Lưu Thân nóng lòng cầm cốc nước lên, một hơi uống hết phân nửa nước bên trong.
Anh ta thường ngày bận rộn công việc, căn bản không vận động nhiều cho nên thể lực rất yếu.
Sau khi uống hết chén nước thuốc, Lưu Thân cảm thấy tinh lực của mình vô cùng sung mãn, toàn thân tràn đầy năng lượng, bệnh vặt trên người dường như đã biến mất.
“Anh Thiên, anh… anh lấy thần dược này ở đâu ra vậy? Thật là thần kì.” Lưu Thân nhìn Lâm Thiên kích động nói.
“Nếu tôi nói, thuốc là do tôi tự mình chế ra, anh có tin không?” Lâm Thiên cười đáp.
"Mẹ kiếp, không phải chứ? Anh Thiên, anh còn tinh thông y dược sao? Còn có thể chế tạo ra loại thuốc thần kỳ như vậy?" Lưu Thân kinh hãi nhìn anh.
“Tôi có một chút tài lẻ, anh cũng biết đó.” Lâm Thiên cười nói.
“Anh Thiên, nếu có thể sản xuất loại thuốc này với số lượng lớn thì đây chính là cơ làm ăn rất hời. Nếu mang bán loại thần dược này ra ngoài bán, nhất định sẽ gây chấn động thế giới, nhất định sẽ gặp phải đối thủ tranh giành.” Lưu Thân kích động không thôi.
"Tuy nhiên, tôi không thể sản xuất ra số lượng lớn như vậy được. Hiện tại tôi còn phải chế tạo hàng chục loại thuốc mỗi ngày."
Lâm Thiên cũng đã từng nghĩ tới vấn đề này, nhưng số lượng thuốc có thể chế tạo viên trong một ngày có hạn, căn bản không thể sản xuất số lượng lớn.
“Anh Thiên, anh có thể đem một viên thuốc hòa tan trong nước như vừa rồi, biến thành một ly nước thuốc, sau đó chia làm hai mươi phần giống như nước để uống.” Lưu Thiên nói.
"Có lý."
Sau khi nghe lời này, ánh mắt Lâm Thiên đột nhiên sáng lên.
Theo cách này, một viên có thể chia thành hai mươi phần, nếu chỉ uống một phần thì tác dụng sẽ yếu đi, nhưng ít ra cũng có tác dụng nhất định. Còn nếu có tiền có thể mua mười, hai mươi phần một lần, hiệu quả sẽ càng rõ ràng hơn.
"Nếu là như vậy, một phần sẽ bán một trăm bảy lăm triệu. Không, ba trăm năm mươi triệu mới đúng." Ánh mắt Lâm Thiên lóe lên vẻ chuẩn xác.
Anh tính toán một chút, nếu một viên thuốc uống được bán với giá ba trăm năm mươi triệu thì một viên vô cực đan có thể bán được với giá bảy tỉ, nếu tinh chế 30 viên một ngày thì số tiền chắc chắn sẽ tăng lên gấp bội.
Hàng ngàn tỷ một năm, thật là lợi nhuận khủng.
Hơn nữa Lâm Thiên phát hiện ra rằng khi trình độ của mình tăng lên, tốc độ luyện chế sẽ càng ngày càng nhanh.
Anh chỉ mới bắt đầu chế tạo cách đây vài ngày, để luyện được một viên cũng mất ít nhất một hoặc hai tiếng đồng hồ.
Nhưng cho đến hiện tại, thời gian đã giảm xuống chỉ còn hai mươi phút, theo mức độ thuần thục tăng lên, thời gian cần thiết để tinh luyện chắc chắn sẽ ngắn hơn.
Về tiền vốn, chi phí tinh luyện một viên chỉ khoảng từ ba lăm đến bảy mươi triệu, chi phí chỉ bằng một phần trăm, còn lại chín mưới tám phần trăm đều là lợi nhuận.
"Anh Thiên, nếu thật sự muốn bán loại thuốc này, chắc chắn nó sẽ được xếp vào hàng thượng phẩm. Bán ba trăm triệu vẫn quá rẻ. Ít nhất cũng phải hơn một tỉ, thuốc này vừa hiếm vừa đắt. Hơn nữa, tác dụng của loại thuốc này thần kỳ như vậy cho nên nó hoàn toàn đáng giá." Lưu Thân khẳng khái nói.
