“Chủ tịch, số lượng người dùng trực tuyến đồng thời của Bigo Live đã đạt mức cao mới!” Người quản lý vận hành hào hứng báo cáo với chủ tịch Bigo Live.
“Ha ha. Tốt lắm, cứ đấu đi đấu đi. Các cô chiến đấu càng lợi hại thì đối với Bigo Live chúng ta càng tốt.” Chủ tịch của Bigo Live có vẻ rất vui.
...
Thành phố Bảo Thạnh, bên trong ký túc xá.
“Béo, Vũ Ngọc Hiền bây giờ có bao nhiêu giá trị danh dự?” Lâm Thiên hỏi.
“Anh Thiên, giá trị danh dự hiện tại của cô ta là hai ngàn hai trăm bảy mươi lăm tỷ, thấp hơn Tô Bảo Nhi ba trăm năm mươi tỷ, khi quy ra tiền thì thấp hơn ba mươi lăm tỷ.” Béo nói.
Béo hào hứng nói tiếp:
“Điều quan trọng nhất là tốc độ tặng quà hiện tại của cô ta chậm lại. Người nên tặng quà đã tặng gần hết rồi. Theo xu hướng này, quà tặng của cô ấy đã đến điểm bão hòa hẳn là không thể tăng nữa.”
“Tốt lắm.” Lâm Thiên gật đầu, sau đó mới ngừng ngón tay quét tiền.
Lâm Thiên chỉ cần duy trì khoảng cách ba mươi lăm tỷ, Vũ Ngọc Hiền tăng lên, anh tiếp tục tăng, nếu cô ta không tăng thêm, Lâm Thiên liền dừng lại.
Trong phòng phát sóng trực tiếp của Tô Bảo Nhi lúc này vui mừng.
“Tổng cộng hai trăm bốn mươi lăm tỷ đã được quét, vô nhân tính quá mà!”
“Để đứng đầu danh sách mà ném hai trăm bốn mươi lăm tỷ, độc nhất vô nhị trong toàn bộ ngành truyền hình trực tiếp Việt Nam!”
“Cái này có thể mua mấy chiếc xe thể thao cao cấp. Cha mày Lục Công Tử không mua xe thể thao, mà là tặng Tô Bảo Nhi. Đây hoàn toàn là tình yêu thật sự đó!”
...
Mọi người đều kinh ngạc trước việc Lâm Thiên ném ra hai trăm bốn mươi lăm tỷ.
Tô Bảo Nhi cũng đã vô số lần cảm ơn.
“Cha mày Lục Công Tử, tôi… tôi thật sự không biết làm sao để cảm ơn anh, chỉ có thể nói rằng Tô Bảo Nhi tôi nợ anh một ân tình lớn.” Giọng nói của Tô Bảo Nhi có chút nghẹn ngào.
Đối với Tô Bảo Nhi mà nói, người đang ở dưới đáy vực của nhân sinh, đây là người duy nhất đã động viên và giúp đỡ cô rất nhiều.
Trên màn hình công khai.
Cha Mày Lục Công Tử: “Tô Bảo Nhi, cố lên!”
“Ừm! Tôi sẽ làm việc chăm chỉ. Trong vòng một tuần, tôi sẽ phát hành ca khúc mới.” Tô Bảo Nhi mạnh mẽ gật đầu.
Cha Mày Lục Công Tử: “Tô Bảo Nhi, mong chờ bài hát mới của cô.”
...
Thủ đô, bên trong biệt thự của Vũ Ngọc Hiền.
Ngồi trước buổi phát sóng trực tiếp, cô nhìn chằm chằm vào màn hình phụ bên cạnh, thứ hiển thị trên màn hình là danh sách tổng kết Bigo Live Fans Festival.
Cô thấy mình đã bị Tô Bảo Nhi bỏ xa ba trăm năm mươi tỷ điểm danh dự, mặt cô ấy trông khó coi.
“Cả nhà ơi, Ngọc Hiền lại bị Tô Bảo Nhi bắt nạt. Cả nhà có thể giúp Ngọc Hiền một tay được không?” Vũ Ngọc Hiền tủi thân làm nũng trước ống kính.
“Mọi người mau quét cho Ngọc Hiền đi!”
“Đúng vậy, còn có tiền gửi ngân hàng, mau lấy ra đi, không thể để Ngọc Hiền bị ức hiếp!”
“Thần hào Tạ Đại Tướng Quân thì sao? Mau quét cho Vũ Ngọc Hiền đi.”
...
Trong một lúc, mưa bình luận trong toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp đang kêu hô hào kêu gọi.
Nhiều người hét lên trên màn hình bình luận.
Chỉ tiếc là rất ít người quét quà tặng, dù sao thì tiền của ai cũng có hạn.
“Tạ Đại Tướng Quân” kia cũng là Tạ Cường. Ông ta từ lâu đã dừng quét thưởng rồi, dù sao trong điện thoại đã hứa sẽ quét cho Tô Bảo Nhi năm mươi hai tỷ năm trăm triệu, đã quét đủ rồi nên đương nhiên dừng lại.
“Tạ Đại Tướng Quân đã offline. Tám mươi phần trăm là hết tiền!”
“Mẹ kiếp, không phải chúng ta không nỗ lực, mà là do Cha mày Lục Công Tử, anh ta vô sỉ, tiêu hết hai trăm bốn mươi lăm tỷ, tiền của anh ta đều là do gió cuốn bay đến sao?”
“Đúng vậy đúng vậy, Cha Mày Lục Công Tử quá giàu, hai trăm bốn mươi lăm tỷ dùng để quét thưởng trực tiếp, nhà có bao nhiêu quặng mỏ mới dám chơi thế này!”