Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 610



Triệu Linh, Triệu Linh, cổ phiếu của chúng ta vậy mà lại đang tăng vọt! Tăng dữ dội lắm!” Ông Triệu kích động thốt lên!

"Cổ phiếu đang tăng chóng mặt? Ông nội, ông... ông không nói mê sảng chứ?" Triệu Linh vừa ngạc nhiên lại vừa nghi hoặc.

“Triệu Linh, cháu xem!” Ông Triệu vội vàng cầm điện thoại, đưa đến trước mặt Triệu Linh.

"Cái này, cái này..."

Sau khi Triệu Linh nhìn vào điện thoại thấy cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị đang có xu hướng tăng lên, cũng che miệng, kinh ngạc không thôi.

"Xảy ra chuyện gì! Xảy ra chuyện gì!"

Cha của Triệu Linh vội vàng chạy đến nhìn xem chuyện gì đã xảy ra.

Khi nhìn thấy tình huống trên màn hình điện thoại, ông ấy cũng kinh hãi không kém.

Bọn họ đều biết rất rõ giá cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị vốn đã giảm mạnh nay lại đột ngột tăng vọt như vậy, điều này chỉ có thể cho thấy có nguồn vốn lớn rót vào để giải cứu thị trường!

"Sao... sao lại có thể như vậy! Chúng ta còn chưa bàn bạc xong xuôi với hai cha con nhà họ Đỗ, sao lại có vốn tiến vào thị trường, ai đã làm chuyện này?" Cha của Triệu Linh sửng sốt.

Ông Triệu vuốt vuốt râu, sâu xa nói:

"Như vậy xem ra, chắc hẳn là nhân vật thần bí nào đó, đang đứng sau lưng giúp đỡ Tập đoàn Triệu Thị của chúng ta."

"Ông nội, sẽ là ai chứ? Muốn cứu cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị chúng ta, cũng phải bỏ ra ít nhất mười bảy ngàn năm trăm tỷ, ai ngay cả nói với chúng ta một tiếng cũng không, cứ như vậy giúp đỡ chúng ta?" Triệu Linh thắc mắc nói.

Cha của Triệu Linh cũng vội vàng nói: "Cha, có phải là người bạn cũ kia không?"

Ông Triệu lắc đầu: "Không thể nào, đám cáo già kia, biết Tập đoàn Triệu Thị gặp khó khăn, đều tránh ta như tránh tà, duy chỉ có mấy người bạn già lâu năm, khi biết ta bỏ tiền đầu tư năng lượng mới, bọn họ đã từng bỏ tiền giúp ta, bây giờ khó mà bỏ tiền ra giúp ta lần nữa."

"Vậy thì... có phải là ông nội Lê Chí Thành hay không? Bây giờ hai người giao hảo cũng khá tốt." Triệu Linh nói.

Ông Triệu vẫn lắc đầu: "Không thể nào, trước đây khi ông đang thiếu tiền đầu tư dự án xe hơi sử dụng năng lượng mới, đã mượn ông ấy một ngàn không trăm năm mươi tỷ, hơn nữa trong đoạn thời gian tập đoàn nguy cấp, ông ấy đã giúp đỡ bảy ngàn năm trăm tỷ, không cần trả lại, hơn nữa cho dù ông ấy muốn giúp, cũng sẽ nói trước với ông một tiếng, thương lượng với ông, sẽ không ra tay không một tiếng động như vậy đâu."

"Vậy rốt cuộc là ai, sẽ sẵn sàng thầm lặng giúp đỡ chúng ta? Còn không cần nói với chúng ta trước một tiếng, muốn làm việc tốt mà không để lại danh tính sao?" Cha của Triệu Linh cười nói.

Bởi vì cổ phiếu đang tăng chóng mặt, cho nên tâm trạng của cha Triệu Linh lúc này cũng rõ ràng vô cùng tốt.

Sau khi cân nhắc một lúc, ông Triệu nói: "Ta nghĩ đi nghĩ lại, có thể làm như vậy, e rằng chỉ có một người."

“Ai vậy ông nội!” Triệu Linh vội vàng hỏi.

Cha của Triệu Linh cũng như vậy có vẻ rất tò mò.

“Lâm! Thiên!” Ông Triệu phun ra hai chữ này.

"Lâm... Lâm Thiên..."

Khi Triệu Linh nghe thấy cái tên này, trái tim cô ấy lại run lên.

Đối với cô ấy mà nói, cái tên này chính là một vết sẹo, mỗi khi nhắc đến cái tên này, thì chẳng khác nào để lộ vết sẹo của cô ấy, khiến trái tim cô ấy đau nhói!