"Một tỉ? Có cao quá không?" Lâm Thiên hỏi.
"Anh Thiên, trong xã hội ngày nay có rất nhiều người giàu, hơn nữa họ đều có một vấn đề chung, đó là xương cốt yếu và sức khỏe kém. Càng có tiền, họ sẽ càng coi trọng sức khỏe của mình" Lưu Thân nói.
Lưu Thân tiếp tục nói: “Anh Thiên, anh không biết hằng năm những người giàu này chi tiền cho các sản phẩm chăm sóc sức khỏe, sản phẩm dinh dưỡng và nguyên liệu nấu ăn quý hiếm, đừng nói là mấy trăm triệu, thậm chí là hàng tỉ, hàng chục tỉ. Họ vung tiền không chớp mắt, một tỉ là còn quá rẻ. "
Lâm Thiên gật đầu một cái, anh hoàn toàn tin tưởng rằng thị trường sản phẩm chăm sóc sức khỏe ngày nay rất sôi động, hơn nữa những sản phẩm kia hở một tí đã mấy trăm triệu.
Còn có đông trùng hạ thảo và đông trùng hạ thảo thượng hạng tính theo gam. Giá một gam thuốc so với một gam vàng còn đắt hơn nhưng vẫn rất được ưa chuộng. Giới nhà giàu có tiền liền mua về để chăm sóc sức khỏe.
Ngoài ra có những loại sâm dại chất lượng hàng đầu khác và nấm linh chi thiên nhiên, giá cả bị đội lên vô cùng kinh khủng mà vẫn có rất nhiều nhà giàu tranh nhau mua.
Tại sao lại như vậy? Tất cả là vì sức khỏe.
Đủ để thấy những người giàu này vì sức khỏe tuyệt đối không tiếc giá nào.
Hơn nữa, dùng những thứ như đông trùng hạ thảo sẽ không có tác dụng ngay lập tức, nhưng vô cực đan của Lâm Thiên lại phát huy hiệu quả nhanh chóng.
Nghĩ vậy thì cái giá hơn một tỉ quả thực không đắt.
Bên cạnh đó hoàn toàn không phải lo lắng về doanh số, không những bán được trong nước mà sau này Lâm Thiên còn có thể phát ra nước ngoài phát triển, kiếm tiền từ người ngoại quốc.
Trong long Lâm Thiên âm thầm tính toán, nếu mỗi ngày bỏ ra một khoảng thời gian nhất định để luyện chế vô cực đan này, mỗi viên bán được hơn một tỉ, tức là một ngày kiếm được gần bảy trăm tỉ, tương đương với hàng ngàn tỉ một năm.
Chờ đến khi luyện chế thành thạo, tốc độ chắc chắn sẽ nhanh hơn rất nhiều, nếu tính theo cách này, một năm sẽ thu nhập hơn hàng triệu tỉ.
Lợi nhuận cao tới chin mươi chín phần trăm.
Nghĩ đến con số đáng sợ này, trong lòng Lâm Thiên run lên.
Phải nói, thị trường bất động sản sinh lời ở Trung Quốc hiện có tỷ suất lợi nhuận từ hai mươi đến ba mươi phần trăm, chi phí bỏ ra rất lớn, lại phải chịu rủi ro nhất định và chu kỳ xây dựng kéo dài.
Kể cả các ngành khác, họ cũng phải đối mặt với chi phí đầu tư cao, thời gian thu hồi vốn lâu, nguy cơ rủi ro lớn.
Mà làm công việc này, không tốn chi phí, không rủi ro, thời gian thu hồi vốn nhanh, lợi nhuận cao ngất ngưởng.
Ngành công nghiệp xây dựng so với nó chỉ có thể bị giết trong nháy mắt.
Giá này so với bán ma túy còn lời hơn.
Ông ngoại của Lâm Thiên, Lê Chí Thành, rất thông minh, cả đời gây dựng Tập đoàn Tỉnh Xuyên có giá trị thị trường cũng chỉ bảy mươi nghìn tỉ.
Tại Kim Đô, Lâm Thiên hợp nhất bốn gia tộc lớn, tổng tài sản mới được 175 nghìn tỉ.
Mà đây, lợi nhuận một năm có thể lên tới hơn ba trăm năm mươi nghìn tỷ, thật kinh khủng.
Điều này khiến trái tim Lâm Thiên run lên. Anh bỗng nhiên tìm ra con đường xây dựng một đế chế kinh doanh cho riêng mình.
