Ban đầu Mạnh Tuệ Nhiên đi theo Mạnh Nhược Dư đến thành phố cô học đại học, không biết là không thích ứng được hay như thế nào, Mạnh Tuệ Nhiên rất nhanh đã trở về, trang trí sơ qua căn nhà rồi vào ở.
Mạnh Tuệ Nhiên vẫn không có việc làm, tiếp tục làm “nghề cũ”, mỗi ngày đều chơi mạt chược, lúc đầu đánh nhỏ không có ầm ĩ gì, sau đó đại khái bị người ta dụ dỗ, mê hoặc bà ta đi đánh bạc, sau đó không dừng lại được, thế chấp căn nhà, cuối cùng căn nhà kia cũng không giữ lại nổi.
Trong lúc đó Mạnh Nhược Dư trở về hai lần, sau khi cô trở về Mạnh Tuệ Nhiên thành thật một thời gian, rất nhanh ý niệm lại nảy mầm, vì thế nợ tiền càng ngày càng nhiều. Theo lý mà nói, khi nhìn thấy Mạnh Tuệ Nhiên không có tiền, người khác hẳn là sẽ không để ý tới bà ta, nhưng hết lần này tới lần khác có một ông lớn nhìn trúng Mạnh Nhược Dư, muốn dùng cách này bức bách Mạnh Nhược Dư đi theo hắn, hiện giờ ông già này đang gây áp lực lên Trịnh Thế Tài, lúc này Trịnh Thế Tài mới phái người liên tiếp bức bách mẹ con Mạnh Nhược Dư.
Thẩm Trường Kim nhìn mấy người anh em, “Bối cảnh của cô ấy rất sạch sẽ.”
Những tư liệu này có phải là giả hay không, bọn họ đương nhiên có thể nhanh chóng phán đoán ra, nhìn thấy những tư liệu này của Mạnh Nhược Dư, Thẩm Trường Kim thậm chí có chút cảm khái, nếu không phải gặp được một người mẹ không đáng tin cậy như vậy, tương lai của Mạnh Nhược Dư hẳn là vô cùng tốt đẹp, cô đủ ưu tú cũng đủ xinh đẹp, quan trọng là cô còn rất cố gắng.
Thẩm Trường Mộc nhìn Thẩm Trường Kim một cái, không khỏi lắc đầu, “Mạnh Nhược Dư này rất không đơn giản.”
Khi bọn họ nhìn thấy thông tin mà Thẩm Trường Mộc điều tra thu được, lập tức hiểu Thẩm Trường Mộc có ý gì. Mạnh Nhược Dư là một cô gái không có bối cảnh, khoảng thời gian học đại học rất tốt đẹp, không chỉ nhân duyên tốt, thành tích cũng không tồi, hàng năm lấy học bổng cấp cao nhất, khi cô tốt nghiệp đại học, một số công ty không tồi đều hướng về phía cô, nhưng mà cô đều từ chối trực tiếp thi nghiên cứu sinh. Trong thời gian học nghiên cứu sinh, cô vừa đi học, vừa đi thực tập tại một công ty, dựa vào hơn hai năm kinh nghiệm thực tập, năm đó tốt nghiệp, cô bắt đầu nhận một ít kế hoạch quảng cáo, một quảng cáo nào đó đạt được thành công lớn, bắt đầu có một thương hiệu lớn trực tiếp tìm đến cô, cô dựa vào những thứ này kiếm được không ít.
Dựa theo tốc độ kiếm tiền của Mạnh Nhược Dư, số tiền Mạnh Tuệ Nhiên nợ, thật ra cô có thể trả nợ, nếu như không phải Trịnh Thế Tài bên này cố ý làm khó, Mạnh Nhược Dư căn bản sẽ không trở về.
Thẩm Trường Hỏa khoanh tay trước ngực, “Cô ấy trở về, không chỉ có Trịnh Thế Tài làm khó, còn có nguyên nhân từ Chu gia.”
Tất cả mọi người nhìn Thẩm Trường Hỏa, Thẩm Trường Hỏa luôn có chỗ độc đáo ở phương diện tìm hiểu tin tức, anh nói như vậy nhất định là đã nhận được tin tức bí ẩn gì đó.
Thẩm Trường Hỏa nhìn Thẩm Trường Mộc, “Mạnh Nhược Dư đột nhiên từ chức, phải không?”
Thẩm Trường Mộc hơi chần chừ, sau đó gật đầu, “Đồng nghiệp của cô ấy nói cô ấy hình như có đối tượng qua lại ổn định, định gặp cha mẹ hai bên, bọn họ còn từng trêu ghẹo ăn kẹo mừng của cô ấy. Đúng lúc đó Mạnh Nhược Dư xin nghỉ, bọn họ cho rằng là về quê gặp cha mẹ, bởi vì nhà trai cũng là người ở đây, kết quả thật không ngờ Mạnh Nhược Dư trực tiếp đề nghị từ chức, thậm chí ngay cả người cũng không trở về.”
Thẩm Trường Hỏa: “Trùng hợp thật, con trai út của Chu Tiến Ân- Chu Thành Bân dẫn bạn gái của hắn trở về, dường như là chuẩn bị cho Chu Tiến Ân gặp mặt, nhưng mà lại không có kết quả.”
Diệp Thanh: “Người kia là Mạnh Nhược Dư?”
Tâm tư Thẩm Trường Mộc nhanh chóng chuyển động, “Có khả năng này không, Chu Thành Bân vô tình gặp Mạnh Nhược Dư, bị cô ấy hấp dẫn, hai người rất nhanh đã yêu nhau, thậm chí quyết định kết hôn. Trước khi kết hôn nhất định phải gặp cha mẹ hai bên, Chu Thành Bân bèn dẫn Mạnh Nhược Dư trở về, nhưng khi sắp xếp cho Mạnh Nhược Dư và Chu Tiến Ân gặp mặt, Mạnh Nhược Dư bị Chu Nhân nhìn thấy. Chu Nhân là người sống sót duy nhất của sự kiện năm đó, có lẽ ông ta đã gặp Mạnh Tiêu Tiêu, khi nhìn thấy Mạnh Nhược Dư giống Mạnh Tiêu Tiêu như vậy, lập tức nổi lên tâm tư. Mẹ Mạnh Nhược Dư nợ nần một đống, Trịnh Thế Tài vừa đe dọa vừa dụ dỗ mẹ con họ, Chu Tiến Ân dứt khoát cũng phái người đối phó mẹ con Mạnh Nhược Dư, bề ngoài nhìn như là để cho Mạnh Nhược Dư cách xa con trai ông ta một chút, đồng thời cho thấy Mạnh Nhược Dư và bọn họ không có quan hệ gì, về phần phía sau như thế nào, cũng chỉ có bọn họ rõ ràng.”
Thẩm Trường Hỏa và Thẩm Trường Mộc liếc nhau một cái, rất hiển nhiên, Thẩm Trường Hỏa cũng nghĩ như thế, cứ như vậy, tất cả mọi chuyện đều có thể nói thông suốt.
Thẩm Trường Thủy vẫn trầm mặc đột nhiên mở miệng, “Có ảnh của Mạnh Nhược Dư không?”
Thẩm Trường Kim yên lặng tiến về phía trước, đưa cho Thẩm Trường Thủy một ít giấy tờ tùy thân kẹp trên tư liệu, Thẩm Trường Thủy vừa nhìn thấy những bức ảnh kia, ánh mắt liền thay đổi, tay nắm chặt tư liệu, phảng phất có thể thông qua chúng nhìn thấy thứ gì khác.