Một âm thanh va chạm vào tấm ván gỗ vang lên, đấy chính là tiếng súng giảm thanh, âm thanh rất nhỏ.
Một viên đạn nhanh chóng được bắn ra, bay về phía Lâm Thiên với tốc độ kinh người.
“Phật.”
Viên đạn không hề nghiêng lệch, thoáng chốc bắn đúng vào ngực Lâm Thiên.
Đây chắc chắn là một tay súng có tay nghề rất tốt.
Sau khi viên dán bắn trúng Lâm Thiên, máu tươi nhanh chóng thấm đẫm quần áo Lâm Thiên, nhưng Lâm Thiên không hề ngã xuống, mà nhanh chóng lao thẳng về phía người áo đen kia.
Sau khi người áo đen bắn phát súng kia, vốn dĩ vô cùng tự tin. Cho rằng Lâm Thiên nhất định sẽ ngã xuống đất mà chết.
Nhưng anh ta không ngờ, có một dư ảnh lóe lên, chỉ trong chớp mắt đã lao đến trước mặt anh ta.
“Bốp.”
Người áo đen còn chưa phản ứng lại, Lâm Thiên đã vặn cổ tay cướp lấy súng của anh ta.
“A.”
Người áo đen hét thảm thiết, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt.
Cùng lúc đó, Lâm Thiên bóp lấy cổ anh ta.
“Mày... mày là người hay ma.” giọng nói của người áo đen run rẩy, sắc mặt kinh sợ nhìn Lâm Thiên.
Như trò đùa, một súng trúng ngực, anh không chỉ không ngã xuống. Hơn nữa hành động vẫn còn nhanh như vậy.
Người áo đen thề, cả đời này của anh ta chưa từng thấy người nào có tốc độ nhanh như vậy, nhanh đến mức anh ta không nhìn rõ, Lâm Thiên đến trước mặt anh ta bằng cách nào.
“Vừa rồi tôi cũng đã nói rồi, Chu Tuấn cử một mình anh đến đây chính là muốn tìm chỗ chết mà.” Lâm Thiên nở nụ cười lạnh lùng đáng sợ.
Sau đó, Lâm Thiên dùng lực.
“Rắc rắc.”
Cổ của người áo đen trực tiếp bị Lâm Thiên vặn gãy.
Trong phút chốc, sinh mệnh của người áo đen đã tàn lụi, không còn hơi thở.
Trước khi người áo đen đến, có nằm mơ anh ta cũng không ngờ tới, trên người anh ta có súng, vậy mà vẫn bị Lâm Thiên dễ dàng giết chết như vậy.
Sau khi Lâm Thiên quyết định giết chết người áo đen này thì trực tiếp kéo xác anh ta vào biệt thự. Sau đó dùng một viên thuốc hóa thi hoàn để hủy sạch thi thể của người áo đen.
Thuốc hóa thi hoàn này thật sự vô cùng hiệu nghiệm, hơn nữa người áp đen lại có thân phận đặc biệt, cho dù anh ta chết Chu Tuấn cũng không dám làm thế nào cả.
Trong biệt thự.
Sau khi Lâm Thiên xử lý xong người áo đen, cũng bắt đầu kiểm tra vết thương của chính mình.
Viên đạn lúc trước bắn vào trong ngực Lâm Thiên.
“Hừ, chỉ là vết thương ngoài da.” Lâm Thiên nhìn vết thương của mình, viên đạn găm vào bắp thịt trước ngực.
Dù sao Lâm Thiên cũng là tu sĩ bẩm sinh về Hư Đan Cảnh, bước vào năng khiếu, thân thể sẽ được thăng hoa tư chất, trình độ dũng mãnh của cơ thế, không phải người bình thường có thể so được.
Uy lực của khẩu súng làm giả theo kia chỉ có thể gây vết thương ngoài da cho Lâm Thiên, không thể xuyên qua cơ bắp và tiến vào cơ thể anh được.
Tiếp theo, Lâm Thiên trực tiếp dùng tay lấy viên đạn ra.
“May mà nó là khẩu súng lục, nếu như là một khẩu súng trường, nó có thể gây ra mối đe dọa lớn cho mình rồi, một khi bị bắn trúng có thể bị thương nặng, thậm chí còn mất mạng, về phần uy lực của khẩu súng bắn tỉa cực lớn thì càng không phải nói nữa.” Lâm Thiên lẩm bẩm nói.