"Cha, cha đang đùa cái gì vậy? Căn bản không thể nào được không? Bây giờ Lâm Thiên đang ở Hà Nội, sống một cuộc sống thoải mái, cậu ta đã trở đại gia với khối tài sản mấy trăm nghìn tỷ, nói không chừng thê thiếp thành đàn, nào còn nhớ nhà họ Triệu của chúng ta? Nào sẽ còn nhớ đến Triệu Linh? Đừng có ngây thơ!" Cha của Triệu Linh cười khẩy rồi.

"Dù thế nào đi nữa, nếu như giá cổ phiếu đã tăng mạnh như vậy, ông nội, bây giờ chúng ta có thể không cần phải ký bản thỏa thuận này nữa! Chúng ta không cần phải giao ra quyền kiểm soát Tập đoàn Triệu Thị nữa." Triệu Linh cầm lấy bản thỏa thuận, ông nội của cô ấy đã ký bản thỏa thuận kia.



Nghĩ đến việc không phải từ bỏ quyền kiểm soát Tập đoàn Triệu Thị, Triệu Linh rất vui mừng.

"Trước tiên đừng gấp gáp, hiện tại mặc dù nó đang tăng trưởng, nhưng tình hình vẫn chưa rõ ràng, bản thỏa thuận này, cứ cầm trước, đợi tình huống đã rõ ràng, tiêu hủy cũng không muộn." Ông Triệu nói.

“Vâng!” Triệu Linh gật đầu.

Sau đó, bọn họ lại nhìn vào điện thoại di động và xem cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị đang tăng vọt.

Chỉ là trong lòng Triệu Linh không hề bình tĩnh.

Lẽ nào thật sự là Lâm Thiên đang âm thầm giúp đỡ sao? Trong lòng Triệu Linh không ngừng suy nghĩ về chuyện này.

Tiếp theo, cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị tăng nhanh chóng mặt, khiến những ai đang chú ý đến Tập đoàn Triệu Thị cũng phải kinh ngạc.

Phải biết, Tập đoàn Triệu Thị được niêm yết trên thị trường chứng khoán Hồng Kông.

Thị trường chứng khoán Hồng Kông áp dụng thuần thục hệ thống thị trường chứng khoán phương Tây, không có giới hạn giá đặt ra và hoàn toàn được điều chỉnh bởi khả năng điều chỉnh của thị trường. Hoàn toàn không giống như thị trường chứng khoán tự thân dựa vào năng lực điều tiết để điều chỉnh, có các quy định về giới hạn tăng và giới hạn giảm.

Bởi vậy, lúc trước khi cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị giảm xuống, cũng đã rớt xuống cực kỳ kịch liệt, cũng sẽ không có giới hạn.

Mà bây giờ đã có đủ vốn để cứu thị trường, tăng vọt không có giới hạn.

Kể từ khi bắt đầu phiên giao dịch hôm nay, vốn dĩ hôm nay đã giảm xuống hơn ba mươi phần trăm, nhưng mà theo vốn đầu tư vào thị trường, vốn màu đỏ thê thảm nay đã tăng trở lại màu xanh, từ mức giảm trong một ngày là ba mươi phần trăm đến tăng ba mươi phần trăm!

Trong số đó, nhưng mà khoảng cách chênh lệch ước chừng sáu mươi phần trăm!

Hơn nữa, đà tăng trưởng vẫn chưa dừng lại, vẫn còn tăng mạnh!

Thị trường chứng khoán Hồng Kông mặc định có màu xanh lục và màu đỏ, giống như chứng khoán Hoa Kỳ, ngược lại với a-cổ phiếu (cổ phiếu a có màu đỏ tăng lên và màu xanh lục giảm xuống).

Ở lối vào của Tập đoàn Triệu Thị.

Có một số lượng lớn những người bảo vệ quyền lợi tập trung tại đây, bọn họ cầm các loại biểu ngữ, có người đến đòi nợ, bình thường những bên này hợp tác với tập đoàn, đều là nửa năm kết toán một lần.

Nhưng mà bọn họ nghe nói Tập đoàn Triệu Thị sắp phá sản nên đã cùng nhau đến trước để đòi nợ.

Còn có bởi vì những người sở hữu cổ phiếu đã mua cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị, họ đã mất rất nhiều tiền vì giá cổ phiếu giảm mạnh, họ đã đến yêu cầu một lời giải thích.

"Tập đoàn Triệu Thị! Trả lại tiền mồ hôi nước mắt cho tôi!"

"Tập đoàn Triệu Thị! Trả lại tiền mồ hôi nước mắt cho tôi!"

Mọi người cùng hô khẩu hiệu.

Đúng lúc này, trong đám người đột nhiên có người hét lên.