"Được. Lưu Thân, anh mau bắt tay vào thành lập công ty dược phẩm, tốc độ càng nhanh càng tốt, tiến hành làm công tác chuẩn bị. Trong vòng một tuần, tôi muốn cho ra lò loại thuốc này lần đầu tiên. Mấy ngày này tôi sẽ ở đây luyện thêm.” Lâm Thiên nghiêm túc nói.
"Được, anh Thiên, tôi sẽ chuẩn bị ngay bây giờ. Chỉ cần thuốc này bán ra, tôi nghĩ nhất định sẽ làm khuynh đảo thế giới. Đến lúc đó chúng ta chắc chắn sẽ phát tài." Lưu Thân cũng tỏ ra rất cao hứng.
Bởi vì anh ta rất rõ lợi nhuận lần này khủng khiếp cỡ nào.
Hơn nữa, tác dụng chữa bệnh thần kỳ như vậy chắc chắn sẽ lật đổ nhận thức của toàn bộ giới y học và gây chấn động thế giới.
Đến lúc đó, Lâm Thiên hoàn toàn có thể đoạt giải Nobel Y học.
Bởi vì điều này sẽ thay đổi bố cục của toàn bộ ngành dược phẩm.
“Nhân tiện, anh Thiên, anh định đặt tên công ty là gì?” Lưu Thân hỏi.
“Công ty vẫn dưới danh nghĩa của Tập đoàn Vân Thiên, tên là Công ty Trách nhiệm hữu hạn dược phẩm Vân Thiên.”
“Được.” Lưu Thân gật đầu đáp ứng.
Sau khi Lưu Thân rời đi, Lâm Thiên lái xe đến các chợ dược liệu đầu mối, mua một xe nguyên liệu, sau đó trở về biệt thự tiếp tục luyện chế.
Từ ba giờ chiều nháy mắt đã đến bảy giờ tối.
Trong bốn giờ này, Lâm Thiên đã tinh chế được tổng cộng mười hai viên thuốc.
Lúc này đầu anh đầy mồ hôi toát ra.
"Haizz." Lâm Thiên thở dài một hơi, chuẩn bị nghỉ ngơi một lát.
Chế tạo thuốc quả thực là mệt mỏi.
Sau khi liên tục làm việc, Lâm Thiên nhận thấy trình độ thông thạo điều chế thuốc của mình sẽ ngày càng cao.
Nhà điều chế thuốc được chia thành các cấp: sơ cấp, trung cấp, cao cấp, cấp sư và cấp thần
Để đi từ trình độ sơ cấp đến trung cấp, yêu cầu phải có trình độ thông thạo.
Nếu cứ tiếp tục luyện như vậy, độ thuần thục của Lâm Thiên nhất định sẽ tăng lên, giúp anh trở thành nhà điều chế thuốc trung cấp nhanh hơn.
Mà Lâm Thiên cũng phát hiện, thời điểm điều chế thuốc, cần không ngừng kích thích nội lực, sở dĩ phải tiêu hao hết nội lực, sau đó nghỉ ngơi bổ sung, quá trình này tương đương với việc luyện công, cấp độ tu luyện của anh sẽ dần dần tăng lên.
Bằng cách này, điều chế thuốc có thể đạt một mũi tên trúng ba con chim, vừa có thể kiếm tiền vừa gia tăng mức độ điều chế thuốc, thậm chí còn nâng cao trình độ tu luyện.
Đúng là một món hời.
Bảy giờ tối tại Hà Nội, bóng tối đã bao trùm.
Bên trong biệt thự dòng họ Nam Cung, phía trước tòa nhà màu trắng nơi Liễu Diệp sống.
Fluttershy và cha anh đang đứng ở đây, với một chiếc Rolls Royce đậu ở cửa.
Một số nhân vật chủ chốt của gia tộc Nam Cung cũng đứng ở cửa để đưa Xiaodie.
“Liễu Điệp, lên xe đi, quản gia chú Phúc sẽ đưa con đến nhà của Công Tôn Phong Vân.” Nam Cung Chính nói.
"Cha, con... con..." Liễu Điệp hai mắt đỏ hoe, hình như vừa mới khóc.
Bởi vì trong lòng Liễu Điệp biết rằng nếu cô ấy lên xe, cô ấy sẽ được đưa đến nhà của Công Tôn Phong Vân để dành buổi tối với Công Tôn Phong Vân.