Mặc dù tu sĩ vô cùng lợi hại nhưng khi đối mặt với vũ khí hạng nặng, có nhiều lúc vẫn không thể chống lại được.
Ví dụ như Hư Đan Cảnh của Lâm Thiên. Trong toàn bộ thế giới tu luyện, tu sĩ ở Hư Đan Cảnh là tuyệt đối hiếm thấy, nhưng ngay cả tu sĩ tu luyện đến cảnh giới này, cũng tiêu phí rất nhiều thời gian và tinh lực.
Tuy nhiên, chỉ cần một khẩu súng trường hoặc súng bắn tỉa, có thể đe dọa đến tính mạng của cường giả Hư Đan đó.
Đây cũng là nguyên nhân lớn dẫn đến việc tu luyện tàn lụi.
Đương nhiên, nếu như thật sự đạt được đến cảnh giới càng cao, mối đe dọa cũng sẽ càng ít hơn.
Nếu Lâm Thiên đạt đến Thực Đan Cảnh thì một khẩu súng trường bình thường, e rằng chỉ có thể tạo thành vết thương ngoài cho Lâm Thiên mà thôi. Nếu Lâm Thiên đạt đến Kim Đan Cảnh, súng bắn tỉa cũng chỉ làm Lâm Thiên bị thương thôi.
Nhưng đáng tiếc, việc thăng cấp cảnh giới không thể nhanh chóng được, cho dù Lâm Thiên có mong ước đạt được cảnh giới cao hơn thì cũng là tích lũy từng chút một, dần dần thăng cấp.
“Lần này Chu Tuấn trả thù thất bại, tuyệt đối sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy, mình phải cẩn thận hơn mới được.” Lâm Thiên lẩm bẩm.
Mặc dù Lâm Thiên hận không thể đi giết chết tên Chu Tuấn kia, nhưng Lâm Thiên vẫn chưa có cơ sở ở Hà Nội, mà nhà họ Chu lại là một trong tám gia tộc lớn ở Hà Nội.
Cho dù Lâm Thiên có thể giết được Chu Tuấn, nhưng nếu Lâm Thiên thật sự làm vậy, một khi nhà họ Chu vận dụng hết mạng lưới quan hệ của họ ở Hà Nội, Lâm Thiên cho dù muốn thoát khỏi Hà Nội, e rằng cũng không thể thoát được.
Trước kia ở Kim Đô đối phó vời nhà họ Phạm, đã khiên Lâm Thiên hiểu ra tầm quan trọng của thế lực phía sau.
Cho nên, bây giờ đối mặt với Chu Tuấn, Lâm Thiên chỉ có thể bị động phòng bị, không thể hành động hấp tấp được.
Trừ khi Lâm Thiên có một nền móng nhất định ở Hà Nội. Và một thế lực lớn, mới có thể chủ động hành động với nhà họ Chu được.
Sau khi xử lý đơn giản vết thương, Lâm Thiên bắt đầu nghiên cứu về thuật luyện đan.
Dược đỉnh đã được đưa đến biệt thự, và phần một số dược liệu của thuật luyện đan, trên đường Lâm Thiên trở về đã vào chợ đầu mối dược liệu mua một ít rồi.
Bởi vì đây là lần đầu Lâm Thiên thử luyện chế đan dược, cho nên anh luyện chế loại đan dược đơn giản nhất, đương nhiên hiệu quả của đan dược cũng không lợi hại lắm. Đối với yêu cầu về dược liệu cũng rất cao.
Loại đan dược bậc cao, cho dù Lâm Thiên có thể gắng gượng luyện chế, e rằng cũng không thể tìm được những dược liệu cần thiết để luyện chế đan dược bậc cao này.
“Vô Cực Hoàn, cái này cũng được.” Lâm Thiên nhìn vào sách đan dược.
Theo cách phân chia của sách đan dược, đan dược được chia thành đan dược sơ cấp, đan dược trung cấp, đan dược cao cấp, đan dược cực phẩm, và đan dược thần cực.
Đan dược có cấp độ càng cao thì hiệu quả sẽ càng mạnh, nhưng độ khó của việc luyện chế cũng cao hơn.
Vô Cực Hoàn này chính là đan dược sơ cấp, uống một viên có thể tăng cường thể chất cho người bình thường, người thường có một số bệnh vặt hoặc chỗ nào đó đau nhức, uống một viên là có thể chữa khỏi.