"Mau xem, cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị đang tăng vọt!"

"Ai đang nói nhảm đó, Tập đoàn Triệu Thị sắp phá sản, cổ phiếu sao lại tăng vọt được?"

"Đúng vậy đúng vậy!"

Mọi người nhao nhao hùa theo, không ai tin điều đó.



"Này, là thật đó! Tôi thấy cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị đang tăng vọt thật!"

"Đúng, đúng, đúng! Tôi cũng đã nhìn thấy, các người mau lấy điện thoại ra xem đi!"

Trong đám người lại tiên tục có tiếng kinh hô vang lên.

Mọi người cầm điện thoại di động lên xem, thật sự thấy cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị đang tăng vọt!

"Oa, tăng chóng mặt thật đấy! Chẳng lẽ là nhà họ Triệu kéo vốn lớn đến cứu thị trường sao?"

"Nói như vậy, Tập đoàn Triệu Thị đã được cứu rồi!"

"Haha, mười triệu cổ phiếu trong tay tôi, cũng được cứu rồi!"

Mọi người đều tỏ vẻ phấn khích khi thấy cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị tăng vọt, đặc biệt là những nhà đầu tư đã mua cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị.

Vào lúc sáu giờ rưỡi tối, tại nhà hàng trên tầng cao nhất của khách sạn Kim Đô.

Tài nữ Chu Tình, chị họ Lâm Mộc Thanh, An Tiểu Ngọc, Độc Nha, đều đã ngồi trên bàn.

Chu Tình hiện là Tổng giám đốc của Tập đoàn Hoa Đỉnh, Lâm Mộc Thanh vẫn phụ trách Shopee, An Tiểu Ngọc làm Chủ quản ở Tập đoàn Hoa Đỉnh, Độc Nha phụ trách Công ty vệ sĩ Lâm Thiên, và phụ trách về các thế lực ngầm của toàn bộ Kim Đô.

Vân Thiên ở Kim Đô, và thậm chí sản nghiệp ở toàn bộ tỉnh Tây Xuyên, là do bọn họ giúp Lâm Thiên trấn giữ, giống như một vị đại tướng quân trấn giữ một phương.

Lúc này, Lâm Thiên và Phạm Minh Tú cùng nhau bước vào.

"Anh Thiên!"

"Lâm Thiên!"

Sau khi nhìn thấy Lâm Thiên, tất cả đều cười tươi đứng lên, Độc Nha cũng đứng lên, trước tiên ôm Lâm Thiên một cái.

“Anh Lâm, thoáng một cái đã không gặp anh hơn hai tháng rồi.” Độc Nha cười nói.

“Đúng vậy, thời gian trôi nhanh quá, tôi cũng không ngờ sẽ ở lại Hà Nội lâu như vậy.” Lâm Thiên cười nói.

Kế hoạch ban đầu của Lâm Thiên là đi Hà Nội điều tra chuyện của Tô Yến Vy, Lâm Thiên cũng không ngờ rằng anh vậy mà sẽ phát triển công việc kinh doanh của chính mình ở Hà Nội.

“Mọi người đừng khách sáo nữa, mau ngồi xuống đi.” Lâm Thiên cười nói.

Sau đó, Lâm Thiên kêu mọi người ngồi xuống, Lâm Thiên cũng lập tức ngồi xuống.

Sau khi ngồi xuống, một vài sôi nổi uống mấy ly, sau ba vòng rượu.

Mọi người cũng bắt đầu trò chuyện.

"Lâm Thiên, nghe ông Liễu nói, em ở Hà Nội đã chế ngự bát đại gia tộc lợi hại nhất Hà Nội."

"Hơn nữa, dung dịch nước thần tiên dạng uống cũng thu được lợi nhuận rất lớn, nghe nói trong buổi đấu giá, chỉ trong vòng một ngày đã mua một trăm bảy mươi lăm nghìn tỷ, em thật sự là sự kiêu ngạo của nhà họ Lâm chúng ta đấy, ban đầu chị họ cũng biết, em nhất định sẽ vượt qua hẳn mọi người." Chị họ Lâm Mộc Thanh cười nói.

“Đúng vậy đúng vậy!” Mọi người trong bàn nhao nhao cười gật đầu.

"Chị họ, chị cũng rất lợi hại mà, quảng cáo Shopee có mặt ở khắp mọi nơi, nghe nói chị đã chuẩn bị để ra mắt thị trường ở Mỹ." Lâm Thiên cười nói.

Chị họ Lâm Mộc Thanh gật đầu: "Đúng vậy, đã chuẩn bị xong rồi. Sau khi đưa ra thị trường, giá trị thị trường của Shopee sẽ lên tới hàng trăm tỷ".