Dù sao thì bệnh của người thường, nhiều trường hợp là do thể chất yếu ớt. Những người có thể chất yếu ớt thường dễ bị cảm lạnh và mắc bệnh hơn những người bình thường.
Giống như luyện tập bình thường và một số người biết luyện công, bọn họ có thể chất đương đối tốt, bình thường sẽ không bị ốm vặt gì cả, chính là đạo lý như vậy.
“Bắt đầu thôi.”
Lúc trước Lâm Thiên đã nghiên cứu quá trình luyện đan một ngày rồi, Lâm Thiên đã nghi nhớ cả quá trình rồi, bây giờ là lúc luyện tập.
Sau khi chuẩn bị xong hết, Lâm Thiên bắt đầu luyện đan trong biệt thự.
Vô Cực Hoàn là sơ cấp nhất, thời gian ngắn nhất, cho nên thời gian luyện đan cũng không dài, đan dược càng tốt, đương nhiên thời gian luyện đan cũng sẽ dài hơn, loại đan dược cực phẩm, phải cần thời gian mấy ngày mới có thể luyện chế được.
Ba mươi phút sau.
“Thất bại rồi.”
Lâm Thiên nhìn đan dược đen sì trong tay, lộ ra nụ cười khổ, mới bắt đầu không bao lâu mà đã thất bại rồi.
Hiển nhiên, lần đầu tiên thử luyện đan của Lâm Thiên đã thất bại.
Mặc dù Lâm Thiên đã nhớ toàn bộ quá trình luyện chế, nhưng khi thực hành thực tế, anh quá không quen tay, không chế không tốt.
Cái này giống như chơi game vậy, bạn biết rõ về quá trình thực hiện thao tác khó này, nhưng khi để bạn tự thực hiện, bạn chưa chắc đã có thể thực hiện được thao tác khó này, thậm chí có thể đánh cẩu thả hơn rất nhiều. Đây là khoảng cách giữa lý thuyết và thực hành.
“Tiếp tục thôi.”
Lâm Thiên cũng không nản lòng, bắt đầu luyện chế lần thứ hai.
Thất bại. Thất bại. Vẫn thất bại.
Lâm Thiên luyện chế hết lần này đến lần khác, cũng lại thất bại hết lần này đến lần khác, rất nhiều chi tiết xảy ra sai sót, mà một khi xảy ra sai sót, cả viên đan dược coi như bỏ đi, dược liệt luyện chế cũng mất luôn.
Nhưng mỗi lần luyện chế Lâm Thiên đều có thu hoạch, cũng có tiến bộ hơn.
Từ mười giờ tối cho đến mười giờ trưa hôm sau, đúng mười hai tiếng đồng hồ, Lâm Thiên luyện chế mười tám lần, thất bại đủ mười tám lần.
Thậm chí Lâm Thiên còn luyện chế quên cả thời gian.
Lúc này, Lâm Thiên đang luyện chế lần thứ mười chín, hơn nữa đã tiến hành đến giai đoạn cuối cùng, các giai đoạn trước Lâm Thiên đều đã thành công rồi, bây giờ chỉ còn lại một bước cuối cùng để ngưng đan.
“Nhất định phải thành công. Nhất định phải thành công.”
Ánh mắt Lâm Thiên mong chờ nhìn chằm chằm vào trong dược đỉnh.
Hai lần thất bại trước đều thất bại ở bước cuối cùng ngưng đan này.
Lâm Thiên đã thất bại mười tám lần liên tục rồi, sự tự tin của Lâm Thiên cũng đã bị ảnh hưởng rất nhiều. Lâm Thiên thật sự rất mong chờ thành công.
Cái này giống như chơi game vậy, thất bại liên tục mười tám lần, thất bại đến nỗi bạn nghi ngờ về cuộc đời đấy.
“Bùm.”
Ngay khi Lâm Thiên vừa nói xong, đan dược sắp thành hình trong dược đỉnh bùm một cái tan tành.
Lâm Thiên lần thất bại.
“Hừ...”
Lâm Thiên thở dài thườn thượt. Trên mặt cũng lộ ra vẻ bất lực.
Quả nhiên luyện đan không phải đơn gian như Lâm Thiên nghĩ, đây còn là đan dược sơ cấp nhất, mà đã luyện đến mức khiến Lâm Thiên nghi ngờ cuộc sống rồi, vậy thì nhưng đan được cấp cao kia còn khó luyện chế đến mức nào nữa chứ.